Chương 112: Phương Viên "bán" anh
Cùng chơi đùa với Phương Viên một lát, thời gian cũng không còn sớm nữa.
Vì vừa mới thử nghiệm tu luyện chiến pháp một phen, toàn thân Phương Bình đều là mồ hôi, vừa định đi tắm rửa, cậu bỗng nhớ đến Cường Thân Dịch.
Sau khi tu luyện, cả người lỏng lẻo mệt mỏi, đúng lúc có thể sử dụng Cường Thân Dịch.
Nghĩ tới đây, Phương Bình cầm lấy một bình Cường Thân Dịch rồi đi vào phòng tắm.
Phương Viên thấy cậu cầm theo một bình thuỷ tinh vào phòng tắm, không nhịn được, nói thầm, Phương Bình dạo này ăn diện phết.
Trước đây, Phương Bình có bao giờ cần mỹ phẩm hay sữa tắm gì đâu.
Bây giờ đi tắm còn cố ý mua sản phẩm tắm gội mới, nhìn cái bình là biết không rẻ rồi.
...
Phương Bình vừa vào phòng tắm, vừa thưởng thức bình thủy tinh trong tay.
Ba bình này, Vương Kim Dương gửi cho cậu với giá 500 ngàn.
Phương Bình không hiểu giá hàng, cũng không biết Vương Kim Dương đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua.
Nhưng Phương Bình biết, lão Vương sẽ không hại cậu, không những không hại, còn bán với giá hữu nghị.
Có lúc Phương Bình thấy cậu có thể làm người định giá được rồi.
Trước đó, bảng số liệu của Phương Bình là:
Tài phú: 4606000
Khí huyết: 162 cal
Tinh thần: 180 hz
Mà giờ khắc này, số liệu phát sinh biến hóa:
Tài phú: 4706000
Khí huyết: 155 cal (162 cal)
Tinh thần: 176 hz (180 hz)
Điểm tài phú gia tăng 100 ngàn rồi!
Dựa theo hiểu biết của Phương Bình đối với hệ thống, lần này mua Cường Thân Dịch, cậu lời được 100 ngàn.
Cậu bỏ ra 500 ngàn mua ba bình Cường Thân Dịch, hệ thống lại định giá ba bình này với giá 600 ngàn.
Những loại thuốc trước đây, bình thường đều định giá gốc bằng hai phần ba giá thị trường. Ba bình Cường Thân Dịch này có lẽ bán ngoài thị trường những 900 ngàn, 300 ngàn một bình.
Vương Kim Dương chỉ lấy cậu 500 ngàn, còn thấp hơn giá mà hệ thống đã kiểm định.
Nhìn số liệu biến hóa, Phương Bình khẽ cười nói: "Quả nhiên, sẽ được bù lại giá cả chênh lệch."
Trước đây cậu đã nghĩ đến chuyện đầu cơ bán thuốc, nhưng vẫn không có cơ hội làm.
Lần này, Phương Bình xem như đã hiểu rõ, hệ thống sẽ bù đắp lại giá cả chênh lệch. Hơn nữa chỉ bù đắp dựa trên giá gốc, sẽ không có chuyện trừ bớt điểm tài phú.
Nói cách khác, nếu cậu làm ăn thua lỗ, thì chỉ mất tiền chứ không mất điểm tài phú.
Chỉ khi nào có lời thì mới vừa có tiền vừa có điểm tài phú.
Đầu cơ bán thuốc đúng là con đường tốt để kiếm tiền, nếu nhe Vương Kim Dương có cách thì cũng có thể nhờ anh ta mua nhiều một chút.
Nhưng Phương Bình biết, sẽ không có chuyện đơn giản như vậy.
Cường Thân Dịch là do Vương Kim Dương mua từ trường học, cho dù Phương Bình không biết rõ tình huống cụ thể, cũng có thể đoán được cần phải đánh đổi những thứ khác.
Ví như mỗi người đều có một mức phân phối nhất định, hoặc là cần phải tiêu hao những thứ khác, tương tự như tích điểm mua bán vậy.
Nếu không, sinh viên Võ Đại cứ đi đầu cơ bán thuốc cho rồi, trường học cũng không ngốc như vậy.
“Trừ khi mình cần dùng đến, nếu không không cần làm phiền Vương Kim Dương.”
Phương Bình âm thầm tự nhủ, gần đây lão Vương giúp cậu không ít việc, từ việc chỉ dẫn cho cậu khi cậu mới bắt đầu tu luyện cho đến việc mua thuốc giúp cậu.
Chuyện Hoàng Bân, và bao nhiêu đó ân tình, xem như anh ta đã sớm trả hết ân rồi.
Hiện tại Vương Kim Dương tiếp tục giúp cậu, Phương Bình ngược lại đang nợ ân tình của lão Vương.
Đổi lại là lúc khác, Phương Bình cũng sẽ không mặt dày tiếp tục làm phiền Vương Kim Dương, nhưng hiện tại Phương Bình còn quá xa lạ với võ đạo, thực sự không tìm được người thứ hai đến giúp đỡ.
Lúc này, cậu cũng chỉ có thể tìm lão Vương nhờ vả thôi.
...
Sau một tiếng.
Phương Bình ra khỏi phòng tắm.
Ngoài cửa, Phương Viên vừa mới dọn dẹp xong thư phòng, không nhịn được thầm nói: "Phương Bình, anh càng ngày càng ăn diện rồi đấy!
Mua mỹ phẩm thì thôi đi, lại còn tắm đến một tiếng đồng hồ!
Trước đây anh tắm có 10 phút là xong rồi!"
Nói xong, con bé không nhịn được, sờ sờ nắm nắm cánh tay Phương Bình, líu lo nói: "Thật sự là bóng nhoáng hơn một chút nha, Phương Bình à, anh bắt đầu chăm sóc da sao?"
Phương Bình không nói gì, buồn cười: "Kéo cái gì mà kéo, không thấy anh đang tu luyện sao?
Mới vừa rồi không phải mỹ phẩm, là dược phẩm dùng trong lúc tu luyện."
Phương Viên làm mặt "Anh cho rằng em ngu như vậy, dễ bị lừa như vậy hả?", làm gì có ai dùng dược phẩm tu luyện trong lúc tắm chứ, dù sao thì con bé cũng không biết.
Phương Bình cũng mặc kệ nó, lần thứ hai nhìn chằm chằm bảng số liệu.
Tài phú: 4706000
Khí huyết: 156 cal (163 cal)
Tinh thần: 177 hz (180 hz)
Một lần dùng Cường Thân Dịch, da thịt hấp thu dược hiệu, mức độ mạnh mẽ của cơ thể có tăng cường hay không thì Phương Bình không cảm nhận được.
Rốt cuộc loại tăng trưởng nhỏ bé này, Phương Bình không có cách nào kiểm soát được sự thay đổi nhỏ của cơ thể được.
Nhưng mà hạn mức tối đa của khí huyết đã tăng 1 cal, chứng minh hiệu quả của Cường Thân Dịch cũng tốt.
Nhìn một lát, Phương Bình bắt đầu tăng khí huyết và tinh lên.
Rất nhanh, số liệu lại thay đổi:
Tài phú: 4700000
Khí huyết: 162 cal (163 cal)
Tinh thần: 177 hz (180 hz)
Hiện tại Phương Bình vận dụng hệ thống ngày càng thông thạo rồi, cơ thể mỗi giờ mỗi khắc đều sẽ sinh ra khí huyết, lúc nghỉ ngơi có thể chậm rãi hồi phục tinh thần.
Bây giờ đi ngủ, sáng mai tỉnh lại, khí huyết và tinh thần hẳn là có thể khôi phục đến mức cao nhất.
