Toàn Cầu Cao Võ

Chương 325: Thật nhiều sức lao động miễn phí! (3)

Chương 325: Thật nhiều sức lao động miễn phí! (3)
Cuối cùng, Phương Bình mới bổ nhiệm chức vụ tại đoàn hội.
"Chu Nguyệt Hồng, đảm nhiệm chức chủ nhiệm văn phòng đoàn hội, chọn ra mấy người phụ trách xử lý đơn đặt hàng.
Đơn đặt hàng sẽ do nền tảng web mua hàng online của công ty Viễn Phương xử lý, nhưng sau đó, bọn họ sẽ gửi đơn đặt hàng đã được xử lý cho chúng ta, chúng ta sắp xếp người đi giao hàng.
Lúc này, văn phòng sẽ cần tiến hành phân phối nhân viên đi giao hàng.
Đây cũng là một cơ hội rèn luyện, ít nhất, đối với nữ sinh muốn vào công ty làm việc như cậu, thì đây là cơ hội hiếm có.
Bình thường, cũng không có công ty nào cho các cậu cơ hội làm chủ để sắp xếp công việc."
"Quách Thịnh, đảm nhiệm bộ trưởng bộ ngoại giao."
Chức bộ trưởng bộ ngoại giao, thực ra chính là người phụ trách bộ phận giao hàng, vị trí này cần phải tìm đến người nào thành thật một chút, và sẵn sàng chịu khó mới được.
Tiểu Mập Mạp có vẻ trung thực, ổn định, thực lực trong số các phi võ giả cũng không tệ, có thể làm người đại diện.
"Phó Xương Đỉnh, đảm nhiệm chức hội phó, chủ yếu phụ trách công việc giao lưu giữa đoàn hội và và trường học."
Ngoài ra, việc đi lĩnh binh khí và thuốc sẽ do cậu và các bạn võ giả phụ trách, để tránh phát sinh ngoài ý muốn, có ý kiến gì không?"
Phó Xương Đỉnh suy nghĩ một chút, dò hỏi: "Bận lắm không?"
"Vẫn ổn, cũng không phải để một mình cậu phụ trách, hiện tại vẫn còn nhiều bất cập."
"Vậy cũng tốt, tôi đồng ý."
"Triệu Tuyết Mai, đảm nhiệm chức vụ bộ trưởng bộ đối ngoại tác chiến!"
"Bộ đối ngoại tác chiến?"
Mọi người mơ hồ khó hiểu, đoàn hội còn có bộ này?
"Đương nhiên, không phải tôi đã nói rồi sao? Sau này, đoàn hội có thể sẽ nhận một số nhiệm vụ ở ngoài trường, cần chọn các võ giả có thực lực mạnh mẽ tham dự, đây chính là việc của bộ đối ngoại tác chiến!"
"Nói tóm lại, đoàn hội vừa mới lập thôi, các phòng bộ cũng khá đơn giản, văn phòng, bộ ngoại giao, bộ đối ngoại tác chiến.
Văn phòng phụ trách các nghiệp vụ… khụ, nhiệm vụ đối nội.
Bộ ngoại giao phụ trách các nhiệm vụ đối ngoại trong trường.
Bộ đối ngoại tác chiến phụ trách các nhiệm vụ đối ngoại ngoài trường…"
"Vậy tôi thì sao đây?"
Dương Tiểu Mạn không nhịn được hỏi một tiếng, không cho tôi một chức quan nào đó sao? Dù là một chức vụ giấy thôi?
"Cậu?"
Phương Bình khẽ cau mày, cân nhắc chốc lát mới nói: "Cậu à, cậu phụ trách bộ giám sát nội bộ đi.
Đây là một vị trí rất quan trọng, phụ trách việc giám sát hiệu suất chấp hành nhiệm vụ, thái độ phục vụ, tổng hợp đánh giá của các đạo sư và anh chị trong trường.
Từ đó đưa ra bảng đánh giá tổng quan và mức khen thưởng cho các hội viên. Đây mới là mặt tốt của đoàn hội, mọi người không phải tham gia vào một cách mù quáng không có lý tưởng, mà là thành tâm muốn tiến bộ!
Ngoài ra, cậu phụ trách làm người hướng dẫn nội bộ cho hội viên, đây cũng là một cách để cậu tự nhìn lại con đường võ đạo mà cậu đã đi qua."
"Vậy còn cậu?"
"Tôi?"
Phương Bình tức giận nói: "Tôi phụ trách tính toán chung đại cục, phụ trách tranh thủ lợi ích cho mọi người, như thế vẫn chưa đủ sao?
Đoàn hội cần lực hướng tâm, tương tự, cũng cần cường giả làm gương cho mọi người, làm một trụ cột tinh thần!
Ngoại trừ tôi, lẽ nào phải dựa vào cậu sao?
Nhiệm vụ của tôi so với các cậu còn nặng nề hơn nhiều, nhưng mọi người cùng nhau tiến bộ, tôi việc nghĩa chẳng ngại gian khó!"
Phương Bình nói nhiều đến mức miệng lưỡi khô khốc, lúc này, cậu nói đến mức bản thân cậu cũng có chút tin tưởng lời mình nói rồi.
Đúng, tôi chính là vì tranh thủ lợi ích cho mọi người!
Tôi không có tư tâm!
Tuy rằng chưa thể phát lương cho mọi người, nhưng một đám học sinh, bàn đến cống hiến, đòi lương bổng cái gì!
Cùng lắm, một tuần nghỉ một bữa, mời mọi người ăn một bữa, giữa học sinh với nhau mà nói chuyện tiền bạc, dễ bị tổn thương tình bạn lắm.
"Mọi người còn có thắc mắc gì không?"
Tất cả mọi người biểu thị không còn thắc mắc.
"Không còn thắc mắc nữa, vậy thì bắt đầu chia bộ, tất cả đều dựa trên nguyên tắc tự do. Những người vừa rồi không thể gia nhập bộ ngoại giao, vẫn có thể chọn gia nhập vào các bộ khác, mọi người cùng nhau góp sức xây dựng đoàn hội!
Tôi muốn khiến tất cả mọi người đều biết, cường giả mạnh ở chỗ tự nỗ lực, tự thân vận động chứ không phải dựa vào gia thế!"
"Hội trưởng nói không sai, chúng ta chỉ cần nỗ lực, nhất định có thể vượt qua con ông cháu cha kia!"
Tiểu Mập Mạp Quách Thịnh vô cùng kích động, cậu được nhận chức, trong số một đám võ giả, phi võ giả như cậu cũng được nhậm chức rồi!
Hội trưởng quả nhiên nói không sai, người người cần tự dựa vào khả năng của bản thân mình!
Phương Bình giơ ngón tay cái lên khen Tiểu Mập Mạp, không tệ, ít nhất anh đây đã đồng hoá được cậu rồi, cũng không uổng công ta cho cậu làm bộ trưởng bộ chuyển phát nhanh.
Uống chén nước, Phương Bình khô cả miệng rồi.
Nhưng nhìn thấy chi nhánh công ty… à không, nhìn thấy đoàn hội dần dần vào quỹ đạo, lại có thể lôi kéo được hơn trăm phi võ giả miễn phí cống hiến sức lao động, Phương Bình cũng vui vẻ vô cùng.
Mấy người này, nếu như ra ngoài đi làm cho các công ty, tiền lương một năm có thể lên đến con số tính theo hàng chục triệu.
Hiện tại, chỉ nói mấy câu là xong.
Giống như võ giả cấp hai Phó Xương Đỉnh, Phương Bình đúng là không thuê nổi, bây giờ lại thành tay chân miễn phí cho mình, thật thoải mái!
Mấy người Phó Xương Đỉnh bỗng rùng mình một cái, luôn cảm thấy có gì đó sai sai, hình như bọn họ bị lọt hố rồi.
Nhưng mà lúc này, nhiệt huyết và niềm vinh dự khi được tham gia vào một đoàn hội mới lập, khiến một số tân sinh viên hơi xúc động.
Học sinh bọn họ cũng chưa đến thời điểm nhất định phải tính toán lợi ích, biết bao nhiêu tân sinh viên đều dựa vào nhiệt huyết để bắt tay vào làm việc.
Còn tiền lương… đó là cái quái gì?
Nhìn văn phòng phồn thịnh, mọi người đang náo nhiệt bàn luận xem tiếp theo nên làm gì, làm như thế nào, Phương Bình lại lần nữa cảm khái.
Lần này ngồi yên chờ lấy tiền là được!
Việc quan trọng nhất bây giờ vẫn là nâng cao năng lực của mình, mấy việc lặt vặt cứ giao cho bọn họ là được rồi. Chỉ cần thực lực của mình không bị ai vượt qua, đoàn hội đương nhiên sẽ làm việc theo ý mình rồi.

Hội đoàn phát triển như thế nào, Phương Bình không quá quan tâm.
Hiện tại cũng chỉ là giao hàng trong trường, việc nhỏ như vậy, đối với đám sinh viên đại học tinh anh mà nói, thật không có chút phiền toái gì.
Phương Bình cũng không cần quá mức kiểm soát, trên thực tế, cũng khó có thể ràng buộc những học sinh này.
Bọn họ cũng không phải công nhân của cậu, cậu không phát tiền lương cho họ, hiện tại, bọn họ đều dựa vào nhiệt huyết làm việc.
Quá nhiều hạn chế ràng buộc, trái lại không phải chuyện tốt.
...
Ngày 14 tháng 2, sau khi ấp ủ một quãng thời gian, trang web mua hàng online do Viễn Phương phụ trách chính thức hoạt động với chức năng mua đổi tài nguyên cho nội bộ Ma Võ.
Thời gian đầu, Phương Bình hoàn toàn không tính bất kỳ phí gì, chỉ cần trực tiếp đặt hàng trên mạng, sẽ có học sinh giao hàng tới cửa.
Một số học sinh thích hiếm lạ, không ít người dùng thử vài điểm thưởng để mua một viên Khí Huyết Đan phổ thông, chờ có người giao hàng tới cửa.
Người thử nghiệm cũng không ít, cùng ngày hôm đó, trang web nhận được mấy trăm đơn hàng!
Hiệu quả cũng khá tốt, mặc dù ban đầu mọi người vẫn có chút lo lắng, không dám mua nhiều đồ, nhưng đây là một khởi đầu tốt.
Đêm đó, Phương Bình mời khách.
Lần này, Phương Bình xuất tiền mời khách, sử dụng toàn bộ 50 ngàn tiền hội phí của tháng thứ nhất để mời khách!
Chừng trăm người, mời mười bàn.
Mỗi bàn 5000 đồng. Đối với các học sinh phi võ giả trong hội, một bữa tiệc rượu như vậy tuyệt đối được xem là ăn sang rồi.
Mấy người Phó Xương Đỉnh hầu như không dám tin tưởng, Phương Bình thật lòng chấp nhận xài nhiều tiền như vậy sao?
Mấy người bọn họ cũng không biết chuyện hội phí. Hiện tại cũng chỉ có chủ nhiệm văn phòng Chu Nguyệt Hồng biết nhà trường hỗ trợ hội phí, những người khác đều tưởng đây là tiền riêng của Phương Bình.
Cùng nhau ăn cơm uống rượu với các bạn đại học như vậy đúng là chuyện xưa giờ hiếm có.
Võ giả, đặc biệt là giai đoạn trước khi trở thành võ giả, hầu như không ai dính đến rượu bia hoặc thuốc lá.
Có vài võ giả cũng không quan tâm điều này, đến khi trở thành võ giả rồi, thuốc lá và rượu bia cũng không được tính là hàng cấm nữa.
Nhưng có thể vì cồn sẽ ảnh hưởng đến thần kinh, cho nên vì duy trì đầu óc thanh tỉnh, võ giả chân chính uống rượu bia hút thuốc cũng không nhiều.
Ăn uống xong rồi, dọn dẹp chiến trường cũng đơn giản, ai về nhà nấy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất