Chương 145: Nhập học Võ Đại (2)
Đại mập mạp lúc này cũng không dám nói thêm gì nữa, người không biết mới không sợ.
Biết đối phương là võ giả, khí huyết so với mình cao hơn nhiều nên không còn nhiều lời, vội vàng chọn ra mấy hành lý đưa vào tay con trai.
Vừa cầm vừa nói: “Đồ ăn vặt không cần mang theo nữa, nếu muốn ăn, sau này rồi mua...”
Một câu không mang đồ ăn vặt nữa, Phương Bình nhìn thấy trong tay Quách Thịnh cầm theo mấy cái vali, bao gồm một chiếc vali to.
Đám người khóe miệng có chút run rẩy!
Đây là đồ ăn vặt?
Chuẩn bị dự thi võ giả, học sinh khoa võ rất ít ăn đồ ăn vặt, bởi vì không có chút dinh dưỡng nào, đối với việc bồi dưỡng khí huyết cũng không có lợi.
Vừa nhìn thấy đối phương bao lớn bao nhỏ, còn cho rằng là đồ gì, không ngờ đều là đồ ăn vặt, ngay cả Châu Vân cũng có chút ngoài ý muốn, bó tay.
Đợi một lát, tiểu mập mạp mới mang theo hai chiếc vali.
Vừa nhìn hành lý ít như vậy, cũng đều có bánh xe. Ý nghĩ muốn xem náo nhiệt trước đó của Châu Vân cũng giảm đi không ít.
Đợi Quách Thịnh chuẩn bị xong rồi, Châu Vân quay đầu liền đi, vừa đi vừa nói: “Các cậu theo tôi!”
...
Phương Bình với Quách Thịnh cùng nhau đi qua.
Quách Thịnh liếc nhìn Phương Bình thấy cậu không đem theo gì, nhịn không được nói: “Cậu cũng là tân sinh viên?”
“Ừm”
“Cậu không đem đồ theo?”
“Đồ để ở khách sạn của trường học rồi.”
“Như vậy à, biết vậy tôi cũng để ở khách sạn rồi, không biết chút nữa báo danh xong có thể đem những đồ ăn đó mang vào được không.”
Quách Thịnh rõ ràng vẫn có chút không nỡ, Châu Vân phía trước cũng không quay đầu nói: “Điều này không phạm quy, cậu muốn mang theo, tự mình quay lại lấy!”
Vừa nãy cũng là tiểu mập mạp một mình không cầm hết, bằng không cậu ta mặc sức mang đồ vào.
“Tốt quá, tốt quá, cảm ơn anh.” Quách Thịnh vội nói cảm ơn.
Châu Vân cũng không để ý tới, từ cửa chính đi về phía trước được một đoạn, Châu Vân chỉ vào tòa nhà lớn đầu tiên nói: “Đây là bảo tàng lịch sử của trường học - gọi là Giáo Sử Quán, lịch sử xây dựng của Ma Đô Võ Đại, các sự kiện lớn của trường học, đều được ghi chép lại ở đây.
Giáo Sử Quán có 9 tầng, tân sinh viên được vào 3 tầng đầu, võ giả cấp ba trở xuống được vào 6 tầng đầu, từ cấp ba trở lên có thể tự do ra vào cả 9 tầng.
Gương mặt Quách Thành vô cùng kinh ngạc nói: “Chỗ này cũng có quy định?”
Cậu ta hiển nhiên không nghĩ tới, vào Giáo Sử Quán cũng có quy định thực lực.
Châu Vân bĩu môi, chậm rãi nói: “Loại quy định này cậu phải làm quen, nội bộ Võ Đại có rất nhiều chỗ, đều là quy định thực lực.
Cấp ba trở lên hầu như có thể đi bất kỳ đâu, cấp ba trở xuống có những chỗ không được đi.
Phi võ giả… không thể đi quá nhiều nơi.”
Dứt lời, Châu Vân hỏi: “Khí huyết cậu bao nhiêu?”
“135 cal.”
“Cũng tạm được, tranh thủ năm nhất có thể tiến vào cấp một.”
Quách Thịnh rõ ràng có chút không vừa lòng, thấp giọng nói: “Em 135 cal, học kỳ này có lẽ có thể vào cấp một chứ?”
135 cal cách 150 cal cũng không xa, Ma Đô Võ Đại cũng là trường đại học tốt nhất, nửa năm lẽ nào không đột phá được cấp một?
“Đến lúc đó cậu sẽ biết thôi.”
Châu Vân cũng không giải thích, tiểu mập mạp vừa nhìn là biết chưa luyện qua Rèn Luyện Pháp, Thung công sợ là cũng không ra sao, học thì có lẽ đã học qua, dù sao cũng có ba mẹ là võ giả cấp một.
Nhớ đến việc tên này tập võ vẫn còn nhớ đến đồ ăn vặt, Châu Vân không phải quá xem thường cậu ta.
Phương Bình không nói chuyện, lúc này Châu Vân mới nhớ tới Phương Bình, nghiêng đầu về hướng Phương Bình nói: “Cậu thì sao?”
Phương Bình có chút ngập ngừng, mình có nên nói thật không?
Suy nghĩ một lát, Phương Bình cảm thấy làm người vẫn nên khiêm tốn một chút, nhẹ giọng nói: “180 cal”
“Hả?”
Sắc mặt Châu Vân thay đổi, bước chân không khỏi dừng lại, nửa ngày mới sau mới nói: “Tôi cốt lần thứ hai?”
“Cho là vậy đi.”
“Trong những tân sinh viên, tôi nhớ thối cốt lần thứ hai không có tên cậu.”
“Sau khi kiểm tra rồi mới đạt đến.”
“Chẳng trách!”
Châu Vân khẽ gật đầu, giọng điệu hơi ôn hòa, mở miệng nói: “Lần này tân sinh viên tổng cộng là 1580 người, trong đó có 52 người võ giả.
Tôi cốt lần hai so với võ giả còn ít hơn không ít, 9 người.
Danh sách những người này chúng tôi đều có, cậu không có trong đó, bây giờ xem ra, tôi cốt lần hai có mười người.”
“Phương Bình có chút kinh ngạc, nhiều như vậy?
Đúng vậy, quá nhiều!
Cậu nhớ Vương Kim Dương từng nói, Nam Giang Đại Võ tôi cốt lần hai, tổng cộng cũng không có mấy người.
Bây giờ Ma Đô Võ Đại, chỉ là tân sinh viên mà thôi, đã có nhiều như vậy!
Còn về nhân số võ giả, Phương Bình cũng không ngạc nhiên lắm.
Mỗi năm đều có không ít thí sinh võ giả, cho dù tỉnh Nam Giang, một năm cũng có thể có bốn năm người.
Nếu nói toàn quốc, một năm khẳng định có trên trăm người.
Những người không phải ghi danh Ma Đô Đại Võ, chính là Kinh Đô Võ Đại, trên thực tế 52 người còn là ít, Kinh đô có thể nhiều hơn một chút.
Dù sao Nam Giang không tính là khu vực phát triển, Võ Đạo cũng không phải quá thịnh vượng, cũng đã còn có bốn năm người.
Cả nước có hơn ba mươi tỉnh, thành phố lớn giống như Ma Đô, cường giả càng nhiều, cả nước võ giả tân sinh viên có lẽ gần 150 người chứ?
Ma Đô Võ Đại, võ giả quả thực hơi ít.
Hai người trò chuyện, Quách Thịnh lại mờ mịt nói: “Tôi cốt lần thứ hai là gì?”
“Còn nữa, cậu khí huyết 180 cal?”
Câu hỏi của Quách Thịnh, khiến Châu Vân cau mày nói: “Ba cậu chưa từng nói qua?”
“Không ạ, ba em nói khí huyết 150 cal có thể đột phá thành võ giả.”
Quách Thịnh nói xong, hướng Phương Bình nói: “Cậu không phải là võ giả đúng không?”
Lời Châu Vân vừa nói cậu ta cũng nghe, là tôi cốt lần thứ hai, không phải võ giả, nhưng khí huyết đối phương đã đạt tới 180 cal.
Quách Thịnh cảm thấy bản thân hình như bị ngơ người rồi.
Châu Vân lắc đầu, có phải ba của tiểu mập mạp cũng không biết, hay là không nói cho con trai biết, để tránh đả kích cậu ta.
Xã hội võ giả, có một vài người không biết chuyện tôi cốt cũng là bình thường.
Lớp huấn luyện võ đạo, chỉ cần khí huyết cậu đạt tới 150 cal, thì sẽ cho cậu đột phá, ai thèm để ý cậu có thể tiếp tục hàm dưỡng khí huyết hay không.
Mục đích của lớp huấn luyện võ đạo chính là có thể trở thành võ giả là được rồi, những cái khác đối với bọn họ không liên quan, nếu bản thân biết, vậy tùy cậu, không biết, đột phá cũng là đột phá.
Phương Bình thấy tiểu mập mạp hỏi mình, cười nói: “150 cal trở lên có thể tiếp tục hàm dưỡng khí huyết, thời điểm đạt tới 150 cal, cơ thể sẽ tiến hành tôi cốt lần thứ nhất, 180 cal sẽ tiến hành tôi cốt lần thứ hai.”
“Là như vậy sao?”
Quách Thịnh mờ mịt nói: “Vậy chúng ta đều phải đạt 180 cal mới có thể đột phát sao? Chẳng trách anh tôi nói năm nhất không nhất định trở thành võ giả.”
Khóe mắt Châu Vân có rút, cậu còn muốn hai lần tôi cốt à?
Cậu ta nói là bình thường đột phá được không!
Lười giải thích với tên này, sớm muộn cậu ta cũng sẽ biết, nghe cách cậu ta nói hôm nay buồn cười biết bao.
Còn về Phương Bình, Châu Vân tiếp tục dẫn đường, không còn thái độ coi thường như trước.
Gặp được tòa nhà nào cũng sẽ giải thích tỉ mỉ, chủ yếu là nói cho Phương Bình nghe.
Châu Vân dẫn hai người đi một vòng lớn, dọc đường giới thiệu một chút về kiến trúc của trường học.
Nửa tiếng sau, mới dẫn hai người đến nơi làm thủ tục.
Cho dù như vậy, cũng chỉ là một góc của trường học, trường học rộng 3000 mẫu cũng không phải dễ dàng đi một vòng là hết.
Đợi đến nơi làm thủ tục, so với lần trước Phương Bình tới cũng không giống nhau.
Lần này, tân sinh tới báo danh, kí túc xá bố trí đều ở bên này, lúc này người tới làm thủ tục rất nhiều.
Người làm việc cũng không chỉ có một người, có đến mười mấy người ghi danh đang làm việc.
Người phụ nữ lần trước Phương Bình gặp, lúc này cũng đang bận ghi danh, chia chìa khóa cho học sinh.
Đúng lúc này, người phụ nữ đó mới đăng ký xong một người, ngẩng đầu hoạt động một chút.
Liếc mắt liền nhìn thấy Phương Bình, người phụ nữ liền cười chào chào Phương Bình: “Phương Bình, tới đây!”
...
Châu Vân sững sờ một chút, nghiêng đầu liếc nhìn Phương Bình, nhẹ giọng nói: “Cậu có người quen à?”
“Trước kia em từng tới trường, lần trước là cô ấy giúp em sắp xếp vào khách sạn của trường học đó.”
“Ồ, có người quen cũng tốt, không cần phải xếp hàng.”
Châu Vân cũng vui vẻ, dẫn Phương Bình với Quách Thịnh cùng nhau qua bên đó.