Chương 137: Quy hoạch thương nghiệp
Lý Thừa Trạch không thay đổi, nhiệt tình nói: "Là miễn phí, nhà khách Ma Võ chủ yếu phục vụ sinh viên và phụ huynh sinh viên của trường học.
Phương tiên sinh ngài đã qua hai lần tôi cốt, cho nên ở gian phòng tốt hơn những người khác tốt một chút, nhưng những phòng khác cũng rất tốt..."
"Vậy thì tốt rồi, cẩm ơn Lý quản lý, tôi hơi mệt rồi..."
Nếu tiễn khách không cần nói quá nhiều, Lý Thừa Trạch lập tức cười nói: "Phương tiên sinh có bất kỳ nhu cầu gì, nhấn chuông thì sẽ có người đến phục vụ ngài.
Vậy tôi không quấy rầy ngài nghỉ ngơi, có cần gì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi."
"Được, cảm ơn anh"
"..."
Tiễn Lý Thừa Trạch xong, Phương Bình đi ra ban công ngắm cảnh, nói thầm: "Đây nghĩa là mình trở thành giai cấp đặc quyền rồi?"
Còn chưa chính thức nhập học, Phương Bình đã cảm nhận được quá nhiều khác biệt.
Thân phận sinh viên Võ Đại hai lần tôi cốt, khiến cậu ta cảm nhận được rất nhiều thứ khác biệt, tất cả, ở Dương Thành rất khó cảm nhận được.
Võ giả Dương Thành quá ít, quá xa người bình thường.
Mọi người thường xuyên nhắc đến võ giả, nhưng không mấy ai thật sự gặp được võ giả.
Quay đầu nhìn thoáng qua phòng lớn như thế, khóe miệng Phương Bình nhếch lên, "Đáng tiếc không thể chụp ảnh, bằng không gửi cho Phương Viên, chỉ sợ con bé hận không thể lập tức chạy tới..."
Bởi vì miễn phí!
Miễn phí ăn ở, lộ phí, người đến là được.
Nếu Phương Viên biết được, còn có thể ngồi yên được không?
Nhưng bây giờ Phương Bình còn có việc phải làm, con bé này tới cũng phiền phức, chỉ có thể đè suy nghĩ muốn khoe khoang xuống, sau này có cơ hội rồi nói.
Tựa trên ghế sa lon, Phương Bình thở dốc một hơi, vấn đề ăn ở đã được giải quyết.
Sau đó đến hai nhiệm vụ, kiếm tiền, hoàn thành ba lần tôi cốt.
Tranh thủ trước khi khóa học bắt đầu, giải quyết xong hai nhiệm vụ này, sau khai giảng đột phá võ giả.
Tám năm sau đó, không có quá nhiều cách có thể kiếm tiền thật sự.
Cơ cấu hai thế giới hơi khác biệt, nhưng nhìn chung xu thế phát triển vẫn nhất quán.
Mười năm sau, nói đến kiếm tiền, bình thường sẽ không tách khỏi bất động sản, internet, smartphone cũng như công nghiệp phát sinh mà nó sinh ra.
Bất động sản, Phương Bình không có tư cách đi làm, cũng không thực tế.
Hiện tại cậu ngay cả có muốn đầu cơ bất động sản cũng không làm được, bây giờ trên tay Phương Bình cũng chỉ có 1,6 triệu tiền mặt.
Có thế giới của võ giả, loại ngành nghề này, độ khó cao hơn, Phương Bình còn chưa đủ tư cách.
Chế tạo điện thoại, càng không phải việc của Phương Bình, lúc này manh mối của smartphone đã xuất hiện, người khác cũng đã sản xuất rồi, Phương Bình không có khả năng tiến vào.
Xem ra Internet đơn giản hơn chút, yêu cầu cũng thấp một chút.
Về giới hạn của võ giả, tại Ma Đô, chuyện không phải võ giả không thể làm ăn trong thành phố gì đó không quan trọng.
Hơn nữa hiện tại Phương Bình đang hưởng thụ đãi ngộ cho võ giả cấp 1, hạn chế này không tồn tại, về phần cấp 4 trở lên mới có thể mở rộng kinh doanh qua thành phố khác, hiện tại đối với Phương Bình mà nói là còn quá sớm.
Nhưng internet có hàm lượng kỹ thuật nhất định, không phải cậu muốn thì có thể làm.
Phương diện mua bán trên Internet, mặc dù bây giờ Ali không quá nổi tiếng, nhưng trên thực tế quy mô đã không nhỏ, nghe đồn lão Mã đã đột phá cấp 7 rồi.
Bây giờ làm mua sắm trực tuyến trên Internet, không tới nỗi là đường chết, nhưng mở rộng vẫn rất khó.
Đương nhiên, có thể đi con đường riêng, bắt chước Vipshop kinh doanh trực tuyến các mặt hàng thương hiệu.
Nhưng Phương Bình cũng không thể làm cái này, cậu không có các kênh liên hệ, đại diện cho các nhãn hiệu nổi tiếng rất phức tạp, không phải nhất thời có thể giải quyết được.
Cái khác như tài chính internet, phần mềm chat, game online, công cụ tìm kiếm, mạng lưới video...
Cũng không ngoại lệ, đều không thích hợp với Phương Bình hiện tại.
Liên quan tới sau này làm gì, thật ra Phương Bình đã tính toán rất lâu, ngay sau khi trùng sinh, cậu đã bắt đầu trù tính rồi.
Hồi tưởng kiếp trước một chút, kẻ có thế lực phát đạt sau tám năm là ai, Phương Bình phát hiện, thật ra sau 08 năm, các thế lực nổi lên rất ít, trong đó tương đối nổi danh chính là hai người kinh doanh đồ ăn thức uống trên mạng kia.
Dù là Đói Bụng Rồi hay là Mĩ Đoàn, người sáng lập hai nhà này, đều là 08 năm sau mới bắt đầu.
Ngay từ đầu, hai vị này cũng không có vốn liếng gì, dường như bắt đầu từ số không.
Ngắn ngủi mấy năm, đã tích lũy số lượng lớn tài phú... Đương nhiên, càng ý nghĩa hơn đó là tài phú trên mặt chữ.
Ngoại đặt thức ăn trên mạng, một hạng mục khác 08 năm sau nổi lên, mà hàm lượng kỹ thuật lại không cao, khởi đầu không khó, là nghề chuyển phát nhanh.
Thật ra nghề chuyển phát nhanh và đặt hàng thức ăn qua mạng có quan hệ mật thiết với nhau, giúp nghề chuyển phát nhanh quật khởi, càng phải mở rộng việc kinh doanh trên Internet.
Bây giờ vị A Li đó vẫn còn ở ẩn, nhưng Phương Bình biết, việc kinh doanh qua mạng Ali sẽ nhanh chóng dấy lên một trận sóng lớn ở quốc gia này.
Trước mắt Phương Bình còn chưa nghĩ tới việc đi giành việc làm ăn của Đại Tiểu Mã, cậu sợ bị tông sư đập chết.
Nhưng thừa thế xông lên, đi theo bước chân nhân vật lớn, đạo lý này cậu vẫn hiểu.
Bảng tài phú sau mày, ngoại trừ hai lĩnh vực bất động sản, internet, lên bảng phú hào, lĩnh vực cung ứng dịch vụ chuyển phát nhanh cũng đứng hàng đầu.
Nhất là cung ứng dịch vụ mua sắm online!
Lúc này, Ma Đô là đại bản doanh của không ít công ty chuyển phát nhanh, nhưng những công ty này, phần lớn vẫn là lấy chuyển phát nhanh bình thường làm chủ, công ty cung ứng dịch vụ thì lấy vận chuyển số lượng lớn làm chủ.
Không nhà nào thật sự đặt lĩnh vực mua sắm online làm trọng tâm!
Phương Bình tính toán thật lâu, cung ứng dịch vụ mua sắm online, dịch vụ ăn uống trên mạng, cậu chọn hai cái này đầu tiên.
Yêu cầu khởi điểm không cao, không cần phải mở rộng một lần, trước tiên có thể phát triển tại Ma Đô, chờ điều kiện phù hợp, có thể phát triển trên toàn quốc.
Dịch vụ chuyển phát nhanh và ăn uống cũng không phải nhất định phải tồn tại độc lập, có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Còn có thể coi như sự nghiệp kinh doanh, dịch vụ ăn cũng vậy, cũng có thể kinh doanh, không cần đặt quá nhiều tiền và công sức vào đó.
Trước tiên xây dựng trung tâm chuyển phát nhanh phù hợp, tuyển mấy nhân viên chuyển phát nhanh, thiết lập một mạng lưới đặt thức ăn nhanh đơn giản trên mạng.
Mấy cái này tổn hao cũng không quá lớn, Phương Bình còn có thể chống đỡ được.
Nếu có thể, có thể đến văn phòng Ali tại Ma Đô bàn việc tiếp nhận chuyển phát nhanh, mua sắm online, nhưng chuyện này tạm thời còn không được.
Trước mắt, Phương Bình không phải võ giả, địa vị xã hội không đủ, tới cửa nói chuyện hợp tác, người khác chưa chắc đáp ứng cậu.
Nhưng đợi cậu trở thành võ giả, với thân phận sinh viên Ma Đô Võ Đại, lại tìm đến chủ động hợp tác, chắc hẳn đối phương cũng không thèm để ý nhiều đến một công ty hợp tác chuyển phát nhanh.
Trước mắt các công ty cung ứng dịch vụ chuyển phát nhanh số lượng lớn hợp tác cùng Ali đều tương đối cường thế.
Dù sao nghiệp vụ mua sắm online còn chiếm vị trí rất nhỏ, mọi người đều không quan tâm, nhưng cục diện này sẽ nhanh chóng thay đổi.
Phương Bình thừa dịp trước khi các nhà khác điều chỉnh trọng tâm, đạt được thỏa thuận hợp tác với Ali, trở thành đối tượng hợp tác quan trọng của đối phương ở Ma Đô.
...
Có phương hướng rồi, Phương Bình cũng không do dự.
Ngày thứ hai, Phương Bình mượn ô tô của nhà khác, không để đối phương lái xe, mà tự mình lái xe ra khỏi nhà khách.
Mặc dù không có bằng lái, nhưng Phương Bình cũng không lo lắng.
Cậu nói với Lý Thừa Trạch là mình không có bằng lái, kết quả Lý Thừa Trạch nói cho cậu biết, nếu bị kiểm tra, cứ đưa chứng nhận võ đạo của Phương Bình ra là được.
Chứng nhận võ đạo mặc dù không thể thay thế bằng lái xe, nhưng chỉ cần không xảy ra sự cố, thì sẽ không bị khó xử.
Đương nhiên, nếu xảy ra chuyện, thì là trách nhiệm hoàn toàn của Phương Bình.
Chứng nhận võ đạo có lợi ích như vậy, Phương Bình tự nhận là lão tài xế, đương nhiên sẽ không để người khác lái xe, tự mình lái xe ra ngoài.
…
Địa điểm Phương Bình chọn đầu tiên là Thành Đại học.
Thành Đại học là một trong 6 khu của Ma Đô, dân cư đông đúc, gần trường học, thuận tiện cho Phương Bình làm việc.
Mặc dù Thành Đại học lấy Ma Đô Võ Đại là trung tâm, nhưng dù sao sinh viên Võ Đại cũng là số ít, toàn bộ Thành Đại học, đa số vẫn là sinh viên bình thường.
Đây cũng là mục tiêu tiếp cận của Phương Bình.