Chương 116: Tất Cả Vào Vị Trí
Trong cơn mưa xối xả, Hắc Báo co cẳng chạy đến.
Ánh mắt Lưu Long lạnh lùng, từ xa xa liếc mắt một cái thì ông đã thấy cái đầu chó của Hắc Báo!
Đằng kia!
Tìm thấy rồi!
Cho dù không có Hắc Báo thì Lưu Long vẫn có cách tìm người, dù sao đây là địa bàn của ông.
Nhưng đúng là có Hắc Báo thì việc tìm kiếm một ai đó dễ dàng hơn nhiều.
Vị trí mục tiêu đã được xác định!
Dư quang của Lưu Long liếc nhìn về phía xa, thánh đường.
Tòa kiến trúc này được Ngân Thành xây dựng vài năm trước, sau đó bị bỏ hoang, ban đầu, thánh đường được xây dựng để người dân Ngân Thành có nơi tụ tập sinh hoạt thư giãn, nhưng dân chúng Ngân Thành không mấy hứng thú, họ thà đi dưới tán cây hóng gió chứ lười đến thánh đường
Do đó, thánh đường này đã bị liệt vào công trình phá dỡ, chẳng bao lâu nữa sẽ bị phá bỏ thôi.
"Lựa chọn tốt thật!"
Lưu Long trong lòng tán dương một câu, nơi này sắp bị phá bỏ, cư dân xung quanh cũng đã dọn đi hết, cộng thêm đêm nay trời mưa lớn, gần như sẽ không có người lai vãng quanh đây.
Đúng là một nơi rất được!
Ông ta đột ngột dừng lại, phía sau, hơn 20 thành viên đội chấp pháp lần lượt dừng theo.
Có người nghi ngờ nhìn vị đội trưởng uy nghiêm.
Tại sao lại dừng thế?
Tiếng thở hổn hển vang lên trong mưa đêm, mấy người chạy nãy giờ rất mệt, nhưng Lưu Long xây dựng tầm ảnh hưởng rất nặng, không ai dám phản kháng, đội chấp pháp cũng rất sùng bái vị đội trưởng này, chỉ là do mấy năm vừa qua tâm tư của Lưu Long không đặt ở đây nên đội chấp pháp mới có phần hơi hỗn loạn.
Bấy giờ, cơn mưa xối xả đang ào ạt đập vào toàn thân mọi người.
Lưu Long không nói chuyện, nhất thời cũng không ai dám lên tiếng.
Cứ như vậy, một đám người đứng trong đêm mưa tầm tã, nghiêm túc nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, không có bất mãn, mà cho dù có thì cũng không dám biểu lộ.
Lưu Long nhìn bọn họ một lượt, đều là người cũ.
Lần này, tất cả những người ông mang theo đều là huynh đệ đã gắn bó nhiều năm, tuy rằng bọn họ không gia nhập đội săn quỷ nhưng cả đám đều biết sự tồn tại của đội ngũ đặc thù kia.
Tất cả mọi người trong đội săn quỷ đều là kẻ điên, hoặc là dân cờ bạc, hoặc là những kẻ cùng đường mạt lộ, hoặc là người có mong muốn mãnh liệt trở nên mạnh mẽ hơn, nếu không, Lưu Long sẽ không chiêu nạp.
Bởi vì, phàm tục giết siêu năng chính là canh bạc cửu tử nhất sinh.
Lưu Long lẳng lặng nhìn từng người, mưa đêm gột rửa hơn hai mươi khuôn mặt. Một lúc sau, ông lạnh lùng cất tiếng: "Mọi người đều là huynh đệ của ta, theo ta vào sinh ra tử bấy lâu. Lưu Long ta không bạc đãi mọi người, mọi người cũng đừng khăng khăng nhất định phải giết chết ta!"
Nghe thế, có người biến sắc, có người vội vàng hỏi: "Đội trưởng có ý gì? Ai sẽ hại đội trưởng?"
"Không quan trọng!"
Giọng nói Lưu Long vẫn lãnh đạm như trước: "Điều đó không quan trọng, có thể tiền tài che mắt con người, nhưng... nhớ kỹ một điều, siêu năng là siêu năng, phàm tục phàm là tục. Những người kia sẽ không bao giờ xem các ngươi là kẻ ngang hàng, tiền bạc trước sau gì cũng sẽ xài hết, dính dáng đến những thứ này, không sớm thì muộn cũng sẽ chết oan uổng!"
Cả đội trầm mặc.
"Ta sẽ không kéo mọi người xuống nước, nhưng... mọi người phải nghe lời ta!"
Ông nhìn về phía đám người, cao giọng ra lệnh: "Tất cả nghe rõ, mọi người chia làm hai đội, một đội chuyên chăm chú quan sát. Không được phép nhúc nhích, không được chạy loạn, không được phép có bất kỳ cử động nào, thậm chí không được châu đầu thì thầm, tất cả đều ở đây chờ ta! Có thể trong số này có người đang theo dõi ta... Không sao cả, ta sẽ không truy cứu! Nhưng nếu dám có bất kỳ động tác nào vào lúc này... giết không cần luận tội!"
Tất cả mọi người gần như nín thở.
"Ta không tin tất cả mọi người đều phản bội, dù sao hắc ám cũng chỉ là hắc ám!"
Trên người những người ở đây, có thể đã bị người khác định vị, vẫn luôn quan sát hành tung của Lưu Long, nếu không, đối phương không thể nắm rõ từng bước chân của ông để chỉ trong nháy mắt đã biết được Lưu Long ở đâu như vậy.
Tin tức quá linh thông!
Vì vậy, trong số hơn 20 người có mặt, chắc chắn phải có người chịu trách nhiệm theo dõi ông, trên người khẳng định đã bị gài thủ đoạn siêu năng nào đó để đối phương tùy thời đều cảm ứng được.
Lưu Long hiển nhiên đã biết từ lâu.
Có thể biết rõ vị trí của ông cũng chỉ có đám thân tín này.
Bây giờ ra lệnh cho bọn họ chờ ở đây, không được động thủ, có lẽ có thể trì hoãn chút thời gian.
Không phải trong đội không có người thông minh, rất nhanh có người nghiêm nghị nói: "Đội trưởng, chuyện hôm nay không đơn giản, các anh em cũng không ngốc, đã sớm nhìn ra một số vấn đề! Đội trưởng vẫn luôn bị dẫn dắt, có thể trong những anh em của chúng ta đã có ai đó bị nhằm vào. Đội trưởng tin tưởng bọn ta thì hiển nhiên các huynh đệ cũng sẽ không để ngài khó xử. Có điều một mực đợi ở đây cũng không phải là cách. Nếu đội trưởng có thể tin tưởng ta thì ta và đội trưởng đội 2 cùng đội trưởng đội 3 sẽ giám sát lẫn nhau, dẫn đội đến hiện trường!"
Đều là lão tuần kiểm, ai mà không có chút nhạy cảm?
Không nói thẳng là có người phản bội, mà chỉ bảo là có kẻ bị hãm hại.
Bởi vì thời điểm căng thẳng như này không phải lúc để truy cứu.
Lưu Long nghe vậy liền nhìn sâu vào mắt từng người một hồi lâu, cuối cùng ông đáp: "Dĩ nhiên ta tin các ngươi, nhưng nếu như đám người kia còn chờ ở hiện trường thì có lẽ mọi người sẽ gặp nguy hiểm."
"Đội trưởng, chúng ta là tuần kiểm!" Có người cười nhẹ một tiếng, "Tuần kiểm lại sợ một đám côn đồ sao?"
Lưu Long không nói nhiều, nặng nề vung tay, hơn 20 người nhanh chóng di chuyển theo đội hình về phía trước. Bọn họ vừa chạy vừa giám sát lẫn nhau, thậm chí cả những đội trưởng dẫn đầu cũng không ngoại lệ.
Đội chấp pháp rốt cuộc cũng không đến nỗi hoàn toàn bị ăn mòn.
Rất nhanh, Lưu Long lao như một mũi tên bắn trong màn mưa.
Đám Lý Hạo đã ra ngoài rồi!
Đối phương không thể không hành động, bây giờ hành tung đã bị bại lộ, ông ta phải hành động càng nhanh càng tốt.
Ông ta lao nhanh trên đường, một tiếng huýt gió nhẹ vang lên từ khóe miệng.
Trong nháy mắt, hơn chục người mặc quân phục màu đen sẫm xuất hiện.
Đúng vậy, chính là quân phục.
Ngân Thành không có quân đội đóng giữ, nhưng có một số cựu binh xuất ngũ ở đây. Năm xưa Lưu Long cũng là một thành viên trong số họ, có điều sau khi xuất ngũ trở về thì ông đã lựa chọn gia nhập vào Tuần Kiểm Ti.
"Theo ta!"
Không có lấy một chữ thừa thải, hơn chục người từ phía sau nhanh chóng lao theo ông.
Những người này, từng người một đều có thân thủ mạnh mẽ, giờ phút này có người vác pháo ngắn, có người gánh vũ khí hạng nặng, có người mang một lượng lớn thuốc nổ, có người lại xách thêm một rương lựu đạn…
Mấy ngày nay Lưu Long không phải không có an bài gì.
Ví dụ như ông đã bí mật thông báo với những người đồng đội cũ của mình.
Mọi người cùng Lưu Long một đường lao nhanh, tiếng bước chân dưới cơn mưa lớn có vẻ đặc biệt nhịp nhàng.
Một lúc sau, cả bọn đã đến thánh đường.
Lưu Long không vội đến gần, lực cảm ứng của Siêu Năng Giả rất lợi hại, nếu ở quá gần thì bọn chúng có thể nhận thức được.
Không lên tiếng, Lưu Long vung tay lên!
Mọi người ở phía sau nhanh chóng bố trí vị trí tấn công, khẩu pháo nhỏ cũng cấp tốc được lắp ráp rồi nạp đầy đạn dược.
Súng máy đã được dựng lên.
Không có sự hỗn loạn, người nào người nấy tự sắp xếp đội hình, có kẻ chui vào một ngôi nhà gần đó để tìm nơi mai phục.
Trong vòng một phút, mọi thứ đã sẵn sàng.
Không cần phải to tiếng chỉ huy, toàn bộ quá trình diễn ra trong yên lặng đến đáng sợ!
Mấy lần trước Lưu Long có thể giết được Siêu Năng Giả, thật ra những người này cũng ra tay giúp đỡ, chỉ là rất bí mật, ít ai biết rằng ngoài đội chấp pháp, ông còn có những thân tín đáng tin cậy đã dám giúp mình tiêu diệt Siêu Năng Giả như thế.