Chương 202: Bán thuốc (2)
"Cậu còn có nhiều Khí Huyết Đan cấp một như vậy?"
Vừa nãy Phương Bình chỉ nói Khí Huyết Đan phổ thông, Phó Xương Đỉnh không ngờ tên này còn hơn mười viên thuốc cấp một.
Lắm tiền nhiều của!
Còn có tiền hơn mình!
Phó Xương Đỉnh u oán liếc mắt nhìn cậu, có tiền như vậy, còn bủn xỉn, mỗi ngày đều ăn miễn phí.
Phương Bình tra hỏi, Phó Xương Đỉnh suy nghĩ một chút mới nói: "Như vậy đi, tớ giúp cậu hỏi thăm một chút, hỏi ba tớ trước xem có muốn mua hay không, Khí Huyết Đan thứ này không lo thiếu.
Nếu cậu cảm thấy giá cả không thích hợp, vậy tớ sẽ giúp cậu hỏi những người khác..."
Phương Bình gật đầu, Phó Xương Đỉnh bắt đầu ở ngay trước mặt cậu gọi điện thoại.
Gọi điện thoại cho ba cậu ta, nói ngắn gọn là có bạn học muốn bán thuốc, cũng báo số lượng một chút.
Một lát sau, Phó Xương Đỉnh nhìn Phương Bình nói: "Ba tớ nói 9 triệu, những nhà khác đại khái cũng sẽ ra giá tương tự, không cao lắm, nhưng cũng không thấp, cậu thấy thế nào?"
"9 triệu..."
Giảm gần 10%, Phương Bình hơi trầm ngâm, gật đầu nói: "Có thể."
"Nếu không tớ giúp cậu hỏi người khác nhé, miễn cho cậu..."
"Không sao."
Phương Bình cười nói: "9 triệu không thấp, tự tớ biết, hơn nữa cũng khá an toàn thuận tiện."
Loại giao dịch một lần này không cần quá phiền phức, cũng an toàn.
"Vậy được."
Phó Xương Đỉnh cũng không nói nhiều, giá tiền này, quả thật không quá rẻ, đương nhiên, bọn họ cũng không lỗ, cũng không phải thuộc tư nhân chế tạo không đáng tin cậy, đây là thuốc của Ma Võ.
Nói chuyện với ba cậu ta một lát nữa, Phó Xương Đỉnh cúp điện thoại nói: "Đưa tài khoản của cậu cho tớ, ba tớ chuyển tiền cho cậu, thuốc cứ đưa cho tớ là được."
Phương Bình đưa toàn bộ thuốc cho cậu ta, mở miệng nói: "Tự kiểm tra xem, kiểm tra kỹ càng, miễn cho vì chút thuốc mà xảy ra phiền phức."
"Được."
Dù sao cũng là thuốc có giá trị những 9 triệu, Phó Xương Đỉnh cũng không giả vờ khách sáo, nếu sau đó xảy ra chuyện, ngược lại khiến hai người khó xử.
Kiểm tra thực hư một chút, Phó Xương Đỉnh nhanh chóng cười nói: "Cũng không có vấn đề gì, tớ hỏi cậu này Phương Bình, cậu lấy đâu ra nhiều thuốc như vậy? Đổi toàn bộ điểm thưởng cũng không được từng đó?"
"Gom góp đó."
"Bản thân cậu không tu luyện nữa?"
"Tớ còn giữ một chút."
"Người có tiền..."
Phó Xương Đỉnh thốt ra một câu, trong lúc đợi chuyển khoản hai người nói chuyện phiếm.
"Đã nghe nói chưa?"
"Nghe cái gì cơ?"
Thỉnh thoảng Phương Bình thường xuyên có thể nghe thấy một số tin tức bát quái ở chỗ Phó Xương Đỉnh, cậu không biết nguồn gốc những tin tức này là từ đâu..
"Kinh Võ đã thành lập lớp huấn luyện đặc biệt."
