Chương 176: Võ giả cấp một! (2)
Phương Bình lúng túng, cô nói cái gì vậy!
Không phải cậu nên chuẩn bị đầy đủ chút sao?
Có thuốc mà không dùng, nhất quyết chấp nhận rủi ro, đó mới là ngốc, có xác suất 100% đương nhiên không cần phải cược mạng mình với xác suất 99%.
Không dám phản bác, Phương Bình nghiêm túc uống thuốc, chuẩn bị đột phá.
Lữ Phượng Nhu đứng một bên nhìn, cũng không nói gì nữa.
Thực ra cô cảm thấy mình có tới hay không cũng không quan trọng, với thực lực đã qua ba lần tôi cốt của Phương Bình, cộng với chuẩn bị ba viên thuốc, nếu như vậy mà còn đột phá thất bại, những người không phải võ giả khác cũng có thể đi chết được rồi!
Ai sẽ lãng phí như Phương Bình như vậy!
Khí Huyết Đan cấp một giá thị trường 300 ngàn!
Thối Cốt Đan cấp một giá thị trường 500 ngàn!
Hộ Phủ Đan cấp một giá thị trường 600 ngàn!
Ba viên thuốc này hết 1,4 triệu, hơn nữa, ngày ngày phải tu luyện, chuẩn võ giả cấp một như Phương Bình tiêu hao nhiều tài nguyên hơn các võ giả cấp một khác.
Đột phá cấp một, trừ phi trong nhà thật sự có tiền, nếu không, rất ít người sẽ dùng Hộ Phủ Đan.
…
Mở rộng 62 kinh mạch đơn giản hơn trong tưởng tượng của Phương Bình.
Đừng thấy bởi vì kinh mạch nhiều, những kinh mạch này vốn không hoàn toàn bị phong bế.
Phương Bình đã tôi cốt ba lần, khí huyết lên đến 209 cal, thực ra đã sớm đả thông một phần kinh mạch.
Vừa uống Hộ Phủ Đan và Thối Cốt Đan vào, Phương Bình còn chưa uốn Khí Huyết Đan, chớp mắt đã đả thông được hơn 10 kinh mạch.
Phương Bình còn có tâm tư bớt chút thời gian quan tâm nhìn xem khí huyết tiêu hao như thế nào.
Vừa nhìn, phát hiện khí huyết tiêu hao cũng ít hơn so với tưởng tượng.
Khí huyết: 198 cal (215 cal)
Chỉ mới đả thông một phần kinh mạch, hạn mức tối đa của khí huyết chớp mắt tăng lên 6 cal, mà chỉ tiêu hao có 11 cal thôi.
Lần này, Phương Bình hoàn toàn yên tâm, bắt đầu chuyên tâm đả thông kinh mạch.
...
Nửa tiếng sau.
Phương Bình đã đả thông được hơn một nửa số kinh mạch.
Giờ khắc này, khí huyết của cậu lại xuất hiện biến hóa.
Khí huyết: 175 cal (225 cal)
…
Lữ Phượng Nhu đứng bên ngáp một cái, không hề bất ngờ về quá trình đột phá.
Nhìn dáng vẻ Phương Bình, không cần đến Khí Huyết Đan cũng có thể đả thông toàn bộ kinh mạch.
...
Lại qua thêm nửa tiếng.
Giờ khắc này, trong số 62 kinh mạch của Phương Bình, chỉ còn dư lại 2 kinh mạch ở bên xương hông là vẫn chưa đả thông thôi.
Mà lượng khí huyết tiêu hao không ngờ lại thấp vô cùng.
Khí huyết: 132 cal (234 cal)
Phương Bình suy nghĩ một chút, bỗng nhiên vươn tay cầm lấy viên Khí Huyết Đan bên người, nhét vào miệng.
Khóe miệng Lữ Phượng Nhu co giật một hồi, trước đây học sinh của cô đều không sợ chết, cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Gặp phải một học sinh vô cùng sợ chết, cô cũng không biết nên cảm thấy như thế nào!
Cô có thể cảm nhận rõ ràng, khí huyết của Phương Bình còn rất cao, ít nhất cũng trong khoảng 130 cal.
Bình thường, dưới tình huống như vậy, đừng nói là Phương Bình chỉ còn dư lại một hai kinh mạch chưa đả thông, cho dù là còn lại một nửa số lượng kinh mạch, có vài người cũng cố gắng gượng tiếp tục nữa là.
Khí huyết của những phi võ giả bình thường cũng chỉ trong khoảng 150 cal, cho nên bọn họ mới cần đến thuốc để bổ sung.
Phương Bình thì ngược lại, lúc này lại còn muốn uống thuốc!
Lữ Phượng Nhu không muốn gì cả, nếu như Phương Bình còn có thể đột phá thất bại, cô tình nguyện đổi tên trên khai sanh thành "Mắt Ta Mù"!
...
Lại thêm 7,8 phút.
Đôi mắt Phương Bình đột nhiên mở to, thở ra một hơi thật dài, gương mặt hưng phấn nói: "Đạo sư, em đột phá rồi!"
"Ừm."
Phản ứng của Lữ Phượng Nhu rất bình thản, bất ngờ sao?
Vui mừng sao?
Hoàn toàn không ngoài ý muốn có được hay không!
Mặc kệ Phương Bình đang vui mừng, Lữ Phượng Nhu Bình tĩnh nói: "Nhân lúc kinh mạch vừa được đả thông, trước hãy tu luyện Rèn Luyện Pháp, dùng Khí Huyết Đan phổ thông bổ sung khí huyết, nhìn xem khí huyết cao nhất là bao nhiêu?"
Võ giả bình thường vừa mới đột phá cấp một, khí huyết thường sẽ ở khoảng 180 cal.
Nhưng Phương Bình không giống họ, hoàn thành ba lần tôi cốt, khí huyết của cậu khi chưa đột phá võ giả là 209 cal.
Ngay cả Tạ Lỗi, một võ giả khác cũng trải qua ba lần tôi cốt, cũng không cao được như vậy. Đối phương tôi cốt thành công đã dừng lại ở mức 200 cal, không thể không nhanh chóng tiến vào cấp một.
Bàn về tích lũy, Tạ Lỗi cũng không bằng Phương Bình.
...
Lữ Phượng Nhu không vui mừng gì, nhưng Phương Bình thật sự vui mừng!
Từ tháng 4 bắt đầu tu luyện, tính đến giờ cũng được 5 tháng rồi.
Đối với người khác mà nói, 5 tháng rất ngắn, nhưng đối với Phương Bình, 5 tháng dài rất dài!
Từ lúc bắt đầu hồ đồ không biết gì, chỉ ước ao sùng bái võ giả, cho đến bây giờ, cậu cũng chính thức trở thành võ giả, cậu há có thể không hưng phấn!
Lực lượng khí huyết cho dù không khôi phục, cậu cũng biết mình đang có bao nhiêu.
Giờ khắc này, bảng số liệu của Phương Bình xuất hiện thay đổi rất lớn:
Tài phú: 6635000
Khí huyết: 145 cal (239 cal)
Tinh thần: 189 hz (219 hz)
Bởi vì dùng Khí Huyết Đan cấp một, dược lực của thuốc còn chưa hoàn toàn được hấp thu, vẫn đang thong thả khôi phục khí huyết.
Lần này Phương Bình cũng không dùng điểm tài phú, tiêu hao 5000 điểm tài phú cũng là vì trước đó cần duy trì khí huyết đỉnh phong.
Mở rộng 62 kinh mạch, giúp cậu tăng thêm hạn mức khí huyết tối đa lên 30 cal, thêm 10 hz cho hạn mức tinh thần tối đa!
Phương Bình còn nhớ, lúc trước mình hỏi dò Đàm Chấn Bình xem lượng khí huyết của đối phương cao bao nhiêu.
