Chương 4: Xây Dựng Một Nơi Trú Ẩn Lớn, Khắc Những Hình Xăm Lợi Hại Nhất (2)
Cố Trường Khanh lên mạng, nhanh chóng tra Baidu để tìm những hình xăm phù hợp.
Cuối cùng, hắn chọn ra được mười cái hình phù hợp, bao gồm: La Hầu, Kỳ Lân, Bạch Hổ, Hắc Long, Tử Thần, Tu La, Thần Minh, Khô Lâu, Đại Thánh, Na Tra!
Nếu mà xăm hết thảy những hình này lên trên cơ thể, vậy thì một khi thế giới thay đổi, những hình xăm ấy thức tỉnh thì chắc chắn sức mạnh của hắn cũng sẽ tăng lên nghiêng trời lệch đất, hắn quả thật không dám tưởng tượng.
Còn nhớ ở kiếp trước, những người có hình xăm rồng xanh hay kỳ lân, v.v., đều là sự tồn tại hết sức cường đại, bọn hắn chân chính đứng ở trên đỉnh cao của tinh cầu này.
Bất quá, đám yêu thú biến dị cũng hoàn toàn không hề kém cạnh, bọn chúng liên tục đột phá, dùng thực lực kinh người để đối kháng lại những vị siêu hình xăm kia.
Cố Trường Khanh còn nhớ, trên núi Côn Lôn có một con rắn vàng, năm thứ nhất hóa thành giao long, năm thứ hai hóa thành rồng, năm thứ ba thì trực tiếp hóa thành kim long.
Không chỉ vậy, trên núi Nga Mi còn có một tôn Hầu vương trỗi dậy. Với thực lực cường hãn khủng khiếp, nó nhanh chóng thống trị và dẫn dắt toàn bộ loài khi trên khắp hành tinh chống lại con người, tạo ra một địa bàn riêng để cai trị.
Sau khi thiên địa biến đổi, đã không còn cảnh nhân loại là giống loài thống trị độc tôn ở hành tinh này nữa, những vị vương thú đã chia nhau thống trị trái đất, mấu chốt ở chỗ, bọn chúng đều có thực lực mạnh mẽ tới độ có thể dễ dàng phá hủy một thành phố chỉ trong chớp mắt.
Ở giai đoạn đầu, loài người dựa vào vũ khí hạt nhân và vũ khí nóng để cường ngạnh chống lại động thực vật biến dị, nhưng tới giai đoạn sau, chính các siêu hình xăm mới là thứ ‘vũ khí’ mạnh mẽ nhất để bảo vệ con người.
Tương tự với động thực vật, người siêu cấp cũng có thể tiến hóa. Phải biết, trong cơ thể dị thú có một hạt tinh thể, các vị siêu hình xăm có thể hấp thu thứ này để cường hóa cơ thể của chính mình.
. . .
Buổi tối, một chiếc xe ô tô sang trọng màu đen chậm rãi lái vào bãi đậu xe ở bên ngoài biệt thự.
Cửa ghế phụ mở ra, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là một đôi chân dài miên man của một mỹ nữ cực kỳ gợi cảm, theo sau cô là một người đàn ông cao lớn, mặc âu phục chuyên nghiệp, có điều mái tóc lại nhuộm đỏ rực hệt như phụ nữ.
Bọn họ đi xuống mở cửa cho một người trung niên ngoại quốc ngồi ở ghế sau, sau đấy nhanh chóng mở cốp xe, nhấc từng kiện, từng kiện đồ nghề chuyên dụng ra ngoài.
“Anil tiên sinh, xin mời.”
Tô Ấu Vi bước lên phía trước, làm cử chỉ mời người đàn ông ngoại quốc kia.
Anil ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh một lượt rồi mới thong dong đi về phía cổng chính biệt thự.
Nhóm người tiến vào đại sảnh biệt thự xa hoa, nhất thời không thấy Cố Trường Khanh đâu, Tô Ấu Vi liền mời Anil ngồi xuống trước, đoạn bảo: “Anil tiên sinh, mời ngài ngồi đợi một lát, ta đi gọi điện thoại xong sẽ lập tức quay lại!”
Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối, giọng nói đầy nam tính của Cố Trường Khanh vang lên: “Ta xuống ngay!”
Hắn vừa mới vào phòng gym trên lầu tập luyện một chút, vốn còn đang định vào phòng tắm ngâm mình, nhưng vừa rồi trí tuệ nhân tạo đã nhắc nhở có bốn người tiến vào biệt thự, vì vậy hắn liền biết hẳn là thư ký của mình đã mời được bậc thầy xăm hình tới.
“Vâng.”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Ấu Vi liền nhanh nhẹn đi pha trà, mỉm cười nói: “Chủ tịch sẽ xuống ngay, làm phiền ngài chờ một chút!”
“Thoải mái đi, cái giá mà ngươi trả xứng đáng để ta chờ đợi!”
Anil xua tay, trả lời bằng tiếng Trung trúc trắc, phát âm không chuẩn lắm.
Một lúc sau, tiếng bước chân từ trên lầu truyền đến. Cố Trường Khanh mặc một bộ đồ ngủ màu đen rộng rãi, thoải mái.
“Chủ tịch!” Tô Ấu Vi tiến lên chào hỏi và giới thiệu: “Đây là Anil tiên sinh, một bậc thầy xăm hình nổi tiếng thế giới.”
“Xin chào, Cố tiên sinh!”
Anil đứng dậy, chủ động chìa tay ra bắt.
“Xin chào, cám ơn ngài đã lặn lội đường xa tới đây.”
Cố Trường Khanh lịch sự vươn tay bắt lại, sau đó ngồi xuống ghế sô pha đối diện.
“Chủ tịch, ngài Anil, mời các vị dùng trà!”
Tô Ấu Vi đưa tách cho từng người.
Anil nhấp một ngụm, không nhiều lời lảm nhảm mà là đi thẳng vào vấn đề: “Cố tiên sinh, ngài muốn xăm hình như thế nào?”
Cố Trường Khanh cười đáp: “Ta muốn ngài xăm giúp ta mười hình, bao gồm: La Hầu, Kỳ Lân, Bạch Hổ, Hắc Long, Tử Thần, Tu La, Thần Minh, Khô Lâu, Đại Thánh, Na Tra!”
“Cái này… Cố tiên sinh, không biết ngài có tín ngưỡng nào hay không?”
Nghe câu trả lời của chàng trai trẻ trước mặt, thú thật ngay cả bậc thầy đại sư từng xăm qua vô vàn hình xăm như Anil cũng thấy cực kỳ ngạc nhiên.
Dĩ nhiên, tuy là người ngoại quốc nhưng Anil cũng đã từng nghiên cứu không ít về các hình tượng tiêu biểu của người phương Đông, những hình ảnh mà Cố Trường Khanh vừa đề cập đều là sự tồn tại kinh khủng trong văn hóa của bọn họ.
Cố Trường Khanh nhấp một ngụm trà, cười nhạt đáp: “Ngài chỉ cần chuyên tâm, dùng trạng thái thật tốt để khắc họa cho ta những hình xăm sinh động nhất là được. Những vấn đề khác, ngài không cần quan tâm.”
“Nếu Cố tiên sinh đã nói như vậy thì ta không nhiều lời thêm nữa. Ngài định khi nào thì bắt đầu?”
“Tiên sinh đi đường xa mệt mỏi, chi bằng trước tiên cứ nghỉ ngơi một đêm đi, trưa mai bắt đầu vào việc có được không?”
“Được, ta cũng nghĩ như vậy.” Anil gật đầu đồng tình.
Lúc này, Tô Ấu Vi liền chủ động lên tiếng: “Chủ tịch yên tâm, ta đã đặt khách sạn cho Anil tiên sinh rồi.”
Mặc dù rất kinh ngạc trước việc Cố Trường Khanh quyết định xăm nhiều hình như vậy, nhưng Tô Ấu Vi biết rất rõ tính cách chủ tịch nhà mình, thế nên cô không dám tùy tiện hỏi nhiều.