Đã như vậy, Phương Bình cũng không lãng phí điểm tài phú để tăng khí huyết và tinh thần lên tối đa làm gì.
Có tăng lên mức cao nhất ngược lại không tốt, lúc nào khí huyết và tinh thần cũng dồi dào, hậu quả chính là Phương Bình muốn ngủ cũng không ngủ được, vì tinh thần tỉnh táo mạnh mẽ dọa người.
...
Những ngày sau đó, ban ngày Phương Bình ôn tập kiến thức văn hóa.
Buổi tối tu luyện thung công, Rèn Luyện Pháp và chiến pháp.
Lực lượng tinh thần đã đạt 180 hz tuy rằng chưa giúp Phương Bình nâng cao năng lực chiến đấu, nhưng giúp cậu có tư duy nhanh nhẹn, trí nhớ tốt hơn, năng lực phân tích cũng mạnh mẽ hơn.
Kiến thức văn hóa trước đây Phương Bình cũng đã học qua.
Kiếp trước, thành tích kiểm tra văn hóa của cậu cũng không tệ, tuy rằng đã qua nhiều năm như vậy, nhưng có thể ôn tập lại còn đỡ hơn phải học lại nhiều.
Đã có lực lượng tinh thần dồi dào, đến cuối tháng 5, Phương Bình làm một bài thi thử trong lớp, thành tích cũng không tệ lắm.
Tổng điểm là 750 điểm, Phương Bình đạt 610 điểm.
Năm ngoái, điểm chuẩn các trường đại học trọng điểm trên toàn quốc là 593 điểm.
Đề thi thử thực ra cũng có độ khó ngang ngửa với đề thi đại học năm ngoái.
Phương Bình được 610 điểm, nghĩa là hơn điểm chuẩn năm ngoái 20 điểm.
Thành tích như vậy, cho dù chỉ đơn thuần thi đại học văn cũng đã đậu vào một trường không tệ rồi.
Nếu như thi khoa võ, nếu khí huyết chỉ vừa đủ điểm trúng tuyển, thì Phương Bình gần như có thể đậu vào Võ Đại rồi.
Nhưng với thành tích khí huyết 149 cal của cậu, đậu được cả hai trường đại học danh tiếng cũng không thành vấn đề.
Khi thành tích thi thử được công bố, có người vui mừng, có người sầu lo.
Dương Kiến ngồi bàn trên mặt mũi nhăn như trái khổ qua vậy, ánh mắt nhìn Phương Bình tràn đầy u oán.
Cậu ta thi thử được 580 điểm thực ra cũng được xem là thành tích tốt rồi.
Nhưng mà dựa theo tiêu chuẩn này, còn chưa đạt mức điểm chuẩn, hơn nữa, lúc đo lường khí huyết chỉ có 116 cal.
Với tình hình này, hy vọng trúng tuyển cực kỳ nhỏ.
Dương Kiến u oán, Trần Phàm ngồi cùng bàn lại không hài lòng. Từ khi Phương Bình ghi danh khoa võ, hơn nữa, lúc kiểm tra sức khỏe, và thực trắc Phương Bình đạt được thành tích tốt, Trần Phàm lại càng cố gắng hơn.
Lần này Trần Phàm thi không tệ, còn cao hơn Phương Bình một chút, được 625 điểm.
Nếu là trước đây, Trần Phàm cũng hài lòng mãn nguyện.
Nhưng hôm nay, Phương Bình hầu như chắc chắn đậu Võ Đại rồi, Trần Phàm biết mình không có hy vọng trở thành võ giả nhưng cũng không hy vọng "cặp đôi bình thường" có một người bị bỏ lại quá xa.
Phương Bình và Ngô Chí Hào đều phải phân chia thời gian cho võ đạo và văn hóa, còn riêng cậu toàn tâm toàn ý ôn tập, kết quả thi thử văn hóa cũng chỉ hơn Phương Bình một chút, thấp hơn Ngô Chí Hào một chút.