Đàm Chấn Bình nói, thời kỳ đỉnh cao của ông ấy có thể đạt được 250 cal khí huyết.
Mà Phương Bình lúc này còn chưa tiến hành tôi cốt chuyên sâu, vẫn chưa hề rèn luyện bất cứ đốt xương nào trong số 62 đốt xương chi dưới, cường độ cơ thể vẫn còn chưa tăng lên.
Thế mà lúc này, khí huyết của Phương Bình đã đạt đến 239 cal!
Chờ đến khi cậu thực sự rèn xong chi dưới, khí huyết có thể tăng lên được bao nhiêu?
Cho dù rèn một đốt xương có thể tăng thêm một cal hạn mức tối đa, lực lượng khí huyết của cậu cũng có thể đạt đến 300 cal, cao hơn so với võ giả bình thường nhiều!
Ba lần tôi cốt không chỉ mang đến tốc độ tu luyện nhanh, mà còn tăng cường giới hạn mức tối đa, sức bền bỉ và lực bộc phát cũng càng mạnh hơn!
Lữ Phượng Nhu kêu cậu khôi phục khí huyết, Phương Bình cũng không sử dụng điểm tài phú để khôi phục, đành phải cầm lấy 1 viên Khí Huyết Đan phổ thông nuốt vào.
Lúc dùng Khí Huyết Đan, Phương Bình có chút không nỡ.
Một viên Khí Huyết Đan phổ thông bên ngoài bán 100 ngàn đấy!
Cậu dùng điểm tài phú tuy rằng cũng phải dùng gần 100 ngàn mới có thể bổ sung lại khí huyết, nhưng mà 100 ngàn điểm tài phú là có thể khôi phục lại khí huyết đỉnh phong.
Dùng khí huyết đan phổ thông, không chỉ tốc độ chậm, hơn nữa cũng rất khó chỉ dùng một viên Khí Huyết Đan là có thể khôi phục khí huyết lên mức cao nhất được.
Len lén nhìn Lữ Phượng Nhu, Phương Bình vừa dựa vào tốc độ khôi phục khí huyết của thuốc, vừa lén sử dụng điểm tài phú.
Điểm tài phú còn lẻ khoảng 35 ngàn, dùng cho hết rồi tính tiếp.
...
"Ồ?"
Ngay lúc Phương Bình vừa dựa vào tốc độ khôi phục khí huyết của thuốc, vừa lén sử dụng điểm tài phú, Lữ Phượng Nhu dường như nhận ra được cái gì đó.
"Khí huyết khôi phục thật nhanh!"
Lữ Phượng Nhu hơi kinh ngạc: "Hiệu quả cũng rất kinh người, cậu ta có khả năng hấp thụ dược lực mạnh như vậy sao?"
"Hay là ai qua ba lần tôi cốt đều như vậy?"
Cho dù là cô, thật sự gặp được võ giả đã qua ba lần tôi cốt cũng không nhiều, rất ít.
Hơn nữa, những người đó cũng không thân với vô, lúc người khác tu luyện, cô cũng không tiện đứng xem.
Nhưng Phương Bình là học sinh của cô, cô mới không kiêng kỵ gì mà đứng đây xem Phương Bình tu luyện.
Nhưng Lữ Phượng Nhu cũng không ngờ rằng, Phương Bình chỉ dùng một viên Khí Huyết Đan mà có thể có hiệu quả như vậy, chớp mắt đã thấy khí huyết của Phương Bình tăng lên ngày càng dày đặc!
"Gần được 200 cal rồi…"
"Nhanh như vậy!"
Lữ Phượng Nhu suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Uống thêm một viên Khí Huyết Đan đi!"
Khóe miệng Phương Bình giật giật, mở mắt nói: "Đạo sư… hay là chờ thân thể tự khôi phục đi ạ… Hơn nữa, em cũng chưa tiêu hóa hết dược lực của thuốc mà…"
Lữ Phượng Nhu tức giận nói: "Tôi có Khí Huyết Đan phổ thông, uống hết rồi tôi lại cho em!"