Phương Bình nhướng mày, suy nghĩ một chút nói: "Tớ nghe nói, võ đại bình thường cũng thành lập lớp huấn luyện đặc biệt, thành lập lớp huấn luyện đặc biệt làm gì?"
"Việc này và anh Vương Kim Dương có chút quan hệ..."
Phó Xương Đỉnh thần bí nói: "Lần này về nhà, tớ nghe người ta nói, gần đây mấy trường Võ Đại phổ thông và Ma Võ, Kinh Võ náo loạn hơi lớn.
Chủ yếu cũng là vì Vương Kim Dương.
Anh ấy khi mới là võ giả cấp một đã đến đánh bại Ma Võ cấp một, đến cấp 3, đánh bại khá nhiều võ giả cấp ba của Kinh Võ.
Vì vậy, Võ Đại phổ thông gây sự, nói những trường danh tiếng này, chỉ cần tài nguyên, kết quả sinh viên bồi dưỡng đều là đồ bỏ đi.
Tài nguyên dồi dào, cũng dẫn đến sinh viên trường danh tiếng thiếu đi nỗ lực và sức cạnh tranh cần thiết.
Cứ như vậy, sớm muộn sinh viên trường danh giá sẽ giống võ giả xã hội, trở thành võ giả khí huyết đơn thuần.
Tất nhiên những trường học Ma Võ không thừa nhận, Vương Kim Dương chỉ là trường hợp đặc biệt, không thể đánh đồng trường hợp đặc biệt với các trường hợp bình thường, trường học không phải vì đào tạo cá nhân đặc biệt, mà là đào tạo toàn bộ sinh viên.
Cho nên tranh cãi một hồi, chính phủ và Bộ giáo dục đều ra mặt can ngăn.
Dù sao tình huống đại khái là như thế, hai bên náo loạn hơi dữ dội, gần đây bên Kinh Đô kéo theo bảy tám vị tông sư, muốn đánh nhau.
Bên Ma Võ cũng có tông sư tham gia, thật ra hai bên cũng ầm ĩ được một khoảng thời gian rồi..."
Phương Bình nhíu mày, việc này lúc trước cậu đã nghe Tần Phượng Thanh nói, chính là không ngờ bây giờ càng ngày càng ầm ĩ.
Võ Đại phổ thông không cam tâm cứ luôn xếp hạng cuối, tài nguyên phân phối ít như vậy, sinh viên rất khó tiến bộ.
Tại Ma Võ, hầu hết tân sinh viên có thể vững vàng đến cấp một, trong nhà cũng không cần quan tâm.
Nhưng võ đại phổ thông, bản thân còn phải xoay sở tiền, mấy trăm ngàn cũng không phải số lượng nhỏ, chưa thành võ giả, cũng không phải mỗi gia đình đều có thể gánh vác.
Bây giờ Vương Kim Dương xuất thân Võ Đại phổ thông, đánh bại toàn bộ cấp một và cấp ba, cuối cùng đã bị Võ Đại phổ thông bắt lấy nhược điểm.
Nhưng những trường như Ma Võ cũng không cam tâm, Vương Kim Dương cũng không phải hiện tượng phổ biến, chỉ là ví dụ thôi.
Bởi vì một người, phủ nhận thành quả dạy học của trường danh tiếng, đây là điều không thể tha thứ.
Cuối cùng Phó Xương Đỉnh nói: "Cho nên cuối cùng hai bên đã giao hẹn cẩn thận, lần này lấy tân sinh viên làm gương chứng minh, việc đào tạo tân sinh viên của trường danh tiếng chưa chắc vượt Võ Đại phổ thông.
Đương nhiên, điều kiện tuyển sinh của trường danh tiếng cao, chắc chắn mạnh hơn Võ Đại phổ thông.
Cho nên liên minh Võ Đại của Võ Đại phổ thông, và Ma Võ, Kinh Võ đã giao hẹn, liên minh Võ Đại một đội, hai trường danh tiếng hai đội, những trường xếp hàng thứ hai như đại học sư phạm Hoa Đông là một độ.
Tổng cộng là đội phía, học kỳ này kết thúc, thì mỗi trường cử ra sinh viên đại diện, chứng minh thành quả dạy học của mỗi trường.
Lớp huấn luyện đặc biệt bên liên minh Võ Đại chính là chuẩn bị điều này, các trường đại học cử ra một nhóm học viên xuất sắc để đào tạo chuyên sâu.
Một trường Võ Đại chắc chắn không bằng Ma Võ, nhưng liên minh Võ Đại có gần 80 trường.
Một nhà đào tạo ra một thiên tài, vậy cũng có 80 người, có thể nghĩ, sau đó Ma Võ và Kinh Võ cũng đều có áp lực."
Phương Bình nhíu mày nói: "Ý của cậu là, cuối học kỳ này, bốn đội muốn đọ sức?"
"Ừm, hơn nữa chắc chắn tương đối nghiêm trọng." Sắc mặt Phó xương đỉnh trịnh trọng nói: "Cái này dính đến phân chia tài nguyên sau này thậm chí... Bao gồm phân chia cổ phần của các công ty thuốc, binh khí.
Nếu nhưng các trường như Ma võ thua thật, sau đó chắc chắn tài nguyên sẽ bị cắt giảm.
Lại muốn giống như bây giờ, có thể đổi thuốc với 30% giá thị trường, đó là nằm mơ.
Đừng thấy chỉ kém 20%, nhưng cách biệt rất lớn..."
Tất nhiên Phương Bình hiểu điều này, thở dài nói: "Chẳng lẽ Ma Võ cũng muốn thành lập lớp huấn luyện đặc biệt"
"Không rõ lắm, tạm thời còn chưa có tin tức, nhưng tớ cảm thấy rất có khả năng.
Nhiều kiến cắn chết voi, bây giờ thật ra mọi người cũng đều vừa mới bắt đầu, chênh lệch không phải quá lớn.
Võ Đại Phổ thông tập trung tài nguyên, bồi dưỡng sinh viên đặc biệt, không thể quá kém, nhiều trường học như vậy luôn có thiên tài."
Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Để xem xem thế nào, cậu có ý tưởng?"
"Đương nhiên là có, thật cần huấn luyện đặc biệt một nhóm người, chắc chắn có tài nguyên, không cần thì phí."
"Nỗ lực mới có hồi báo..."
Phương Bình khẽ nói một câu, cầm lợi ích vậy thì phải có trách nhiệm vì Ma Võ chiến đấu, đó không phải là không có nghĩa vụ.
Đang nói chuyện, tiếng tin nhắn điện thoại của Phương Bình vang lên.
Tiền đã vào tài khoản
Sắc mặt Phương Bình vui mừng, lúc này, giá trị tài phú lần nữa đạt đến một tầm cao mới, 8,6 triệu!
9 triệu tiền mặt đã vào tài khoản, so với trước đó, lại mang đến cho cậu 1,9 triệu điểm tài phú.
Nếu cầm 9 triệu tiền mặt đổi thành điểm thưởng, cũng có 300 điểm thưởng, có thể đổi 100 viên Khí Huyết Đan, nhưng dựa theo giá cả đối ngoại, thật ra cũng khoảng 9 triệu, không xuất hiện chênh lệch giá cũng sẽ không mang đến thêm điểm tài phú nữa.
Cho nên muốn thông qua mua vào bán đi không ngừng, đó là không thể thực hiện được.
Điểm thưởng còn phải dựa vào chính mình kiếm, dựa vào đổi tiền mặt rõ ràng không có lời lắm.
Giá trị tài phú tăng trưởng một khoảng lớn, tiền mặt cũng cao lên đến 9 triệu, mặc dù chỉ còn lại một viên thuốc Khí Huyết Đan cấp một, Phương Bình cũng vô cùng thỏa mãn.