Chương 198: Làm người phải khiêm tốn
Nghĩ một chút, Đàm Thao bỗng nhiên nói: "Thành võ giả hai lần tôi cốt?"
Vào Võ Đại, bọn họ cũng biết việc hai lần tôi cốt.
Tháng 5, Phương Bình đã khí huyết 149 cal, dựa theo suy đoán của bọn họ, rất có thể là đột phá hai lần tôi cốt.
"Không phải."
"Không phải?"
Đàm Thao hơi bất ngờ, khí huyết Phương Bình tăng trưởng rất nhanh, 149 cal thì cậu ta đột phá võ giả, khoảng cách 4 tháng, thế mà không phải hai lần tôi cốt?
Đàm Hạo thì dứt khoát rất nhiều, lầu bầu nói: "Thế mà không phải, hơi đáng tiếc, trong sinh viên mới Nam Giang Võ Đại lần này, mặc dù không có võ giả, nhưng có sinh viên mới khí huyết đã vượt qua 150 cal, chuẩn bị hai lần tôi cốt nữa.
Cậu đừng vội đột phá thì tốt, tớ nghe nói giai đoạn sau hai lần tôi cốt tiến bộ rất nhanh.
Anh Vương cũng là hai lần tôi cốt, lúc này mới thành cấp 3 nhanh như vậy..."
Phương Bình lặng lẽ nói: "Tớ không phải hai lần, tớ ba lần tôi cốt mà thôi."
"Cái gì?"
"Khụ khụ khụ, tớ nghe nhầm rồi à?"
"Phương Bình, cậu nói cái gì ba lần?"
"..."
Hai anh em đều dáng vẻ không nghe rõ, Phương Bình buồn cười nói: "Trên hai lần tôi cốt, còn có ba lần tôi cốt, tớ chính là ba lần tôi cốt rồi mới đột phá võ giả."
Những việc này, không phải bí mật, ít nhất bên Ma Võ đều biết.
Đàm Chấn Bình là quan chức địa phương, sau này còn có cơ hội qua lại.
Ở mặt này, giấu diếm hay không, không quá cần thiết, anh em nhà họ Đàm biết, cũng có nghĩa là Đàm Chấn Bình biết.
Phương Bình càng xuất sắc, những quan chức địa phương như Đàm Chấn Bình càng chăm sóc tốt người nhà họ Phương.
Phương Bình lúc này, không cần khiêm tốn, thực lực của cậu không phải là mạnh, mới cấp một, chưa chắc sẽ khiến người ta kiêng kị.
Nhưng một võ giả ba lần tôi cốt thì khác.
Coi như Đàm Chấn Bình không biết ý nghĩa của ba lần tôi cốt, Dương Thành sẽ có người biết, ít nhất người đứng đầu Dương Thành không thể không hiểu.
Võ giả ba lần tôi cốt, còn học ở Ma Võ, sau khi tốt nghiệp là cấp mấy?
Cấp 3 hay là cấp 4, thậm chí cao hơn?
Nhân vật như vậy, dù chưa trưởng thành, cũng đủ để Dương Thành coi trọng, thậm chí Thụy Dương cũng sẽ coi trọng.
Anh em nhà họ Đàm ngây ngốc một hồi, Đàm Thao phản ứng trước, vội vàng nói: "Trên hai lần là, là ba lần? Phương Bình, có thể nói với chúng tớ một chút không?"
"Khí huyết 180 cal, bình thường đều sẽ tiến hành hai lần tôi cốt, khí huyết 200 cal, thì là sẽ tiến hành lần tôi cốt thứ ba.
Cảm thụ của tôi xương, đợi khí huyết của các cậu đạt tới 150 cal, tiến hành lần thứ nhất, các cậu sẽ biết.
Đương nhiên, ba lần rất khó, không phải tớ khoe khoang, có rất ít người có thể làm được điều này.
Nếu điều kiện cho phép, các cậu có thể nếm thử lần thứ hai, nhưng chắc chắn không muốn nếm thử lần thứ ba..."
Phương Bình giới thiệu sơ lược vài câu, lại hỏi thăm tình hình anh em nhà họ Đàm một chút.
Khí huyết Đàm Hạo đã đạt đến 135 cal, Đàm Thao thì là 134 cal.
Tiến độ của hai anh em không tính chậm, trên thực tế đã rất nhanh, dù sao mới khai giảng một tháng.
Dựa theo tốc độ này, đến khi học kỳ kết thúc, chắc là có hi vọng đạt tới 150 cal, tiến vào ranh giới võ giả.
Đợi đến kỳ sau năm nhất đại học, thì có hi vọng đột phá trở thành võ giả.
Tại Võ Đại phổ thông, năm nhất đã tiến vào võ giả, thì đã không đơn giản.
Đàm Hạo thậm chí còn cười nói: "Chúng tớ tiến bộ khá nhanh, trước đó mấy người Chu Bân khí huyết cao hơn chúng tớ, bởi vì không luyện thung công, hiện tại tiến độ cũng không khác chúng tớ lắm.
Đương nhiên, không thể sánh được với cậu.
Năm nay sinh viên mới của Võ Đại Nam Giang tương đối lợi hại, mới khai giảng thì đã có người khí huyết vượt qua 150 cal.
Một lần năm ngoái, đến bây giờ vẫn còn không ít người không thành võ giả, ít nhất có gần một nửa.
Còn nhớ mấy học trưởng của Nhất Trung Dương Thành năm ngoái không?
Ngoài anh Vương cấp 3, thành Hội trưởng Hội võ đạo, vài người khác, hiện tại có người vừa mới vào cấp một, còn có người không thành võ giả, giống như chúng tớ đều không phải võ giả."
Đây chính là hiện trạng của Võ Đại phổ thông, ngay từ đầu tuyển nhận học sinh thực lực đã không mạnh, khí huyết không cao.
Tài nguyên cũng không phải quá sung túc, dù là năm thứ hai, vẫn có lượng lớn sinh viên không thành võ giả.
Chỉ có chờ đến năm thứ ba đại học, nếu vận khí không quá kém, đại khái đều có thể vào cấp một.
Đợi đến năm thứ tư đại học, một nhóm sinh viên khá giỏi tốt nghiệp trở thành cấp 2, đa số sinh viên bình thường đều tốt nghiệp cấp một, rất ít người có thể tốt nghiệp cấp 3.
Đương nhiên, nếu vận khí kém, đến khi tốt nghiệp vẫn không thành võ giả, cũng không phải quá hiếm.
Không giống Ma Võ, sinh viên mới không đến 1600 người, bây giờ võ giả chính thức hơn trăm, đến khi kết thúc học kỳ, e là cũng có gần một nửa sinh viên trở thành võ giả.
Vào năm thứ hai, có lẽ đều có thể thành võ giả.
Năm thứ ba đại học, năm thứ tư đại học, hai năm cuối, tốt nghiệp cấp 2 cũng không phải ít, cấp 3 cũng không hiếm, cấp 4 mới là của hiếm.
Mấy người tán gẫu một hồi, Đàm Thao trưng cầu ý kiến: "Muốn hẹn mấy người Ngô Chí Hào ra ngoài ăn cơm không?
Lần này mọi người đều trở về, khó có được một lần nghỉ, cậu cũng thành võ giả rồi, coi như để cậu bày tiệc mời khách."
"Đừng nói như vậy, họp mặt thì họp mặt, đừng nói việc bày tiệc mời khách."
Phương Bình cười cười, cũng không từ chối, goị điện ngay cho mấy người Ngô Chí Hào, đã hẹn buổi chiều đến họp mặt.
...
Tán gẫu với anh em nhà họ Đàm một hồi, Phương Bình đi xuống nhà dưới.
Phương Danh Vinh dù sao cũng là người bình thường, trước đó luôn ở tầng thấp nhất, tán gẫu với Đàm Chấn Bình một hồi, cũng hơi mất tự nhiên.
