Chương 136: Đặc quyền (2)
Phương Bình cũng không giải thích, hai lần tôi cốt, câu sớm hoàn thành vào hồi giữa tháng 6 rồi.
Đầu tháng 7, khí huyết Phương Bình đã đến 189 cal.
Bây giờ đã gần một tháng trôi qua, đương nhiên Phương Bình sẽ không dậm chân tại chỗ.
Tài phú: 2800000
Khí huyết: 196 cal (199 cal)
Tinh thần: 197 hz (199 hz)
Thời điểm 189 cal, giá trị tài phú của Phương Bình là 3,2 triệu, sau này lấy được 100 ngàn tiền thưởng, tăng lên đến 3,3 triệu.
Bây giờ khí huyết tăng lên 10 cal, lực tinh thần không thay đổi, tiêu hao 500 ngàn giá trị tài phú của Phương Bình.
Mà sau khi tới được khí huyết 199 cal và lực tinh thần 199 hz, Phương Bình đã kẹt lại tại đó ba bốn ngày rồi, tháng này lực tinh thần cũng chưa có thay đổi gì.
Trước đó đoán 200 cal cực hạn, hiện tại cũng đã nhận được chứng thực.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần có thể tăng lên tới khí huyết 200 cal, thì Phương Bình có thể tiến hành ba lần tôi cốt.
Kết thúc ba lần tôi cốt, Phương Bình chuẩn bị chọn đột phá.
"Không biết còn bao lâu nữa, điều này không tốt lắm..."
Trong lòng nói mê một tiếng, từ khi lực tinh thần mắc kẹt không động đậy một tháng này, Phương Bình đã biết, 200 là cửa ải đại nạn.
Chuẩn võ giả ba lần tôi cốt đã ít càng thêm ít, Nam Giang Võ Đại một người cũng không có, ở Ma Đô Võ Đại hình như Vương Kim Dương cũng chỉ biết đến một người.
Có thể thấy khó khăn thế nào.
Người phụ nữ tán thưởng một tiếng, vừa giúp Phương Bình đăng ký tin tức, vừa nói: "Sinh viên Phương nếu muốn đột phá võ giả cảnh, có thể để bên nhà khách thông báo cho trường học.
Mặc dù còn chưa khai giảng, nhưng chuẩn võ giả hai lần tôi cốt đột phá võ giả, bên trường học sẽ sắp xếp người hướng dẫn bảo vệ."
Thực lực khác nhau, quyết định đãi ngộ cũng khác nhau.
Nếu không phải Phương Bình hai lần tôi cốt, vậy hiện tại cậu xem như khí huyết 150 cal muốn đột phá võ giả, bên trường học chưa chắc sẽ sắp xếp.
Dù sao còn chưa khai giảng, phá lệ vì một người, còn muốn phiền người hướng dẫn, người bình thường không có vinh dự lớn như vậy.
Việc đột phá, quan hệ đến võ giả cảnh trung phẩm, những người hướng dẫn này cũng không phải người bảo gì làm đấy.
Phương Bình nghe thấy sắp xếp này, hơi bất ngờ: "Bây giờ cũng có thể?"
"Đương nhiên, em hoàn thành hai lần tôi cốt, cũng là xếp hàng đầu trong toàn bộ sinh viên lần này.
Sinh viên mới là võ giả bình thường còn không được xem trọng bằng những sinh viên như các em."
Biết điều kiện của Phương Bình, người phụ nữ càng niềm nở.
Hai lần tôi cốt, một khi đột phá thành võ giả, thì có thể nhanh chóng dẹp tan chướng ngại vật trước cấp 3.
Loại sinh viên này, rất được những người hướng dẫn coi trọng và yêu thích.
Có một số sinh viên đã đột phá võ giả trước kỳ thi đại học, chưa chắc là đột phá hai lần tôi cốt, dù hiện tại là cấp 1cảnh, tiến độ tương lai cũng có khả năng rất lớn bị Phương Bình vượt qua.
Người phụ nữ dám khẳng định, nếu bây giờ Phương Bình chọn đột phá, thì không đến một giờ sẽ có người hướng dẫn tới bảo vệ.
"Vậy nếu là ba lần tôi cốt..."
Phương Bình vừa định dò hỏi vài câu, người phụ nữ hơi kinh ngạc: "Em muốn ba lần tôi cốt?"
Phương Bình cười nói: "Em muốn thử xem..."
"Sinh viên Phương, tốt nhất đừng thử."
Người phụ nữ lắc đầu: "Ba lần tôi cốt rất mất thời gian, hơn nữa độ khó cũng rất lớn.
Mấy năm nay, sinh viên Võ Đại thật sự hoàn thành ba lần tôi cốt, còn chưa tới năm người.
Trong đó có mấy người đã tốt nghiệp, chưa tốt nghiệp thì trước mắt có sinh viên năm hai Tạ Lỗi.
Sinh viên Tạ Lỗi đã hoàn thành ba lần tôi cốt, nhưng trước mắt cũng dừng tại cảnh giới cấp 2, trong khi bạn học cùng khóa của cậu ta đã có người tiến vào cấp 3 rồi."
"Tạ Lỗi..."
Lần trước Phương Bình đã nghe lão Vương nhắc đến nhiều lần là Ma Đô Võ Đại có sinh viên cũng ba lần tôi cốt.
Bây giờ người phụ nữa nói nói trước mắt trường học còn có một người, có lẽ là Tạ Lỗi này rồi?
Ba lần tôi cốt, vẫn chỉ ở cấp 2, kém hơn Vương Kim Dương một cấp.
Khó trách lão Vương nói ba lần tôi cốt không nên cưỡng cầu, chưa chắc là chuyện tốt, mất quá nhiều thời gian.
Người phụ nữ khuyên nhủ, đó là vì không biết Phương Bình chỉ kém một bước cuối cùng.
Phương Bình cũng không nói tiếp, cảm ơn một tiếng thì không nhắc lại đề tài này nữa.
Đăng ký nhanh chóng kết thúc.
Người phụ nữ cầm lấy điện thoại trên bàn làm việc gọi điện thoại ra ngoài.
Chưa đến năm phút, một xe ô tô thương vụ đã đỗ ở cổng nơi tiếp đón.
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, mặc âu phục trong thời tiết nóng nực, vừa vào cửa đã nhiệt tình nói: "Chị Trương, tôi đến rồi."
"Thấy rồi!"
Người phụ nữ tức giận trả lời, ngay sau đó nói với Phương Bình: "Cậu ta là quản lý phòng của nhà khách Ma Võ, để cậu ta đưa em đến là được."
Dứt lời, người phụ nữ lại nói với người đàn ông: "Lý Thừa Trạch, đây là sinh viên đại học năm nhất Phương Bình, bây giờ trường học còn chưa sắp xếp được chỗ ở, trước mắt ở tạm chỗ các cậu đã.
Đúng rồi, sinh viên Phương đã hoàn thành hai lần tôi cốt, nhớ sắp xếp chỗ ở tầng 6."
Lý Thừa Trạch nghe vậy ánh mắt sáng lên, nhà khách Ma Võ chủ yếu phục vụ phụ huynh sinh viên.
Bình thường cũng là phụ huynh sinh viên vào ở, đương nhiên, cũng sẽ tiếp đón một số khách hàng bình thường.
Nhưng sinh viên Ma Đô Võ Đại cũng có ký túc xá của mình, có rất ít sinh viên vào nhà khách Ma Võ ở.
Dù là sinh viên mới cũng vậy, bọn họ cũng không tới sớm như Phương Bình.
Nhà khách Ma Võ mặc dù thuộc về Ma Đô Võ Đại, nhưng loại sản nghiệp nhỏ này, Ma Đô Võ Đại căn bản sẽ không để ý, mấy người Lý Thừa Trạch rất ít có thể tiếp xúc người Ma Đô Võ Đại, cho dù có, thời gian cũng rất ngắn.
Bây giờ Phương Bình tới sớm một tháng, chẳng phải là phải ở chỗ bọn họ một tháng à?
Lý Thừa Trạch không phải võ giả, hôm nay Phương Bình đến đây, cảm giác võ giả không đáng giá, đó là vì bản thân cậu ta cũng ở trong vòng tròn này.
Đối với người ngoài vòng tròn, võ giả vẫn là cao cao tại thượng.Vì một võ giả... không, mặc dù bây giờ còn chưa phải, nhưng phục vụ một chuẩn võ giả hai lần tôi cốt, quan trọng hơn võ giả cấp 1.
Tầng 6, bình thường cũng là dùng để tiếp đón võ giả chân chính.
Lý Thừa Trạch cũng không cần người phụ nữ căn dặn, lập tức chủ động tiến lên nhấc va li hành lý của Phương Bình lên, khách khí nói: "Phương tiên sinh, hoan nghênh vào ở nhà khách Ma Võ, sau này có nhu cầu gì, cứ việc nói cho tôi."
Phương Bình còn chưa thích ứng được nhiệt tình của anh ta, cầm lại va li hành lý của mình, cười nói: "Lý quản lý không cần quá khách khí, là tôi làm phiền anh mới đúng.
Cô, vậy em đi trước nhé, cảm ơn cô."
"Không có gì, cô sẽ cố hết sức tranh thủ bố trí cho em một ký túc xá tốt..."
Người phụ nữ cười nói một câu đầy ý nghĩa.
Có thể can thiệp đến bố trí ký túc xá Võ Đại, chứng minh có chút quan hệ với nội bộ Võ Đại.
Nhưng cũng bình thường, một số nhân viên đại học, nhân viên ngoài biên chế, thật ra đều có quan hệ dây mơ rễ má với trường học.
Người nhà lãnh đạo, người yêu người hướng dẫn, thậm chí là một số người nhà sinh viên.
Phương Bình cũng không nghĩ nhiều, khách sáo cảm ơn mấy câu, lúc này mới theo Lý Thừa Trạch cùng đi ra ngoài.
...
Mấy phút sau, Phương Bình đã đến nhà khách Ma Võ.
Khi thấy khách sạn này bề ngoài khiêm tốn, bên trong xa hoa, Phương Bình rất khó tưởng tượng, đây dùng tiếp đãi phụ huynh sinh viên miễn phí!
Lắm tiền nhiều của!
Đây là câu cửa miệng của cậu hôm nay.
Phương Bình có thể ở chỗ này miễn phí, ăn cơm miễn phí, dùng xe miễn phí...
Thậm chí Phương Bình hoài nghi, nếu cậu có nhu cầu, có thể miễn phí toàn bộ hay không?
Nhìn dáng vẻ ân cần của Lý Thừa Trạch, Phương Bình cảm thấy rất có thể.
Với sự thiết tha cùng đi của Lý Thừa Trạch, Phương Bình đến phòng của mình, một phòng có thể so với phòng tổng thống!
Phòng gym, phòng tiếp khách, phòng bếp nhỏ, phòng khách, phòng ngủ, quầy bar...
Cái gì cần có đều có!
"Cái này thật miễn phí?"
Phương Bình hỏi một câu rất không có tiền đồ.
Cậu không thể không hỏi, loại phòng khách này, còn là ở Ma Đô, một ngày hai ba nghìn cũng không phải là đắt?
Đây là vẫn còn ít.
60-70 ngàn phí ăn ở một tháng, bỏ ra được số tiền này cũng không thể lãng phí như thế, bị Phương Viên biết được, chỉ sợ có thể bóp chết cậu.