Chương 133: Giang Chu dạy học! (3)
Giang Chu nâng trán, lòng nói tên này tuyệt đối là hết thuốc chữa rồi.
Hắn thật sự muốn mở đầu óc Từ Hạo Đông ra xem, rốt cuộc cậu ta nghĩ cái gì.
Ông anh tây trang ở bên cạnh quay đầu qua nhìn hai bọn họ: “Các cậu yêu đương mà cũng tổ chức thành đoàn thể à? Mấy chiêu của các cậu cũng không có gì đặc biệt cả.”
Giang Chu lườm tên này một cái: “Mắc mớ gì đến anh?”
“Ha ha, tại cậu em này còn vừa mới dạy tôi, làm tôi còn tưởng rằng các cậu rất lợi hại nữa chứ.”
Từ Hạo Đông nhìn vẻ mặt chẳng đáng của ông anh tây trang thì lập tức gấp gáp.
Bị dội một chậu nước rửa chân thì thôi đi, giờ lại còn bị người ta trào phúng, chế giễu?
Từ Hạo Đông nắm lấy cánh tay Giang Chu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đại ca, bất kể thế nào, ông cũng phải tìm lại mặt mũi cho tôi, tôi không thể tình trường thất ý mà còn bị mất mặt được!”
Giang Chu ho khan một tiếng: “Ông anh này vừa tỏ tình với người tên là gì?”
Từ Hạo Đông suy nghĩ một chút: “Hình như tên là Sở Ngữ Vi, ông định làm gì?”
“Làm cô ấy!”
Giang Chu đi đến dưới cửa sổ phòng của Sở Ngữ Vi, hít sâu một hơi.
“Sở Ngữ Vi, ông đây nhìn trúng cô!”
“Tôi thấy cô cũng có vài phần tư sắc, cho nên tôi có thể cho cô một cơ hội.”
“Cô mau nghĩ biện pháp thích tôi đi, tôi chỉ cho cô đúng ba phút đồng hồ thôi đấy.”
“Tôi hy vọng cô không nên không biết điều, không nên đem đường đi của mình trở nên hẹp!”
Sau khi ông anh tây trang nghe xong lời này thì nhất thời cười nhạo vài tiếng, trong lòng tràn đầy khinh bỉ.
Cái quỷ gì đây, còn không phải dùng một chiêu đó sao?
Loại con gái nào sẽ đồng ý với mấy lời tỏ tình này chứ?
Lúc này, trong lòng Từ Hạo Đông cũng bồn chồn: “Đại ca, tôi vừa thử rồi, chiêu này không dùng được.”
Giang Chu phun khói ra: “Cứ chờ là được, cùng lắm lại bị dội thêm một chậu nước thôi.”
“Các người chờ cái chim gì nữa, vừa nhìn đã biết là không được rồi, mau đi đi, đừng chậm trễ thời gian tỏ tình của tôi.”
Giờ phút này, ông anh tây trang vẫn đang nói mát.
Tuy rằng anh ta và tên mập mạp bên cạnh này đều không gọi được người mình yêu thích xuống, nhưng ít ra anh ta cũng không bị dội nước.
Cho nên, anh ta cảm nhận được một loại cảm giác ưu việt khi dành thắng lợi.
Nhưng đúng lúc này, đèn trên hành lang bỗng nhiên sáng lên, ngay sau đó là một chuỗi tiếng bước chân dồn dập.
Sở Ngữ Vi cầm theo một cái túi màu đen khá đẹp đi xuống dưới.
Sắc mặt của nàng ửng đỏ, hiển nhiên là nghe thấy những lời vừa rồi của Giang Chu.
Cùng lúc đó, ông anh tây trang kích động tiến lên nghênh đón.
“Ngữ Vi, rốt cuộc em cũng bằng lòng gặp anh rồi!”
Bó hoa yêu diễm màu xanh lam của anh ta bị chậu nước tung tóe vừa rồi làm cho dính nước, lúc này càng trở nên kiều diễm hơn.
Sở Ngữ Vi hơi sững sờ: “Anh. . .anh là ai?”
Ông anh tây trang cũng hơi sững sờ: “Là anh đây, nick QQ là Gấu Bắc Cực, chính là người ngày nào cũng gửi tin nhắn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon với em đây.”
“Ồ, rất xin lỗi, tôi không biết anh.”
“Cái gì? Vậy tại sao em lại đi xuống?”
Sở Ngữ Vi cho ông anh này một nụ cười áy náy, rồi cất bước đi đến trước mặt Giang Chu.
Sau đó, nàng ngước khuôn mặt tinh xảo và xinh đẹp của mình lên để nhìn Giang Chu, lại khẽ cắn môi mỏng.
“Bạn nói ba phút, hai phút mình đã xuống rồi, lợi hại không?”
Giang Chu búng tàn thuốc một cái: “Cũng bình thường, lần sau phải khống chế thời gian trong vòng một phút, bằng không mình sẽ không chờ.”
Sở Ngữ Vi gật đầu, giơ cái túi trong tay lên: “Cái này cho bạn, mình lên trước nhé?”
“Ừm, lên đi, ngủ sớm một chút.”
“Ừm!”
Sở Ngữ Vi đi ba bước quay đầu hai lần, ánh mắt tràn đầy lưu luyến biến mất ở trong hành lang.
Giờ phút này, Từ Hạo Đông đã choáng váng.
Cậu ta biết Giang Chu tán gái rất lợi hại, hầu như bách phát bách trúng, thế nhưng cậu ta không ngờ Giang Chu lại lợi hại đến trình độ này.
Chỉ mới biết cái tên, liền có thể làm cho người ta ngoan ngoãn chạy đến rồi, thậm chí còn cmn tặng cả quà nữa.
Chuyện này cmn biết tìm ai nói lý lẽ bây giờ?
Rõ ràng lúc nãy mình cũng nói mấy lời như vậy mà?
Nhưng vì sao mình chỉ nhận được một chậu nước rửa chân?
Hơn nữa, chậu nước rửa chân còn có vị chua chua, cũng không biết có phải là chân của Lý Nghệ Phỉ hay không nữa.
Cùng lúc đó, ông anh tây trang cầm bó hoa màu xanh lam yêu diễm cũng choáng váng.
Đó chính là Nữ Thần trong mộng của anh ta, cũng là lần đầu tiên anh ta dùng toàn lực để theo đuổi một cô gái.
Mà trừ anh ta ra thì trong trường còn có rất nhiều người thích cô gái này.
Thế nhưng theo anh ta biết, cho đến giờ Sở Ngữ Vi vẫn không đáp lại bất cứ kẻ nào cả.
Nhưng mà giờ phút này, anh ta lại thấy được một màn hoang đường đến mức khó tin.
Thì ra không phải Sở Ngữ Vi cao lạnh.
Thì ra không phải tấm lòng chân thành của mình không đủ.
Mà là bọn họ đã dùng phương thức sai lầm!
Là bọn họ dùng cách nói chuyện sai lầm!
Nếu như bạn nở rộ, bướm sẽ tự bay đến!
Thì ra đây mới là cách chính xác nhất để theo đuổi con gái!
--------
cảm ơn KP của bác denvau, hôm nay sẽ thêm vài chương nha!!