Thấy con trai đi xuống, Phương Danh Vinh vội vàng nói: "Phó giám đốc à, tôi thèm thuốc lá, đi ra ngoài trước hút điếu thuốc, để Bình Bình và anh trò chuyện một chút, Bình Bình, con qua đây nói chuyện với phó giám đốc Đàm..."
Phương Bình lên tiếng, Đàm Chấn Bình cũng cười nhẹ gật đầu.
Chờ Phương Danh Vinh đi rồi, Phương Bình mới ngồi xuống đối diện Đàm Chấn Bình, cười nói: "Chú Đàm, lần này thật phải cám ơn chú quan tâm."
"Việc nên làm."
"Ở Võ Đại Ma Đô vẫn tốt chứ?"
"Rất tốt, đạo sư của cháu là đỉnh cấp 6, học sinh không nhiều, rất quan tâm cháu..."
"Đỉnh cấp 6!"
Đàm Chấn Bình hít sâu một hơi, đời này ông ta cũng chưa gặp được võ giả cấp 6!
Trương tổng đốc Nam Giang trước đó là đỉnh phong cấp 6, nhưng loại nhân vật lớn đó, còn không phải ông ta có thể nhìn thấy.
Bây giờ biết đạo sư của Phương Bình là võ giả đỉnh phong cấp 6, ông ta không kìm được khiếp sợ.
Đây chính là sinh viên Ma Võ sao?
Thật ra mấy năm nay, Dương Thành cũng không phải là không có ai vào hai trường đại học danh tiếng, nhưng tiến vào, cũng là hạng chót.
Những người này, đạo sư được phân đến hình như đều là cấp 4.
Sau khi tốt nghiệp, cấp 2 chiếm đa số, thậm chí còn có võ giả cấp một, những người này hình như cũng đều lưu tại thành phố lớn.
Bây giờ người hướng dẫn của Phương Bình là cấp 6, mang ý nghĩa dù là ở Ma Võ, Phương Bình cũng là người ưu tú nhất.
Đầu tiên là có Vương Kim Dương, sau có Phương Bình, hai năm nay, sinh viên từ Dương Thành đều xuất sắc kinh người.
Hàn huyên một hồi, Đàm Chấn Bình mới nói: "Phương Bình, là như vậy, trong thành phố năm nay chuẩn bị cải cách giáo dục, chuyện lúc trước cậu cũng biết, bên Thụy Dương bị góp ý.
Trong tỉnh, năm nay yêu cầu đối với các huyện thị cũng khá cao, gần đây phòng giáo dục công khai dự án cải cách.
Cậu đây, là thí sinh võ khoa ưu tú nhất lần trước, cho nên thành phố hi vọng cậu có thể tuyên truyền một chút, tranh thủ để nhiều gia đình ghi tên dự thi võ khoa hơn.
Cậu cũng biết, có những gia đình, không phải không bỏ ra nổi 10 ngàn đồng, chẳng qua là cảm thấy không có lời, cho nên hàng năm học sinh ghi danh võ khoa không nhiều.
Cậu cũng xuất thân từ gia đình bình thường, chúng tôi hy vọng thông qua cậu làm ví dụ điển hình..."
Việc này không phải việc lớn gì, Phương Bình lại khoát tay nói: "Chú Đàm, đừng có tuyên truyền chuyện của cháu , không tốt.
Cháu không phải hiện tượng phổ biến, cháu gặp được cơ hội tốt.
Ép buộc người ta hy vọng, cuối cùng hy vọng tiêu tan, ngược lại đả kích bọn họ lớn hơn.
Hơn nữa chuyện của cháu, khiêm tốn một chút càng tốt hơn, bao gồm anh Vương bên kia cũng thế."
Đàm Chấn Bình hơi nhíu mày, Phương Bình suy nghĩ một lại nói: "Anh Vương ở bên ngoài trêu chọc đối thủ tương đối nhiều, có một số người chưa chắc sẽ tuân thủ quy củ, có thể khiêm tốn một chút là tốt nhất.
Cháu cũng không khác gì, hôm qua vừa đánh chết hai võ giả đỉnh phong cấp một, có thể khiêm tốn một chút là tốt nhất..."