Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?

Chương 116: Trang bức nha, không cần chủ động! (2)

Chương 116: Trang bức nha, không cần chủ động! (2)


Tinh tinh, đúng lúc này, Quách Vĩ gửi tin nhắn QQ đến.
“Buổi họp lớp đổi chỗ rồi, mau đến quán karaoke Vienna.”
“Biết rồi, tôi vừa rời khỏi cục công thương, chạy qua luôn đây.”
“Nhanh lên một chút, đám người này trang bức quá giả, ông mau đến đây chỉnh bọn họ đê.”
Giang Chu khẽ thở dài một cái, lái xi đi Vienna.
Hắn thật sự không có ý định đi đến buổi họp lớp này.
Dù sao nói chuyện với một đám trẻ con ngây thơ cũng không có ý nghĩa.
Nhưng ai biết, chiều hôm qua hắn đánh cược thua tên nhãi con Quách Vĩ này.
Ở con phố bên dưới mới mở một quán bar, nghe nói ở đó rất đông, hơn nữa còn đang khuyến mại, cho nên tối hôm qua hắn và Quách Vĩ đã lén lút đi thể nghiệm một phen.
Hai anh em uống nửa ngày, rất ăn ý mà bắt đầu thưởng thức mỹ nữ, Quách Vĩ nói nhân viên phục vụ buộc tóc đuôi ngựa kia, bên dưới rất mát mẻ, Giang Chu nói là không thể nào, nơi này rất lành mạnh.
Kết quả. . .ha ha.
Đúng là mát mẻ thật, đúng là mở rộng tầm mắt.
Vì vậy, tiền thua cược của hắn chính là, hôm nay phải đi họp lớp.
Sau khi Giang Chu đến quán karaoke Vienna, lại đi vào phòng, người bên trong mới đến được một phần ba.
Cả phòng đều tắt đèn, chỉ có đèn chớp xoay tròn trên đỉnh đầu đang không ngừng bắn phá, các thể loại chém gió vang bên tai không dứt.
“Trường học bọn tôi có một đàn chị, vừa khai giảng đã bắt đầu tán tỉnh tôi!”
“Vậy thì đã là gì, ngày nào đám con trai lớp tôi cũng mời tôi uống trà sữa, phiền chết đi được.”
“Trường tôi có ba cô gái đánh nhau vì tôi, tôi cản lại mà cũng không được.”
“Tôi mở một quán trà sữa ở trường học, kiếm được một khoản nhỏ.”
“Tôi làm gia sư cho một loli trung học phổ thông, cô bé rất sùng bái tôi đấy.”
Quách Vĩ ngồi bên cạch nghe đến nhe răng nhếch miệng.
Quả cmn giả!
Đám người này cmn chưa xem tiểu thuyết mạng à?
Ngay cả chém gió mà cũng không biết chém nữa!
Không có ảnh làm chứng thì chém cái shxt!
Lúc này, Giang Chu đi vào phòng, ngồi xuống bên cạnh Quách Vĩ: “Chém kinh lắm à?”
“Giang Chu, cuối cùng ông cũng đến.”
“Ừm, vừa đỗ xe xong.”
“Bọn họ chém quá ngu, chả vui tý nào cả, lát nữa ông qua chém cho họ sợ đi!”
“Người vẫn chưa đến đủ, chờ đến đủ rồi tự nhiên sẽ có người trang bức cho tôi.”
Giang Chu nói xong liền lấy điện thoại di động ra, bắt đầu trêu chọc Phùng Tư Nhược.
Mấy hôm trước, hắn hướng dẫn Phùng Tư Nhược học chơi Xe Bay trên QQ từ xa, kết quả là cô bé kia lập tức trở thành thiếu nữ nghiện internet.
Trước kia, nàng trả lời tin nhắn rất nhanh, giờ thì hay rồi, để hắn phải chờ dài cổ.
Năm 09, xe bay QQ hot đến rối tinh rối mù.
Có những lúc, nhân số online cùng lúc thậm chí còn vượt qua cả CF( Cross Fire).
Hai hôm nay, Giang Chu vừa mang Phùng Tư Nhược chơi xe bay, vừa nạp tiền quét điểm tình yêu với nàng.
Cuối cùng cũng thành công tăng lên 100 điểm, rồi kết hôn ở trong game.
Phùng Tư Nhược tức giận đến không được.
Nàng đưa mật khẩu cho Giang Chu, là để Giang Chu giúp nàng làm nhiệm vụ, kết quả nàng vừa online, thì phát hiện mình đã trở thành ‘nhân sĩ đã có chồng’ rồi.
Cho nên hai hôm nay, cô bé này không trả lời tin nhắn của hắn.
Cùng lúc đó, người trong phòng nhìn Giang Chu thì chợt im lặng, trong lòng bọn họ, Giang Chu vốn là một người chẳng có gì đặc biệt, nhưng ai ngờ, từ sau khi tốt nghiệp, tất cả đều đã thay đổi.
Tên này vô thanh vô tức kiếm được một triệu, lại trang bức ở Shangrila một phát, ngay cả hoa khôi Sở Ngữ Vi cũng thay đổi thái độ đối với tên này.
Có điều, sau này Giang Chu cũng không có tin tức gì đáng nói nữa.
Điều này khiến cho rất nhiều người cảm thấy, chuyện kiếm được một triệu kia là giả, là bị lật tẩy, cho nên mới không thể không khiêm tốn làm người.
Bởi vậy, rất nhiều người trong phòng đều hứng thú với vấn đề này.
“Đây không phải là Giang Chu sao? Đến từ bao giờ thế?”
“Không phải ông buôn bán kiếm được một triệu sao, sao lại khiêm tốn như vậy rồi?”
“Tôi còn tưởng rằng ông có thể hẹn hò với hoa khôi chứ, hiện giờ vẫn còn là chó độc thân à?”
Giang Chu hơi nhấc mí mắt lên: “Đúng thế, độc thân, mọi người định giới thiệu cho tôi à?”
“Giang Chu là người có tiền triệu, sao cần người giới thiệu chứ.”
“Nói không chừng thì Sở Ngữ Vi còn thích ông đấy, dù sao hôm đó ông cũng khóc đến rung động lòng người như vậy cơ mà.”
“Ha ha, ông không nhắc đến thì tôi cũng quên mất chuyện này, hôm đó Giang Chu khóc thật cmn là dọa người.”
Đám người đang trò chuyện, cửa phòng bỗng nhiên mở ra.
Sở Ngữ Vi cầm một cái túi xách nhỏ màu nâu nhạt đi vào, nàng mặc một một chiếc áo trắng có mũ, mái tóc dài được buộc thành đuôi ngựa, hiện lên vẻ hoạt bát và tràn ngập tinh thần phấn chấn.
Sự xuất hiện của nàng, lập tức khiến cho đám con trai trong phòng kích động, thời gian trôi qua mấy tháng, cuối cùng cũng được gặp lại Nữ Thần trong mộng.
Có thể tưởng tượng được tâm trạng của bọn họ ra sao, nhưng làm cho mọi người bất ngờ chính là, Sở Ngữ Vi nhìn thoáng qua căn phòng, rồi rất tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh Giang Chu.
“Không có Hồng Tướng Quân, mua Hồng Tháp Sơn có được không? Đều là Hồng mà!” Sở Ngữ Vi lấy một bao thuốc lá ra, quơ quơ ở trước mặt Giang Chu.
Giang Chu suy nghĩ một chút: “Loại này không ngon lắm.”
“Vậy mình lại đi xem một chút, chắc chỗ khác sẽ bán.”
“Chờ đã, mình cũng không nói là không thể hút.”
Sở Ngữ Vi nhìn Giang Chu: “Không phải không ngon sao?”
Giang Chu chép miệng: “Nếu có một cô gái xinh đẹp châm cho mình, thì chắc là mùi vị sẽ tốt hơn một chút.”
“Ồ!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất