Toàn Cầu Cao Võ

Chương 203: Thi đấu giao lưu toàn quốc

Chương 203: Thi đấu giao lưu toàn quốc
Không nói nhiều với Phó Xương Đỉnh, Phương Bình nhanh chóng bước ra khỏi ký túc xá phòng số 15.
Kết quả, vừa mới bước ra ngoài, trên hành lang đã nhìn thấy mấy nữ sinh.
Phương Bình vẫn còn chưa quen được cảnh nữ sinh cũng ở chung một khu như thế này, cũng may, mỗi người ở một phòng, nhà vệ sinh cũng ở trong phòng đó, nếu không chắc cũng ngại ra khỏi cửa.
Nhưng mà như vậy, Võ Đại học sinh cũng thiếu đi nhiều trải nghiệm.
Không có bạn cùng phòng, không có cảnh nam sinh mặc quần đùi, cởi trần chạy tới chạy lui trên hành lang.
Ký túc xá khu một không có nhiều nữ sinh, trên tầng hai lại càng ít, mấy người đang đi về hướng này, Phương Bình cũng quen biết.
Triệu Tuyết Mai, Dương Tiểu Mạn, Trần Vân Hi.
Ba người này, cũng là ba nữ sinh mạnh nhất trong khóa tân sinh viên của Ma Võ hiện nay.
Nhìn thấy Phương Bình, Triệu Tuyết Mai cười, lên tiếng chào hỏi. Dương Tiểu Mạn vẫn một bộ mặt lạnh nhạt. Trần Vân Hi lại cẩn thận né tránh Phương Bình.
Nhìn gương mặt mang theo vẻ sợ hãi trên mặt Trần Vân Hi, hiển nhiên là đã biết chuyện xảy ra ở hội võ đạo trước đó.
Phương Bình khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì, trực tiếp đi vào phòng của mình.
Cậu vừa mới vào phòng, trên hành lang lại bước ra thêm một người. Triệu Lỗi liếc mắt nhìn bóng lưng Phương Bình, cau mày nói: "Phương Bình rất kiêu ngạo, nhìn thấy nữ sinh đang kéo hành lý, cũng không thèm giúp một tay."
Mấy nữ sinh này đương nhiên là mới từ nhà về Ma Võ, trên tay còn cầm theo vali và túi.
Triệu Lỗi nói xong, chủ động đi lên cầm lấy túi xách trong tay Trần Vân Hi và Dương Tiểu Mạn, cười nói: "Lần sau có việc gì, có thể gọi tớ."
Lại nói với Dương Tiểu Mạn: "Hai đứa mình có chung đạo sư, đừng có xa lạ thế."
Dương Tiểu Mạn bĩu môi không lên tiếng, Triệu Tuyết Mai lại tức giận nói: "Sao không xách phụ tớ?"
Triệu Lỗi ngượng ngùng, cười khan nói: "Hết tay rồi…"
Cậu ta cầm mỗi tay một cái xách, hai tay hai túi, đương nhiên không thể nào cầm thêm cái thứ ba nữa.
Nói xong, cậu ta còn không quên nhắc nhở: "Phương Bình và cậu có cùng đạo sư, mà cậu ta làm vậy đúng là không có nhân tính rồi."
Trong nhóm sinh viên mới, Đường Phong là đạo sư của Triệu Lỗi và Dương Tiểu Mạn, Lữ Phượng Nhu là đạo sư của Triệu Tuyết Mai cùng Phương Bình, Bạch Nhược Khê là là đạo sư của Trần Vân Hi.
Triệu Tuyết Mai lườm một cái, cũng không thèm phản ứng lại nữa.
Mọi người đều là võ giả, hành lý nặng hơn một chút cũng là chuyện bình thường.
Triệu Tuyết Mai cũng quen rồi, đi cùng với Dương Tiểu Mạn và Trần Vân Hi ra ngoài, các nam sinh ai cũng đến lấy lòng Dương Tiểu Mạn và Trần Vân Hi, cô luôn đóng vai nhân vật quần chúng, làm nền cực nổi.
Nhưng đối với chuyện Triệu Lỗi nhắc đến Phương Bình, Triệu Tuyết Mai biết cậu ta không ưa gì Phương Bình, chủ yếu là do lần trước phân viện bị đánh.
