Chương 283: Hà Thanh
Tôn pháp ấn này trải qua Tô Đình luyện hóa, cho tới bây giờ đạt tới tình trạng như cánh cửa đã là cực hạn, muốn tiếp tục cô đọng thì không dễ dàng.
Tuy nói như thế, nhưng uy năng của pháp ấn cũng vẫn rất cường đại, nếu không thì cũng không thể khiến Đỗ Hằng có đạo hạnh tầng sáu mất mạng hạ.
Lúc này Tô Đình giao pháp ấn cho vị thần sông này, cũng có vài phần cân nhắc.
Nói ra thì pháp ấn này cũng không đạt tới mức quá trân quý, còn lâu mới có thể so sánh cùng Trảm Tiên Phi Đao.
Bây giờ giao cho thần sông, nếu đối phương có thể luyện hóa thành công, hắn cũng giảm bớt được rất nhiều khổ công, đây tự nhiên là chuyện tốt, cố gắng lây dính chút thần lực, nói không chừng còn có một phen uy năng khác.
Nhưng càng quan trọng hơn là Tô Đình nhìn không thấu vị thần sông này, chỉ cảm thấy người này sâu không lường được, nên muốn mượn cơ hội quan sát quá trình thần sông luyện hóa pháp ấn để phỏng đoán.
"Tốt."
Thần sông nhận lấy pháp ấn, thần lực đánh tới, chỉ trong nháy mắt, pháp ấn này đã co lại trong lòng bàn tay, không tốn sức chút nào, chỉ chớp mắt đã thành.
Tô Đình run lên nửa ngày.
Lúc này chỉ mới vừa nhận lấy mà đã luyện hóa thành công rồi?
Thế này còn phỏng đoán cọng lông á?
"Thần lực của thần sông, quả nhiên là thâm bất khả trắc."
Tô Đình cảm thán một câu.
Thần sông mỉm cười nhưng không nói gì, chỉ nhìn về phía tiểu tinh linh, nói ra: "Ngươi là thần thai do thiên sinh địa dưỡng, ngàn năm hiếm thấy, chỉ là muốn trưởng thành thì còn phải thêm một chút hỏa hầu. . . Ta là thần chỉ đã hơn tám trăm năm, cũng có thật nhiều tâm đắc, có mấy phần thích hợp với ngươi."
Tiểu tinh linh trợn tròn mắt, quay sang nhìn Tô Đình, giống như đang trưng cầu ý kiến của Tô Đình.
Mặc dù nàng cảm thấy vị thần sông này rất thân cận, mặc dù nàng cảm thấy Tô Đình rất không đáng tin cậy, nhưng những lúc chân chính cần đến thì vẫn muốn trưng cầu ý tứ của Tô Đình, dù sao những ngày qua, nàng cũng coi gia hỏa này là trưởng bối trong nhà.
Phát hiện được ánh mắt của tiểu tinh linh, Tô Đình có phần là hài lòng, mới nhìn sang thần sông, mỉm cười nói: "Không biết thần sông truyền lại là pháp môn nào? Trong ấn tượng của vãn bối, thần đạo dường như cũng có pháp môn?"
"Công pháp Tiên đạo đúng là vô cùng ảo diệu, thần đạo cũng như thế."
Thần sông vừa cười vừa nói: "Nàng vốn là thần, nếu có thể lấy được hương hỏa nguyện lực để trưởng thành cũng không kém, chỉ là tâm cảnh của nàng còn đơn thuần, dễ dàng bị suy nghĩ hỗn tạp trong hương hỏa nguyện lực ảnh hưởng, bởi vậy con đường này cũng không thích hợp với nàng."
Tô Đình nghe vậy, trong lòng cũng thoải mái hơn.
Kỳ thật hắn cũng hiểu biết, hương hỏa nguyện lực đối với tiểu tinh linh vốn có chút tác dụng.
Nhưng cái gọi là hương hỏa nguyện lực, đơn giản chính là tín đồ triều bái thần linh, mà trong việc triều bái này, gần như đều chứa lời thỉnh cầu đối với thần linh. . . Mọi loại người thì sẽ có đủ loại suy nghĩ, các loại thỉnh cầu, rất nhiều tạp niệm đều sẽ chất chứa trong hương hỏa nguyện lực.
Rất nhiều người dùng hương hỏa để tu hành, bởi vì tu hành phạm sai lầm mà tẩu hỏa nhập ma, tiếp theo phát điên, phần lớn là bị tạp niệm trong đó làm lung lay bản tâm.
Mặc dù tiểu tinh linh là thần thai trời sinh, không giống những người khác, nhưng là tâm tính quá đơn thuần, khó tránh khỏi cũng phải lo lắng như vậy.
"Trên trời dưới đất, thần linh cũng chia thành nhiều loại. . . Kiểu như ngươi nếu ở ngàn năm trước thì cũng thường theo thiên địa mà sinh ra, nhưng hiện nay thiên địa ổn định thì lại là hiếm thấy."
Thần sông vỗ vỗ tiểu tinh linh, mỉm cười nói: "Ta cùng ngươi vốn không phải đồng loại, nhưng tính đến tận cùng thì cũng coi như đồng loại, cho nên có mấy phần tâm đắc có thể cho ngươi trợ giúp."
Tiểu tinh linh trợn tròn mắt, hỏi: "Ngươi cũng là thần do thiên sinh địa dưỡng?"
Tô Đình nghe vậy, không mở miệng, trên mặt vẫn có vẻ bình tĩnh, kì thực cũng cẩn thạn lắng nghe.
Thần sông mỉm cười nói: "Các ngươi đi tới huyện Cảnh Tú, có lẽ cũng nghe qua lai lịch của ta, ta vốn là người, phụ thân từng là quan viên Cảnh Tú, về sau hắn lọt vào Phong Thần bảng, thành tinh tú chính thần, mà sau khi ta chết, thành âm linh quỷ vật, về sau gặp cơ duyên xảo hợp. . ."
Dừng một chút, nàng khẽ cười nói: "Một bộ thần thể này của ta đúng là thiên sinh địa dưỡng, nếu nói giống như ngươi thì cũng không sai."
Tô Đình đúng là từng nghe qua lai lịch của vị thần sông này.
Vị thần sông này vốn là nữ nhi của Tỉnh Túc, tên là Hà Thanh, nhưng đôi cha con này không biết vì sao lại trở mặt thành thù, bây giờ mặc dù đều thành thần linh, nhưng một người ở trên trời, một người ở dưới đất, không hề gặp nhau.
Nguyên do trong đó như thế nào, Tô Đình cũng không rõ ràng lắm.
Liên quan đến chuyện nhà của đối phương, ngược lại cũng không tiện hỏirõ.
Chỉ là từ lời kể của thần sông, Tô Đình lại nghe được ý khác, không khỏi hỏi: "Nghe thần sông đại nhân kể thì các lộ thần linh trong thiên hạ dường như có khác biệt?"
Hà Thanh nhìn thoáng qua Tô Đình, vừa cười vừa nói: "Sở học của ngươi đều là bản lĩnh tiên cảnh, trong ngực còn cất lệnh bài trưởng lão Nguyên Phong Sơn, thế mà những kiến thức cơ bản này cũng không biết?"
Tô Đình ho một tiếng, gãi gãi đầu.
Tiểu tinh linh nhìn lại hắn, làm mặt quỷ, giống như muốn nói hắn tài sơ học thiển.
Tô Đình liếc lại, chợt nói: "Nói ra thì thật xấu hổ, thời gian vãn bối tu hành khá ngắn, tất cả tinh lực đều giành trên tu hành, chưa kịp học tập các kiến thức trên đời này. . . Mà tu hành mấy năm còn chưa thành Chân Nhân Dương thần, quả thực hổ thẹn đến cực điểm, hổ thẹn đến cực điểm. . ."
Vẻ mặt Nhan lão vẫn hờ hững, giống như không có nghe thấy.
Tiểu tôn nữ của Nhan lão lại che lấy miệng nhỏ, con mắt híp thành vành trăng khuyết, gần như sắp cười ra tiếng.
Hà Thanh mỉm cười nói: "Ngươi quả nhiên rất thú vị, nhưng cũng tốt, bây giờ thần linh trên đời hưởng thụ hương hỏa của nhân thế, ở nhân gian lại có rất nhiều miếu thờ, đạo hạnh của ngươi cũng coi như bước vào Thượng nhân cảnh, hồn phách ngưng tụ thành Âm thần, có tư cách va chạm đến những thần miếu này. . . Ta vẫn nên thay ngươi giải hoặc, tránh việc ngày sau ngươi va chạm tới thần linh các phương."
Nàng chỉ lên trên trời, vừa cười vừa nói: "Trên trời dưới đất, các loại thần linh có tính tình khác nhau, thậm ch có một số được tôn là ác thần, thật sự va chạm thần linh, chọc giận tới thần uy, dù là Thượng nhân cũng không dễ chịu."
Tô Đình nghe vậy, vội thi lễ, nói ra: "Vãn bối hiểu rõ, kỳ thật đến nay, vãn bối luôn luôn tuân theo tôn chỉ khiêm tốn, càng làm theo chuẩn tắc lấy thiện chí giúp người, cho tới bây giờ cũng chưa từng gợi lên xung đột cùng người khác, đương nhiên sẽ không va chạm thần linh."
". . ."
Hà Thanh nhất thời trầm mặc.
Gia tôn Nhan lão cũng đều không mở miệng.
Tiểu tinh linh không nhịn được muốn nhắc nhở hắn, lúc trước hắn giết Đỗ Hằng đã sớm bị người ta nhìn thấy, hiện tại giả thuần lương còn có lợi gì?
Huống chi, Tô Đình đã sớm va chạm với thần linh, ngay ở trên đường đến huyện Cảnh Tú, tiểu tinh linh đã biết, trước đây Tô Đình từng đắc tội với tinh quan trên trời, hơn nữa còn là phụ thân của thần sông này.
"Thiếu niên nhà ngươi rất khác những người tu hành mà ta đã thấy. "
Hà Thanh mỉm cười nói: "Ngươi so với bọn hắn thì thú vị hơn nhiều. . . Người tu hành trên đời đều chăm chú tu hành, ngày càng ổn trọng, ngược lại ít có ngươi nhanh nhẹn như vậy."
Tô Đình không nói tiếp, ngậm miệng, thầm nghĩ: "Tô mỗ luôn luôn ổn trọng, nói gì thế không biết?"
Hà Thanh lại cảm khái nói: "Ta cũng hi vọng sau này ngươi vẫn có thể có trái tim như thế này, cái gọi là tu hành, tu được bản ngã mới có thể trường tồn. . . Nhưng rất nhiều người thường thường theo tu hành mà thay đổi tính tình, không còn tấm lòng của năm đó, đánh mất chính mình ban đầu."
Có thể nhìn thấy thần sông, đạo hạnh tự nhiên cũng sẽ không thấp, mà hạng người có đạo hạnh cao thâm, thường thường tu hành lâu ngày, cho nên tính tình trầm ổn.
Mà như Tô Đình, thiên tính nhanh nhảu, mà tiến hành tu hành lại có tốc độ cực nhanh, đến nay cũng không bao lâu, thật sự không có chuyện bởi vì bế quan lâu dài hoặc là đạo hạnh cao thâm mà ảnh hưởng tới tâm tính.
Sau khi Hà Thanh nói xong, vẻ mặt hốt hoảng, cuối cùng lại thở dài một tiếng.
Nàng nhẹ nhàng thả tiểu tinh linh ở trước mắt, nói ra: "Thần tiên trên thế gian được chia nhiều loại, loại như ngươi này, có thể tính là thiên sinh địa dưỡng, có thể xưng là thiên địa sủng nhi."
* * *