Chương 114: Thuận tay hỗ trợ phá án, đừng liếm! (3)
Sở Hùng thở dài, uống một hớp rượu, ông cũng biết thì nợ gia đình nhiều lắm, cho nên cũng không có tư cách phản bác.
Nhưng trong lòng ông cảm thấy, chuyện mình làm là chính xác nhất, nhưng mà ai có thể hiểu được chứ?
Ai?
Giang Chu có thể hiểu.
“Ngữ Vi, sau này không thể nói chuyện với cha bạn như vậy nữa.”
“Cha bạn là vì ai chứ? Là vì thành phố của chúng ta, là vì mỗi một người dân chúng.”
“Không có những cảnh sát có trách nhiệm như chú Sở, thì chúng ta nào có hạnh phúc và bình an như bây giờ.”
Nghe thấy Giang Chu phát biểu, Sở Ngữ Vi ngoan ngoãn ồ một tiếng, sau đó chậm rãi cúi đầu.
Đồng thời, Giang Chu cũng nhìn về phía Trần Uyển Oánh.
Hắn thở dài, mở miệng nói: “Dì à, chú Sở cũng không dễ dàng gì!”
Trần Uyển Oánh liếc mắt nhìn Sở Hùng: “Ông ấy còn tưởng rằng, trái đất thiếu ông ấy thì sẽ không quay nữa, cho nên mới cần liều mạng như vậy!”
“Nhưng mà. . .phải có những người chống đỡ gánh nặng cho chúng ta, thì chúng ta mới có ngày tháng hạnh phúc yên bình.”
Những lời này để cho Sở Hùng và Trần Uyển Oánh sững sờ tại chỗ.
Không sai!
Bạn cảm thấy cuộc sống an nhàn, phơi nắng ấm áp cũng rất hạnh phúc, nhưng vì sao chúng ta lại có cuộc sống như vậy?
Đó là vì có vô số người đã trải qua các cuộc chiến ác liệt, giờ giờ phút phút bảo vệ chúng ta!
Sở Hùng chưa từng nghĩ đến, vậy mà lại có người hiểu nghề nghiệp của mình như vậy, ông thật sự rất cảm động.
Một người trưởng thành 46 tuổi mà như sắp chảy nước mặt, ông rất muốn để Giang Chu tốt nghiệp xong thì đi theo mình.
Thế nhưng mà, giờ phút này ông cũng hiểu tâm tư của con gái mình, ông từng này tuổi rồi, liếc mắt qua là biết ngay ai thích ai, ai ghét ai.
Con gái của mình đã muốn gả cho Giang Chu làm vợ rồi, sợ Giang Chu sẽ suốt ngày chỉ biết công việc, không chăm lo cho gia đình như mình.
Nếu đã vậy. . . không đi theo mình, vậy thì làm con rể của mình được!
Dù sao đều là người nhà, lúc nào cũng có thảo luận tình tiết vụ án!
Sở Hùng nghĩ đến đây thì móc một phong bì từ trong túi ra.
“Đúng rồi, Giang Chu, đây là 200 ngàn, coi như là tiền cục thưởng cho cháu vì đã cung cấp manh mối.”
Giang Chu để đũa xuống: “Cháu không cần số tiền này đâu, chú Sở mang đi quyên góp cho cháu đi.”
Tất cả mọi người đều hơi sửng sốt: “Quyên góp?”
“500 ngàn trước kia là vì cháu muốn gây dựng sự nghiệp, nhưng trong tay lại không có tiền, cho nên mới lấy.”
“Hiện giờ hạng mục của cháu đã đi vào quỹ đạo, nên không cần số tiền này nữa.”
“Không lâu sau, cháu có thể kiếm được nhiều cái 200 ngàn, cho nên, vẫn nên quyên góp số tiền này cho những người cần nó đi.”
Mọi người nghe thấy câu này thì đều sửng sốt, đứa bé này. . .thật sự là khiến người ta bất ngờ.
Vừa ấm áp lại vừa tốt bụng, quả thật là ấm áp đến tận đáy lòng.
Trong thế hệ trẻ này, có ai có thể so sánh sao?
Hai vợ chồng Viên Hữu Cầm và Giang Hoàng Sơn cũng cảm động rớt nước mắt, bọn họ bồi dưỡng Giang Chu nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng không uổng phí, tên nhóc thối này cuối cùng cũng trưởng thành!
Bọn họ chưa bao giờ kỳ vọng Giang Chu trở thành người trên người, mà chỉ hy vọng Giang Chu có thể làm người tốt, có cuộc sống an bình.
Hiện giờ, xem ra họ có thể yên tâm rồi.
“Giang Chu, sao bạn lại tốt như vậy chứ!”
Sở Ngữ Vi nhìn Giang Chu với ánh mắt đầy sao, hai mắt long lanh ngập nước.
Giang Chu nhỏ giọng: “Bình thường thôi, đừng liếm.”
“Nhưng mà mình muốn liếm. . .”
“Sau này lại nói, giờ nhiều người.”
Lúc này, Hàn Nhu cũng nhích lại gần: “Anh, anh nhất định là do ông trời phái xuống để làm mọi người cảm động.”
Giang Chu ho khan một tiếng: “Em nói như vậy cũng không sai, anh đúng là do ông trời phái xuống đấy.”
Sau một đêm, thành phố Lâm Giang lại có tin tức mới.
Tất cả diễn đàn trò chuyện to to nhỏ nhỏ trong thành phố Lâm Giang đều nổ tung.
Vị sinh viên trợ giúp phá án lại không nhận tiền thưởng.
Người này đem 200 ngàn tiền thưởng quyên tặng cho cơ cấu dưỡng lão của thành phố.
Chuyện này khiến cho đám dân mạng càng thêm điên cuồng.
Bọn họ nhất định phải tìm ra người này!
Hiện giờ bọn họ đã nắm được một ít manh mối, ví dụ như người này đã nói là mình rất đẹp trai, vậy người này chưa chắc đã đẹp trai, nhưng nhất định là tự luyến!
Trừ cái đó ra, có người suy đoán ra, vị này tốt nghiệp từ trung học phổ thông thành nam, bời vì bọn họ điều tra được, con gái của Sở Hùng cũng tốt nghiệp từ trường này, hơn nữa, nàng cũng vừa tốt nghiệp năm nay.
Mặc dù chuyện này không có đạo lý và chứng cứ gì cả, thế nhưng trực giác của tất cả mọi người đều cho rằng, phương hướng này hoàn toàn không có vấn đề.
Người này tốt nghiệp từ trung học phổ thông thành nam, hơn nữa, rất có thể còn là bạn học cùng lớp của con gái Sở Hùng.