Triệu Lỗi bây giờ nói bóng nói gió như vậy, bởi vì cậu ấy có tự tin.
Trước khi nghỉ lễ đã tôi luyện được 40 đốt xương, bây giờ mới có mấy ngày, có thể là đã tôi luyện được 41 đốt xương rồi.
Phương Bình sau khi vào học đã khiêm tốn hơn rất nhiều, nhưng Triệu Lỗi vẫn không phục khi bị Phương Bình đoạt mất danh hiệu "Tân Nhân Vương".
Cho dù sau đó Phương Bình cũng không quá rêu rao, Triệu Lỗi cũng trở nên cực kỳ xuất sắc, nhưng vẫn không ai gọi cậu là "Tân Nhân Vương".
Dù sao cậu cũng chỉ là một thanh niên 18, 19 tuổi, cho dù lòng dạ thâm sâu, nhưng đối với việc mình bị người ta đè đầu, Triệu Lỗi vẫn rất khó chịu, thể hiện cảm xúc ra ngoài cũng rất rõ ràng.
Trong lòng suy nghĩ có nên lấy chuyện Phương Bình lúc trước để đả kích cậu ta hay không, suy nghĩ một chút, Triệu Tuyết Mai vẫn không nói gì.
Cô không lên tiếng, nhưng Dương Tiểu Mạn lại cười nói: "Triệu Lỗi, cậu có biết chuyện lớp huấn luyện đặc biệt chưa?"
"Nghe nói rồi."
Triệu Lỗi vội vàng gật đầu, lại vội vàng nói: "Trường Ma Võ chúng ta mở lớp huấn luyện đặc biệt sao?"
"Hẳn là sẽ mở, trước khi tớ về trường, tớ đã gọi điện cho đạo sư, hỏi dò vài chuyện, đạo sư nói có lẽ sẽ mở. Gần đây nhà trường cũng đã tiến hành thảo luận xem điều kiện tuyển chọn là gì rồi.
Lớp huấn luyện đặc biệt nhất định sẽ chọn các học sinh ưu tú, cậu đương nhiên không thành vấn đề.
Phương Bình cũng sẽ vào, Triệu Lỗi, có thể rửa được nỗi nhục hôm khai giảng hay không, lần này là cơ hội tốt đấy…"
Ánh mắt Triệu Lỗi cũng hơi lay động, nhưng ngoài miệng lại cười nói: "Cái gì mà nỗi nhục với không nhục, vừa mới khai giảng mà, mọi người đều tranh thủ chọn đạo sư và chọn học viện, có phân tranh là chuyện bình thường."
Dương Tiểu Mạn cười cười, cũng chỉ là tự thuật vậy thôi, thuận miệng nói: "Lớp huấn luyện đặc biệt đương nhiên sẽ chọn học sinh ưu tú, chắc chắn cũng sẽ phân chia cao thấp, nghe nói, điểm thưởng cũng sẽ nhận không giống nhau, cái gì cần tranh thì phải tranh thôi."
Lúc nói chuyện, mấy người bọn họ cũng đã đến trước phòng của Dương Tiểu Mạn.
Dương Tiểu Mạn nhận lấy túi xách trong tay Triệu Lỗi, cười hì hì nói: "Triệu Lỗi, bọn tớ đến nơi rồi, cảm ơn cậu nhé, cậu bận chuyện của cậu đi."
Triệu Lỗi cũng không nói muốn vào phòng ngồi chơi, gật đầu cười nói: "Được rồi, tớ về trước, có gì gọi điện thoại cho tớ."
"Được."

Triệu Lỗi vừa đi, mấy người bọn họ vào nhà, Triệu Tuyết Mai cau mày nói: "Tiểu Mạn, cậu nói khích Triệu Lỗi làm gì."
Dương Tiểu Mạn không quan tâm nói: "Tớ có gây xích mích gì sao?
Cho dù tớ không nói, khi mở lớp huấn luyện đặc biệt, Triệu Lỗi cũng sẽ tìm tới Phương Bình. Cậu ấy cũng không ngốc, chẳng lẽ vì tớ nói một câu mà cậu ấy sẽ đi tìm Phương Bình gây phiền phức sao?
Đừng quan tâm bọn họ, để cho đám nam sinh ấy nội chiến đi, tớ từ lâu đã không ưa mấy tên nam sinh này rồi."
Triệu Tuyết Mai làu bàu nói: "Dù sao cậu tốt nhất cũng đừng trêu chọc Phương Bình, thật đấy, đến bây giờ tớ vẫn chưa quên được chuyện lần trước, cậu ấu bình thường nhìn cũng rát nhã nhặn.
Bình thường, lúc cùng nhau huấn luyện, mặc dù không nói chuyện nhiều, nhưng cảm giác cậu ấy cũng là người tốt.
Nhưng ai ngờ… Ai ngờ lên võ đài, cậu ấy lại hung tàn như vậy.
Dù sao tớ cũng không dám trêu chọc cậu ấy, cậu tốt nhất cũng đừng trêu chọc người ta."
Trần Vân Hi ở bên cạnh vội vàng gật đầu, nhỏ giọng nói: "Tiểu Mạn à, chúng ta cũng đừng tính toán với cậu ấy nữa, chuyện qua lâu như vậy rồi, cũng chỉ là bị đánh vào ngực một phát thôi mà, cũng không có chuyện gì…"
Dương Tiểu Mạn cắn răng nghiến lợi nói: "Cậu nói thì dễ lắm!
Tên khốn kia, nhào tới đánh tớ cũng không phải một lần, tớ bị cậu ta đá một cước, đánh ba, bốn quyền!
Đều sưng lên rồi!
Đau đớn chừng mấy ngày cũng không hết sưng..."
Triệu Tuyết Mai bĩu môi nói: "Sưng lên chẳng phải cũng tốt sao, vòng một hình như cũng to hơn rồi…"
"Cậu đi chết đi!"
Dương Tiểu Mạn tức giận, lớn như vậy, là do cô muốn sao?
Ngày hôm đó, cô và Triệu Lỗi đều là hai người chủ chiến quấn lấy Phương Bình, kết quả, Phương Bình vô cùng đê tiện, chuyên đánh mấy chỗ nhạy cảm, cô tức đến mức mấy ngày không thể cười được.

Con gái ai cũng thù dai, lời này Phương Bình hiển nhiên không coi là gì.
Ở Ma Võ, Phương Bình vẫn trước sau như một, rất biết điều.
Ngày 5 nghỉ ngơi một ngày, ngày 6 Ma Võ chính thức đi học.
Ngày này, Đường Phong đạo sư lên lớp giảng bài, cũng tuyên bố một tin tức.
"Ma Võ muốn mở lớp huấn luyện đặc biệt cho tân sinh viên!"
"Chọn lựa tiêu chuẩn, tân sinh viên là võ giả cũng có thể báo danh, lớp huấn luyện đặc biệt sẽ chiêu sinh 50 người!"
"Lớp huấn luyện đặc biệt sẽ do 5 người là tôi, đạo sư La Nhất Xuyên, đạo sư Lữ Phượng Nhu, đạo sư Từ Kiến Châu, đạo sư Chu Thạch Bình dạy học cho các em, lợi dụng giờ học ngoài giờ để chỉ dẫn cho các em.
Viện trưởng sẽ ghé thăm lớp bất cứ lúc nào, có thể sẽ giảng bài cho mọi người nữa!"
"Ai được vào lớp huấn luyện đặc biệt, thống nhất khen thưởng 10 điểm thưởng. Trong lớp huấn luyện đặc biệt, người nào biểu hiện ưu việt, sẽ còn có những phần thưởng khác…"
Đường Phong vừa mới tuyên bố xong, lớp học lập tức huyên náo.
Lớp học hiện tại là dồn nhiều lớp lại giảng bài.
Có không ít học sinh, võ giả đều trong lớp này.
10 điểm thưởng không tính là quá nhiều, quan trọng không phải được tặng điểm thưởng, mà là sẽ được 5 vị đạo sư cấp 6 dạy học, cường giả Tông sư như viện trưởng cũng có thể đến giảng bài bất cứ lúc nào.
Đối với những võ giả cấp một, đừng nói là Tông Sư, ngay cả đạo sư cấp 6 dạy học, cũng không phải ai cũng có cơ hội được chỉ điểm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất