Chương 403: Lão Vương "ác độc"
“Nếu là người khác, chỉ bằng một người cũng có thể giải quyết thôn làng này sạch sẽ, còn nhìn tình hình các em bây giờ, đi vào chính là nạp mạng!
Người giống như Phương Bình đây, dù khí huyết có thể trữ lại… chuyện một người giết một làng là chuyện cực kỳ bình thường. Nhưng bây giờ em ấy đi vào thì chỉ có một chữ "chết"!"
Phương Bình lại lần nữa bị xem là tài liệu phản diện để giảng dạy. Phương Bình cũng bất lực, Đại Sư Tử hôm nay bắt được nhược điểm, nói cái gì là cái đó, không thể phản bác.
Nhưng mà đối với chuyện mình có thể trữ khí huyết, Phương Bình cảm thấy gần đây phải cúi đầu thấp đi một chút, khiêm tốn một chút.
Nghe cách nói của Đại Sư Tử, bắt mình đi kiểm tra, có thể ông ấy cảm thấy chuyện này không quá bình thường.
Trên thực tế, cũng thực sự không quá bình thường.
"Lần sau, nếu có đạo sư bắt mình dùng thuốc để biểu diễn ngay tại chỗ một lát, chẳng phải là mình sẽ xong đời hay sao…"
Phương Bình cân nhắc vấn đề này, suy nghĩ biện pháp giải quyết.
Nhưng hôm nay đúng là không kịp uống thuốc, hơn nữa, Phương Bình cũng không nỡ, quá lãng phí.
"Thôi bỏ đi, đi bước nào tính bước nấy vậy, nếu thật sự bắt mình uống mấy chục viên thuốc, chắc là bạo thể chết mất…"
Phương Bình không có năng lực kia, nếu thật sự uống liền mấy chục viên Khí Huyết Đan, thật sẽ chết người.
Nhìn tân binh quân đánh giết võ giả tà giáo, Đường Phong liền xua mọi người về nơi đóng quân trước đó nghỉ ngơi.
Mà Đường Phong, lại lần nữa rời đi, cùng với rất nhiều đạo sư khác.
Nhìn bọn họ rời đi, mấy vị binh sĩ phụ trách lái xe thấp giọng nói: “Mấy giáo phái tà giáo lớn lần này phát động ba vị cường giả cao cấp và một đám võ giả trung cấp, hiện tại bị vây nhốt ở Thương Sơn, các đạo sư hẳn là qua đó tham gia vây quét rồi.”
So ra, bên Phương Bình chẳng qua chỉ là một đám tôm tép mà thôi.
Tông sư Nam Giang xuất hiện, gọi thêm trợ giúp từ các tỉnh lân cận, tập hợp 9 vị Đại tông sư, đương nhiên không phải chỉ vì muốn thu thập mấy con tôm nhỏ sơ cấp này.
"Ba võ giả cao cấp?"
Đám Phương Bình, chấn động không thôi, thực lực tà giáo mạnh như vậy?
Lại có thể phát động cường giả cấp Đại tông sư… Đương nhiên, võ giả tà giáo cao cấp cũng như võ giả địa quật cao cấp vậy, gọi theo cấp chứ không có danh xưng Tông sư.
"Sẽ không gặp nguy hiểm chứ?"
Không ít người lộ vẻ âu lo, binh sĩ phụ trách lái xe lại cười nói: “Khẳng định không thành vấn đề, chúng ta đã phát động 9 Đại tông sư, nếu nhe thật sự gặp chuyện, đại sư Đường đã sớm chạy qua hỗ trợ rồi.”
Mọi người nghĩ lại thấy cũng phải, các đạo sư còn có thời gian rảnh rỗi ở lại nơi này xem bọn họ biểu hiện ra sao, hiển nhiên tình thế bên đó khá thuận lợi.
...
Rất nhanh, xe đã đến nơi đóng quân.
Phương Bình vừa mới xuống xe, bên trong doanh trại đã có một vị quân nhân bỗng nhiên chạy ra, lớn tiếng nói: "Phương Bình, có người tìm, nghe điện thoại!"
Phương Bình nghe vậy, tay bắt đầu sờ túi quần theo bản năng… Lúc này mới nhớ, điện thoại di động đã bị chia năm xẻ bảy khi đang giao thủ rồi.
Ai gọi điện thoại cho mình nhỉ?"
Phương Bình hơi kinh ngạc, chính mình cũng không biết căn cứ này có điện thoại, người có thể gọi vào số này, chắc là đạo sư ở Ma Võ rồi.
Không nói gì, Phương Bình đi theo binh sĩ kia đi vào doanh trại.
Đến khi vào doanh trại, Phương Bình cầm lấy điện thoại bàn, mở miệng nói: "Tôi là Phương Bình."
"Em giết một vị võ giả đỉnh cấp ba?"
Một nghe được thanh âm này, Phương Bình lập tức tươi cười nói: "Là do cô dạy tốt..."
Lữ Phượng Nhu lạnh nhạt nói: "Đừng có giở trò này với tôi, nghe nói em chém đối phương mấy trăm đao? Chiêu nào chiêu nấy đều bạo phát trên 100 cal khí huyết?"
"Cái đó..."
Lữ Phượng Nhu bỗng nhiên nói: "Em nặng bao nhiêu?"
Phương Bình hơi sửng sốt, Lữ Phượng Nhu lại nói: "Khí huyết khôi phục nhanh chóng, dù không sử dụng thuốc, cũng có thể hút lấy hạt năng lượng của thế giới, sử dụng khôi phục khí huyết của mình, đây là khả năng đặc biệt của Tông sư!"
Phương Bình hơi sửng sốt.
Lữ Phượng Nhu lại nói: "Võ giả sơ cấp làm sao có thể có khả năng đặc biệt của Tông sư?
Thứ nhất, làm được xương tuỷ tựa thuỷ ngân, nói cách khác, chính là tôi cốt. Người bình thường tôi cốt được 90%, võ giả có thiên phú dị bẩm khi rèn luyện xương cốt sẽ vượt qua 90% này, xương tuỷ tựa thuỷ ngân, thể trọng nặng hơn người bình thường!
Thứ hai, lực lượng tinh thần khác hẳn với người thường, có thể hút được hạt năng lượng!
Làm được hai điểm này, dù là võ giả sơ cấp cũng có thể nói rằng mình có thể có khí huyết cuồn cuộn không ngừng!
Không làm được, vậy em làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý bị nghiên cứu, võ giả sơ cấp có khí huyết không ngừng… có lẽ sẽ thay đổi rất nhiều thứ!
Tự mình suy nghĩ một chút đi, sau khi ra khỏi địa quật, nếu em không làm được hai điều này, tính mạng vẫn có thể bảo đảm, nhưng phải đi phòng thí nghiệm vài lần…"
Phương Bình càng sửng sốt, một lát sau mới đổ mồ hôi lạnh, nói: "Cô, ý của cô là..."
"Lộ liễu, kiêu căng, đây là phiền phức do tự em chuốc lấy.
Trước mặt mấy trăm người, khí huyết không ngừng, tung đại chiêu vô hạn, em nghĩ thế nào hả?
Làm được hai điều tôi nói, mọi chuyện sẽ lắng lại.
Lực lượng tinh thần... chắc cũng không có vấn đề gì.
Chủ yếu là xương tuỷ tựa thuỷ ngân... Dù cho là tôi, hiện tại tôi cũng không làm được, chính em tự nghĩ biện pháp!"
"Cô ơi..."
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, khô cằn nói: "Em..."
"Rèn luyện xương tuỷ cũng không có phương pháp gì cả, cách tiền nhân rèn luyện xương tuỷ chính là căn cứ vào mức độ tôi cốt toàn thân, tất cả phải đạt được 90%, bao gồm xương sọ.
Lúc này, khí huyết lại xuất hiện một cách tự nhiên sâu tận trong xương tủy bắt đầu tôi luyện, dung hợp với xương tuỷ.
Đây là một lần lột xác, hoàn thành tôi cốt trong một ngày, xương tủy tựa thuỷ ngân, khí huyết như thuỷ triều, hình thành kim cơ ngọc cốt, hóa thành kim thân! Có thể nói là thần tiên giữa loài người! Lúc đó, cơ thể người lại không còn yếu điểm, từ trong ra ngoài, xem như thoát khỏi định nghĩa nhân loại.
Cho nên… Loại người này khôi phục khí huyết không thành vấn đề, xương cốt, bắp thịt đều luôn trong trạng thái thu hút hạt năng lượng, lực lượng khí huyết luôn được duy trì ở mức đỉnh phong."
Phương Bình sắc mặt phát khổ, nói những thứ vô dụng này a!
Then chốt là, làm sao mình có thể làm được điều đó?
Lữ Phượng Nhu bỗng nhiên nói: "Em có biết, Vương Kim Dương ở Nam Giang, được gọi là bán Tông sư không?"
"Hả?"
"Hoặc nên nói là chuẩn Tông sư!"
"Chuyện này..."
"Dương Thành, có lẽ Dương Thành có bí mật nào đó, em đi hỏi cậu ấy, xem cậu ấy có chịu nói cho em hay không, bởi vì xương tuỷ của Vương Kim Dương chính là ngọc tủy!"
Trong lòng Phương Bình chấn động: "Cô ơi, cô nói là..."
"Đừng hỏi tôi, tôi không biết, có lẽ em cũng vậy thì sao?"
Lữ Phượng Nhu lạnh nhạt nói: "Mặc kệ em có phải hay không, lúc này, em chính là võ giả có ngọc tủy! Phương Bình, cách xác định điều này rất đơn giản, ngọc tủy nặng hơn xương tủy nhiều, cân nặng chính là cách tốt nhất để chứng minh.
Sẽ không ai cắt xương hút tuỷ của em để nghiệm chứng điều này.
Võ giả tôi cốt hoàn thành, thể trọng nặng hơn người bình thường, ví dụ lúc này em nặng 100 kg, thì võ giả có xương tuỷ tựa thuỷ ngân có thể nặng tầm 125 kg hoặc nặng hơn.
Được rồi, tôi cúp máy trước đây, em đừng thật sự cho rằng khắp thiên hạ này đều là người ngốc!
Ném xuống lời này, Lữ Phượng Nhu cúp điện thoại.
Trên đầu Phương Bình từ lâu đã thấm đẫm mồ hôi, lúc trước, khi Đường Phong mở miệng, cậu cũng đã cảm giác có gì đó không ổn.
Đúng như dự đoán, lần này do mình biểu hiện quá lố, thêm vào mình không dùng thuốc, cho nên chớp mắt đã gây chú ý.
Lữ Phượng Nhu biết việc này, tám chín phần là thầy Đường Phong nói cho cô ấy.
Mà Lữ Phượng Nhu cũng không có ý truy cứu, cô ấy nói với Phương Bình phương án giải quyết chuyện này, chỉ có một cách.
Phương Bình phải là võ giả có cốt tủy như thuỷ ngân!
Loại võ giả này có vài điểm đặc biệt hoàn toàn có thể lý giải được.
Xương tuỷ tựa thuỷ ngân có thể xuất hiện ở giai đoạn sơ cấp, vậy thì khí huyết khôi phục nhanh một chút, có cái gì không được?
Nhưng mà Phương Bình chỉ có thể khóc không ra nước mắt. Hệ thống chết bầm chơi mình rồi, không mở chức năng tôi cốt trên 90% a!
Bây giờ bảo cậu phải làm sao để xương tuỷ tựa thuỷ ngân, làm sao mà làm được.