Chương 150: Tần Phượng Thanh điên cuồng tìm đường chết
Tiếp xúc với Phó Xương Đỉnh tiếp xúc một hồi, Phương Bình phát hiện đối phương nói hơi nhiều.
Hầu như chỉ có một mình cậu ta nói, cũng không quan tâm cậu trả lời hay không.
Lần đầu tiên nhìn thấy, còn cho là một công tử văn nhã, bây giờ xem ra, hoàn cảnh gia đình không phải là giả, nhưng cái gọi là thận trọng lời ăn tiếng nói hiển nhiên không tồn tại.
Đương nhiên, cũng có nhiều loại người khác nhau.
Rất nhanh, Phương Bình liền biết, Phó Xương Đỉnh cũng không phải đơn thuần nói nhiều.
Lúc ăn cơm xong trở về ký túc xá, mở cửa phòng, trở thành hàng xóm, Phương Bình đi qua, còn đứng lại hành lang vẫy tay chào.
Đơn giản nói chuyện vài cậu với người này, biết được tên đối phương là Thôi Gia Vận.
Đối phương cũng không quá nhiệt tình, nói chuyện lạnh nhạt.
Phương Bình nói vài câu liền không nói nữa, trước đó Phó Xương Đỉnh đối với Phương Bình cực kỳ nhiệt tình, cũng nói vài câu giới thiệu về bản thân, sau đó luôn trầm mặc.
Đối với Phương Bình nhiệt tình, đó là vì vừa nhìn không thể nhìn thấu Phương Bình.
Người Thôi Gia Vận, chính là vừa nhìn liền bị nhìn thấu, khí huyết có lẽ vượt qua 150 cal, nhưng tuyệt đối không đạt tới 180 cal.
Chưa tôi cốt lần hai, có thể thôi cốt được lần hai được hay không cũng khó nói.
Phi võ giả như vậy, còn cách Phó Xương Đỉnh rất xa, đối phương cũng không quá nhiệt tình, Phó Xương Đỉnh đương nhiên sẽ không nói nhiều
...
Buổi chiều 2 giờ 30 phút.
Phương Bình đang thu dọn phòng, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa cũng giọng nói của Phó Xương Đỉnh: “Phương Bình, tập trung rồi!”
“Đến đây!”
Phương Bình trả lời, dọn dẹp một chút, cửa cửa đi ra.
Lúc này, trên hành lang không chỉ có một mình Phó Xương Đỉnh, trên lầu có 100 sinh viên, lúc này không ít người đi ra.
Mọi người nói chuyện không nhiều, nhiều nhất cũng là Phó Xương Đỉnh, Phương Bình như vậy, hai ba người gần phòng nhau mới tập trung nói chuyện.
Nhập học ngày đầu tiên, mọi người đều chưa chuẩn bị tốt, nên cũng chưa nói tới việc kết giao bạn bè.
Phương Bình vừa đi ra, đột nhiên nghe phía bên trái có người cười lớn nói: “Phó Xương Đỉnh, thật trùng hợp, cậu cũng ở đây!”
Phương Bình quay đầu nhìn, thấy một người vóc dáng cao lớn, người nam sinh to lớn nhìn chằm chằm Phó Xương đỉnh.
Nghe giọng điệu này, không giống như kiểu bạn bè bình thường.
Phó Xương Đỉnh cũng bất ngờ dù đã sớm biết người này cũng ở Ma Đô Võ Đại, nghiêng đầu cười nhạt nói: “Đường Tùng Đình, không đi Kinh Đô Võ Đại, tới Ma Đô Võ Đại tự ngược hả?”
“Ha ha, tự ngược hay không, cũng không đến Phó Xương Đỉnh cậu nói đâu!”
Đường Tùng Đình hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu không mấy tốt đẹp nói: “Cậu tới Ma Đô Võ Đại là tốt, tôi còn sợ cậu không dám tới đó!”
“Khẩu khí không nhỏ!”
Phó Xương Đỉnh dè bỉu, cũng không để ý đến cậu ta, nghiêng đầu nói với Phương Bình: “Là bạn học cùng cấp ba với tôi, vẫn luôn bị tôi chèn ép ba băm qua, lúc thi tốt nghiệp trung học thi môn văn hóa cao hơn tôi mấy điểm, liền có thể trở mình, buồn cười không?”
Nói xong, cũng không đợi Phương Bình trả lời, trực tiếp bước đi nói: “Đi thôi, loại người này một khí đắc chí liền ngông cuồng, không cần phải để ý.”
m thanh nói không nhỏ, hiển nhiển Phó Xương Đỉnh không dự định chôn giấu chuyện riêng tư này.
Đường Tùng Đình đứng cách đó không xa cũng nghe thấy, sắc mặt liền thay đổi.
Cậu ta với Phó Xương Đỉnh cùng tốt nghiệp một trường cấp ba, cũng là người Kinh Đô.
Phó Xương Đỉnh nói chèn ép cậu ta ba năm, cũng không xem là nói dối.
Trường cấp ba tại Kinh Đô cũng không như Nhất Trung Dương Thành, bọn họ có khen thưởng các loại thuốc.
Còn có lớp võ đạo chuyên môn, mỗi tháng đều có kiểm tra đánh giá, đánh giá thành tích tốt, khen thưởng càng nhiều.
Đường Tùng Đình với Phó Xương Đỉnh đều là những nhân tài, hai người vì tranh đoạt thuốc, không ít lần lật mặt, là thật sự lật mặt, dù sao đối với gia cảnh bọn họ mà nói, những khen thưởng trường học cũng không đáng giá là bao.
Phó Xương Đỉnh có thể ở độ tuổi này trở thành võ giả cấp một, còn là võ giả tôi cốt lần hai, cũng không liên quan tới khen thưởng của nhà trường.
Đường Tùng Đình hơi yếu so với Phó xương Đỉnh, có điều lúc kiểm tra, môn văn hóa, môn chuyên môn cao hơn Phó Xương Đỉnh.
Bây giờ chia phòng, cậu ta là số 8, số phòng còn cao hơn so với Phó Xương Đỉnh nhiều.
Cho dù như vậy, Đường Tùng Đình không cảm thấy mình thật sự có thể vượt qua Phó Xương Đỉnh.
Nhưng thua người không thua trận, thấy Phó Xương Đỉnh đi qua mình, không nhìn mình, Đường Tùng Đình hừ lạnh nói: “Chúng ta hãy đợi xem!”
“Đợi cậu!”
Phó Xương Đỉnh căn bản không để ý cậu ta, lúc cậu ta tốt nghiệp, vừa đột phá thành võ giả, còn chưa tôi cốt.
Kết thúc một kỳ nghỉ hè, cậu rèn luyện xong xương chân phải, xương chân trái cũng xắp hoàn thành tôi cốt.
Còn về Đường Tùng Đình, vì lúc đó đối phương trở thành võ giả, còn chưa tôi cốt lần hai đã vội vàng đột phá, cho dù có rèn xong xương một chi, Phó Xương đỉnh cũng không coi ra gì.
Trên thực tế, lần này Ma Đô có 52 võ giả. Thực sự là võ giả hoàn thành tôi cốt lần hai thì không quá 10 người. Đây là tuyệt đối.
Thậm chí còn ít hơn một chút!
Mà sau khi tôi cốt lần hai, hoàn thành rèn luyện một chi, cũng rất ít, Phó Xương Đỉnh không e sợ bất kì người nào.
Hai người nói chuyện có mùi thuốc súng, những người khác đều đang nghe, có điều cũng không ai nói gì, đều là tới xem náo nhiệt, thuận tiện chú ý đến Phó Xương Đỉnh với Đường Tùng Đình.
Hai người, một người phòng số 8, một người phòng số 15, đều là võ giả.
Phòng trước 50, thực ra không khác nhau là mấy, mọi người đều là võ giả, kiểm tra không phải thi thực chiến.
Thật sự phận biệt số phòng, còn là nhìn vào môn văn hóa với những thành tích của những phương diện, cũng không thể hiện điều gì.
Cũng đều là võ giả, môn văn hóa thi điểm cao, xếp hàng dựa vào đó một chút, sinh viên phòng số một, lúc thực chiến, chưa chắc mạnh hơn so với sinh viên phòng số 50.
Còn về sau số 50, cũng có võ giả với sinh viên tôi cốt lần hai, nhưng những người đó, nếu không phải là đột phá võ giả chưa lâu, thì cũng là chưa thể đột phá tôi cốt lần thứ hai, mặc dù địa vị võ giả gần giống nhau, cho dù thật sự đối thủ của nhau, nhưng vẫn yếu hơn một chút so với võ giả.
Trong một đám thiên tài, mọi người đương nhiên sẽ càng là những người thiên tài hơn, Phương Bình ở phòng số 86, vị trí thấp khiến người ta không nghĩ nhiều đến cậu.
Phương Bình cũng vui vẻ, lúc này lên giọng cũng không có tác dụng gì, ngoại trừ tranh đua miệng lưỡi làm chậm trễ thời gian, thì chẳng có bất cứ cái gì tốt.
Bọn họ thật sự muốn thể hiện, cũng nên thể hiện trước mặt đạo sư mới phải, đó mới là người nắm giữ tài nguyên được phân chia của trường học, có thể từ trên người bọn họ thu hoạch được lợi ích.
Sinh viên Ma Võ rõ ràng không phải là mấy tên ngốc, Đường Tùng Đình cũng như vậy.
Trước đó khiêu khích cũng chỉ là thói quen, cậu ta với Phó Xương Đỉnh là đối thủ nhiều năm. Nhìn thấy đối phương nhất thời không nhịn được thôi.
Phó Xương Đỉnh vừa đi, Đường Tùng Đình cũng không nói nữa. Buồn bực đi xuống dưới lầu.
Những người khác thấy không có gì đáng xem đều đi đến thao trường số một tập trung.
...
Tại sân vận động số một.
Sân vận động của Ma Võ rất lớn cũng có khán đài giành cho khán giả.
Những tân sinh viên như Phương Bình còn chưa đến, khán đài đã có rất nhiều người ngồi đó, có thầy cô, có sinh viên.
Sinh viên tụm năm tụm ba đi đến, trên khán đài có người thấp giọng nói: “Năm ngoái chúng ta bị người ta nhìn như nhìn xiếc khỉ, năm nay cuối cùng cũng được hưởng thụ cảm giác nhìn xiếc khỉ rồi, cảm giác thật không tệ.”
“Câm miệng cậu đi, đợi tí nữa lưu ý một chút trong đám tân sinh viên có hạt giống tốt nào không, có thể dẫn vào câu lạc bộ hay không.”
Người nói chuyện trước đó chép miệng, chỉ tới mấy người cách đó không xa nói: “Người hội võ đạo cũng tới rồi, hạt giống tốt cũng không đến tay chúng ta, bọn họ chọn xong mới đến chúng ta.”
Vừa nói đến hội võ đạo, mọi người đều yên tĩnh trở lại, tầm mắt cũng không khỏi nhìn về phía mấy người đó cách đó không xa.
Cách đó không xa.
Tần Phượng Thanh có chút không kiên nhẫn, hai tay khoanh trước ngực, cau mày nói: “Tôi đang rèn luyện xương cốt toàn thân đó, việc chiêu sinh các người tới là được rồi, nhất định phải kéo tôi tới làm gì!
Hội trưởng có phải sợ tôi hoàn thành xong rèn luyện xương cốt toàn thân thì khiêu chiến địa vị của cậu ta, cố ý làm phá đám tôi rèn luyện không đây?”