Toàn Cầu Cao Võ

Chương 151: Tần Phượng Thanh điên cuồng tìm đường chết (2)

Chương 151: Tần Phượng Thanh điên cuồng tìm đường chết (2)
Một nữ sinh ngồi bên cạnh cậu ta trông không tồi, nghe vậy khẽ cười nói: “Lời này cậu đi mà nói với hội trưởng, muốn cậu tới là vì trong mấy người giữ chức phó hội trưởng cũng chỉ có mình cậu ở trường, những người cảnh giới cấp ba khác đa số đều không có ở trường.
Cậu vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, cũng nên nghỉ ngơi mấy ngày. Đừng suốt ngày buồn bực tu luyện, như vậy không tốt.”
"Nói nhảm!"
Tần Phượng Thanh mắng một câu, giọng điệu có chút bực bội nói: "Tôi thấy hội trưởng chính là đố kị tôi!"
“Cậu nói sao thì cho là vậy đi, có điều hội trưởng đã đạt đến cấp bốn, cậu xác hội trưởng sợ cậu như lời cậu nói sao?
“Cấp bốn...”
Tần Phượng Thanh bĩu môi, lầu bầu nói: "Cấp bốn ghê nớm lắm sao? Tôi rất nhanh cũng có thể đạt đến cấp bốn!"
“Bớt đi!”
Tần Phượng Thanh cũng không muốn so đo với cô, giọng điệu vẫn như cũ nóng nảy mất bình tĩnh nói: "Vương Kim Dương biết chuyện này rồi chứ?"
Vừa nhắc đến Vương Kim Dương, mấy người hội võ đạo đều yên tĩnh trở lại.
Nữ sinh nói chuyện trước đó cắn răng, tức giận nói: “Biết, cái tên khốn kiếp đó bây giờ có thể đang rất ngông cuồng!
Tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy hắn...”
Tần Phượng Thanh bực bội nói: “Đừng ở đây khoác lác những điều này, đừng cho rằng cậu là con gái thì cậu ta không đánh, lúc đầu bị đánh mặt mũi bầm dập hình như không phải là cậu sao.
Mẹ nó, vốn tôi còn dự định hoàn thành rèn luyện xương cốt toàn thân sau đó tìm cậu ta gây sự, bây giờ tên đó càn quét phương Bắc với cảnh giới cấp ba. Hội trưởng lúc này còn tìm việc cho tôi làm, nếu như tôi có thực lực trước tiên sẽ đánh tên họ Vương đó, rồi đánh chết tên hội trưởng kia!”
“Khụ khụ khụ..."
Mấy người bên cạnh đều vội vàng ho khan, nhắc nhở lão Tần đừng nói lung tung.
Vương Kim Dương là kẻ thù chung nói đến thì cũng không có việc gì, nhưng hội trưởng đã là võ giả trung cấp, là lão đại của hội võ đại.
Nếu để hội trưởng biết cậu ta lấy danh nghĩa để so tài, cậu ấy sẽ khiến Tần Phượng Thanh biết hoa vì sao đỏ như vậy.
Mà nữ sinh bị vạch trần khuyết điểm, lúc này trừng mắt nhìn cậu ta, tức giận nói: “Lời này tôi nhất định sẽ nói với hội trưởng!”
“Đi đi, chỉ biết mách lẻo, nếu không phải cậu là tai mắt của hội trưởng, tôi cũng muốn đánh cho cậu mặt mũi bầm dập...”
Tần Phượng Thanh!”
Nữ sinh tức giận, xấu hổ nói: “Ai là tai mắt của hội trưởng chứ?”
Tần Phượng Thanh biễu môi nói: “Cậu còn thật sự cho rằng tôi mù à, chậc chậc, hai người liếc mắt đưa tình một cái tôi chỉ liếc mắt đã nhìn ra rồi.
Cũng không biết ánh mắt các người bị gì, hội trưởng là loại người trông không đứng đắn vậy mà cậu cũng có thể để ý đến?
Không phải là cảnh giới cấp bốn sao, cấp bốn cũng không cách nào phủ nhận được sự thật chuyện cậu ta trông rất xấu, tìm đàn ông thì không chịu tìm người nào đẹp một chút, cứ phải tìm người xấu...”
“Câm miệng!”
Người nói lời này không phải là nữ sinh cũng không phải là người khác, càng không không phải là chủ tịch trong miệng của bọn họ.
Là một vị nữ đạo sư bên cạnh.
Vị đạo sư này thấy Tần Phượng Thanh càng nói càng không yên lòng, quát lớn một tiếng, hừ nhẹ nói: “Tần Phượng Thanh, đến rồi thì yên tĩnh nhìn xem, còn nhiều lời có tin tôi ném cậu ra ngoài không!”
Tần Phượng Thanh vẻ mặt gượng ngùng, cười khan nói: “Không nói nữa, không nói nữa, không nhìn thấy Mẫn đạo sư ở đây, sớm biết cô ở đây, em có thể nói được như vậy không?
Ai mà không biết, Mẫn đạo sư đây luôn nhìn hội trưởng của chúng em với cặp mắt khác rất khác…"
Ánh mắt nguy hiểm của Mẫn Nguyệt nhìn chằm chằm vào cậu ta, thản nhiên nói: "Nói tiếp đi!"
"Khụ khụ, em không còn lời nào nói nữa."
Tần Phượng Thanh cảm nhận được khí tức nguy hiểm, vội vàng ngồi thẳng, nghiêm túc nói: "Tân sinh tới rồi!"
Thấy cậu ta chuyển chủ đề, tất cả mọi người thở phào một hơi.
Lão Tần điên cuồng tìm đường chết thì cũng chẳng sao, chỉ có điều để cho cậu ta nói tiếp, không chừng bọn họ cũng phải chôn cùng.
Mà giờ khắc này, cũng đúng như Tần Phượng Thanh nói, rất nhiều tân sinh bắt đầu tới.
Thao trường số một.
Các học sinh tập trung thành hai ba nhóm. Cũng có người đi một mình đến, nhưng đa phần là những tân sinh viên.
Mấy khu ký túc xá khác, bốn người một nhóm thường là khu bốn, ba người một nhóm phần lớn là ở khu ba.
Phương Bình vừa đi vừa nhìn, qua một lúc mới nghĩ ra một vấn đề vô cùng quan trong, mở miệng nói: “Sinh viên nữ được xắp sếp như thế nào?”
Khu kí túc xá mới tân sinh viên, tổng cộng có bốn khu, vậy các nữ sinh ở đâu?
Phó Xương Đỉnh kỳ quái nói: “Cậu không nhìn thấy?”
“Cái gì?”
“Khu một có nữ sinh đó!”
Phó Xương Đỉnh kinh ngạc nói: “Mắt cậu để đi đâu đó? Hay phải nói là những nữ sinh quá giống con trai?”
“Khu hai, khu ba, khu bốn nữ sinh ở cùng nhau, khu một cũng vậy, nữ sinh một người một phòng.
Võ Đại không phân biệt nam nữ ở ký túc xá, một mặt là vì người ít, mặt khác chính là võ giả không câu nệ tiểu tiết.
Có lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, cả nam nữ, bình thường thương lượng một chút nhiệm vụ, giao lưu một chút tu luyện tâm đắc của bản thân với người cùng cấp cũng thuận tiện hơn một chút.”
Phương Bình kinh ngạc nói: “Là như vậy sao? Mình thật sự không chú ý!”
“Lời này mà bị các nữ sinh khu một nghe thấy, có lẽ sẽ tìm cậu liều mạng.”
Phó Xương Đỉnh khuôn mặt bất lực, vừa nãy xuống lầu, cậu cũng nhìn thấy nữ sinh mà, Phương Bình vậy mà hoàn toàn không biết.
Cho dù nhìn mấy nữ sinh đó quả thật bình thường, nhưng người ta rõ ràng là có ngực đó, mắt Phương Bình hỏng rồi sao.
Phương Bình có chút ngượng ngùng, cậu lúc nãy thật sự không có chú ý.
Chủ yếu là khu một nữ sinh quá ít, thêm nữa từ lầu hai đi xuống cũng quá nhanh, cậu cũng không để tâm, đợi đến lúc xuống lầu mới thấy nữ sinh, cậu cũng không ngờ đối phương cũng ở khu một.
Ma Võ cũng thật là không câu nệ tiểu tiết, vậy mà cho nam nữ ở lộn xộn với nhau!
Thiếu niên ở độ tuổi này, hormone dồi dào, ở cùng nhau đáng tin sao?
Phương Bình đang nghĩ, Phó Xương Đỉnh dường như nhìn ra suy nghĩ của cậu, cười haha nói: “Cũng xem là một cuộc thử thách đi.”
“Cái gì?”
“Thử thách định lực a, võ giả phải chịu được cô đơn, một mình cũng không phải chưa từng tu luyện qua, hẳn là có thể lý giải.
Thời gian của chúng ta rất gấp, Rèn Luyện Pháp, Thung công, chiến pháp, cùng với môn văn hóa.
Môn văn hóa của Ma Võ với đại học phổ thông như nhau, không những có mà còn rất nhiều, còn có không ít kiến thức môn chuyên môn của khoa võ.
Có thể tưởng tượng được chúng ta rất bận rộn, thời gian vô cùng gấp rút.
Thời gian như vậy cậu còn có tâm tư nói chuyện yêu đương sao?
Thật sự muốn tốn thời nhiều cho chuyện yêu đương. Tương lai mấy năm sau, cậu nhất định lạc hậu hơn so với người ta.
Còn thật sự cho rằng có bạn gái thì có động lực à?
Tốn quá nhiều thời gian của cậu, người khác cũng không yếu hơn cậu, thời gian cậu nghỉ ngơi, thì người khác đang nỗ lực. Thời gian dài cậu đương nhiên liền trở thành người tuột lại phía sau rồi.”
Phương Bình cười nói: “Trường học cho dù có muốn thử thách, cũng nên xắp xếp tốt một chút cho nữ sinh chứ?
Còn hiện tại, tôi hoàn toàn không có tâm tư có được hay không.”
“Phục cậu rồi, coi như lá gan cậu lớn!”
Khu một nữ sinh đa phần đều là võ giả, nữ sinh có thể tu luyện đến võ giả, có thể biết phải nỗ lực hơn nhiều so với con trai.
Những nữ sinh có thể không phải là con gái cưng nhu nhược, Phương Bình nếu dám ở trước mặt bọn họ chế giễu như vậy, có thể bị đánh bầm dầm mặt mũi thì cũng không có gì lạ.
Xương Phó Đỉnh nghĩ một lúc có chút tán đồng: “Cũng đúng, chẳng trách trường học không lo lắng chúng ta bị mê muội vào nữ sắc.
Có điều cũng không kỳ lạ, tôi nhớ tôi biết không ít nữ thiên tài, đều rất đẹp, lần này sao một người cũng không gặp được?”
Nữ võ giả, gia cảnh đều cực tốt, từ nhỏ được ăn sung mặc sướng.
Người nhà giàu có rất nhiều gái đẹp, đây cũng không phải là giả.
Đẹp gái với năng khiếu bẩm sinh cũng có điều kiện quan hệ với nhau, với hoàn cảnh sau này cũng có liên quan đến nhau.
Cho dù người đẹp là một bại hoại, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, làn da thô ráp, phơi nắng đen nhánh, có chút mụn cũng không kịp thời xử lý, thời gian dài người đẹp cũng biến thành xấu.
Người nhà giàu thì lại khác, khí chất, tầm nhìn, ăn mặc, ăn uống… Những điều này cũng sẽ nảy sinh ảnh hưởng.
Chỉ cần bên ngoài tạm được, bình thường cũng sẽ không quá xấu, trừ phi là ngoại hình quá kém.
Hơn nữa người nhà giàu vì để cải thiện gen nên lấy vợ cũng phải lấy người đẹp. Những đời sau đó gen cũng sẽ được cải thiện một chút.
Đối với lời nói của Phó Xương Đỉnh, Phương Bình từ chối cho ý kiến.
Thằng hâm này luôn có bộ mặt vội vã không nhịn nổi, trước kia chưa từng thấy người đẹp hay sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất