Chương 404: Lão Vương "ác độc" (2)
Một câu nói khác của Lữ Phượng Nhu cũng đã nói rõ, mạng nhỏ của cậu vẫn có thể đảm bảo. Cậu là học sinh Ma Võ, còn là thiên tài của trường, sẽ không đến nỗi đòi mạng cậu. Nhưng mà sau này, lấy máu, hút xương tuỷ, thường xuyên đến phòng thí nghiệm làm chuột bạch là điều tất yếu.
Một khi chưa nghiên cứu ra điều ảo diệu bên trong cơ thể, Phương Bình cũng đừng mơ có thể có tự do.
Nghĩ tới đây, Phương Bình chớp mắt nghĩ đến lời Lữ Phượng Nhu nói!
"Chuẩn Tông sư!"
Phương Bình hoàn toàn không ngờ tới Vương Kim Dương lại có tên tuổi như vậy.
Hơn nữa, theo cách nói của Lữ Phượng Nhu, Vương Kim Dương có thể rèn luyện xương tuỷ, đây cũng là chuyện Phương Bình hoàn toàn không nghĩ tới.
Nghĩ tới đây, Phương Bình thấy rằng hiện tại mình cũng ngay ở Nam Giang, lập tức lấy điện thoại gọi cho Vương Kim Dương.
"Anh Vương..."
"Em đang ở căn cứ?"
"Dạ, em vừa mới vừa hoàn thành nhiệm vụ, anh Vương, em muốn thỉnh giáo anh một vấn đề, chính là..."
"Nói!"
“Em… em hình như tôi cốt đến mức xương tuỷ biến dị rồi, bây giờ không biết có vấn đề hay không, nghe cô em nói, anh hình như cũng…”
"Em rèn luyện đến xương tủy rồi?"
Vương Kim Dương cực kỳ cực kỳ kinh ngạc, lát sau mới hoàn hồn nói: "Bỏ chút thời gian qua Nam Võ một chuyết đi, mấy ngày nay anh đều ở trường."
"Được, em lập tức qua ngay!"
Phương Bình nào còn thời gian phí lời, nếu không giải quyết vấn đề này kịp thời, cậu sẽ gặp phiền phức to rồi.
Một khi giải quyết được vấn đề này, vấn đề đầu cơ tài nguyên trước đó đều có cách giải thích rồi.
Thực ra vấn đề này sớm đã có dấu hiệu bị lộ rồi, nhưng vì trước đó số lượng tài nguyên Phương Bình thu được quá nhiều, cậu không thể giữ mãi bên người mà không dùng, không bán.
Nếu thật sự như vậy thì bây giờ cậu cũng không có nhiều điểm tài phú như vậy.
Dựa vào những viên thuốc kia tu luyện lên, Bây giờ Phương Bình tiến vào cấp hai là tốt lắm rồi, làm sao có thể bước tới cấp ba trung kỳ nhanh như vậy.
Trước đó đúng là từng lừa Phó Xương Đỉnh một lần rằng sau lưng mình có Tông sư bảo kê. Phó Xương Đỉnh lúc đó cũng gần như tưởng thật.
Nhưng có cường giả Tông sư chống lưng mình hay không, Phó Xương Đỉnh không biết, những Tông sư kia lẽ nào cũng không biết sao?
Tông sư không thể vô duyên vô cớ xuất hiện được.
Bây giờ cũng không phải thời cổ đại, tin tức lưu thông nhanh và thuận lợi hơn hồi xưa rất nhiều. Một vị Tông sư xuất hiện chắc chắn không thể không có tiếng tăm gì, dù là Tông sư thuộc Quân đội, thì cũng không phải là người vô danh, chỉ là do bên ngoài không biết thôi.
Nếu như các Tông sư muốn điều tra thực hư việc này, chắc chắn sẽ có thể có cách điều tra đến cùng.
Cho nên chuyện bảo mình có Tông sư chống lưng cũng chỉ dùng để lừa gạt người ngoài 'nghề', người trong 'nghề' hiển nhiên sẽ không tin.
...
Trở lại lều vải, Phương Bình thu dọn hành lý, nhìn mấy người Phó Xương Đỉnh, nói: "Tớ có việc phải ra ngoài một chuyến, có gì cứ gọi điện thoại cho tôi nhé... Lát nữa tôi đi làm lại sim."
"Cậu phải đi à?"
"Ừm, có việc."
"Vậy chuyện kiểm tra..."
"Chẳng phải đã hoàn thành rồi sao? Bây giờ chỉ là phân điểm thưởng mà thôi, huống hồ, các thầy cô còn không biết khi nào mới về, không sao đâu.
Tớ đi trước, có việc nhớ liên hệ với tớ."
Nói hết, Phương Bình xách ba lô, vội vã đi ra ngoài.
Mấy người Phó Xương Đỉnh hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên không biết Phương Bình vội vàng như thế muốn đi đâu, làm gì.
...
Hơn 3 giờ sau.
Giang Thành.
Lúc này đã hơn 10 giờ tối, sắc trời đen kịt.
Giang Thành không phồn hoa như Ma Đô, hơn 10 giờ, người đi đường cũng ít dần.
Tại một quán cà phê gần Nam Võ.
Phương Bình cất bước tiến vào, đi vào một đoạn lập tức vẫy tay với Vương Kim Dương.
Vương Kim Dương vừa uống cà phê, vừa khẽ gật đầu.
Chờ Phương Bình đến gần, Vương Kim Dương đánh giá từ trên xuống dưới một hồi, hơi nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Không nhìn ra."
"Anh Vương..."
"Anh vừa mới nhận được tin, trong lúc tiến hành vây quét, em cầm đao trảm liên tục, tiêu hao hơn 10.000 khí huyết?"
"Chuyện đó..."
"Dù là anh, anh cũng không làm được, cho nên, dù cho em thật sự rèn luyện xương tủy, em cũng không làm được, trừ phi em hoàn thành chuyển hóa xương tủy toàn thân!"
Phương Bình ái ngại nói: "Chắc là vậy á, có thể là em đã hoàn thành chuyển hóa xương tủy toàn thân, thực ra chính em cũng không hiểu cái này…"
"Ha ha."
Lão Vương cười một tiếng, lại lạnh nhạt nói: "Không sao cả, võ giả có chút bí mật là chuyện bình thường, tìm hiểu tường tận cũng không có ý nghĩa.
Em muốn anh cố vấn cái gì?"
"Ờ thì... thì là làm sao tu luyện xương tuỷ?"
"Không có cách nào."
"Hả?"
"Không có biện pháp cụ thể, em tìm tới anh, đại khái là có người nói cho em biết chuyện của anh."
Vương Kim Dương bình tĩnh nói: “Tình trạng của anh, ở hiện đại gọi là thiên phú dị bẩm, ở quá khứ, là một loại bệnh, một loại bệnh nan y không thể chữa trị, xương tuỷ xảy ra vấn đề.
Sau khi tôi cốt, anh mới phát hiện ra vấn đề này.
Lúc đó. Đạo sư anh vẫn còn, thầy ấy cảm thấy cơ thể anh có vấn đề, nên đã đi tìm hiệu trưởng.
Hiệu trưởng kiểm tra thân thể anh một lượt, cuối cùng suy đoán xương tuỷ anh hoá thành ngọc tủy, đương nhiên, anh không đi kiểm tra, không ý nghĩa.
Mọi người đều nghĩ như vậy, nên cứ như vậy đi.
Về phần lý do tại sao lại phát sinh tính biến dị này, anh không nói rõ được, có thể là giống như anh nói, đây là một loại bệnh.”
"Không có phương pháp tu luyện?"
Phương Bình ngập trong cay đắng, Vương Kim Dương bỗng nhiên nói: “Không hẳn không có! Xương tuỷ của anh có thể không biến dị hoàn toàn, trước đây, theo cảm giác của anh, xương tuỷ của anh ở trạng thái lỏng, nhưng hiện tại lại có xu hướng hoá thành dạng rắn rồi.
Em đoán chuyện này làm sao xảy ra?”
“Làm sao xảy ra?” Phương Bình vội vàng hỏi.
“Xương tuỷ là phần nằm sâu trong xương, bình thường không có cách nào đưa khí huyết vào rèn luyện. Rèn luyện khí huyết thực ra cũng là một loại rèn luyện năng lượng.
Sau khi anh trở thành võ giả trung cấp, thường thử nghiệm dùng đá năng lượng để tu luyện.
Anh phát hiện, khi đá năng lượng phóng thích năng lượng đến mức cực hạn, thậm chí khi năng lượng xuất hiện hiện tượng hóa lỏng, khí đó, lực lượng khí huyết có thể thẩm thấu sâu hơn vào trong xương tủy, tiến hành rèn luyện.
Em có thể thử xem sao, thực ra không nhất định phải cần đá năng lượng.
Ở Ma Võ có Khí Huyết Trì, em cũng có thể thử nghiệm sử dụng để kích thích lực phóng thích khí huyết xem có thể thẩm thấu sâu vào trong xương để rèn luyện xương tủy hay không.
Anh thấy hẳn là có thể được…
Đương nhiên, hiện nay, võ giả sơ cấp và trung cấp vẫn chưa có ai có thể làm được điều này, cho dù người đó có là võ giả đỉnh cấp 6 đi nữa cũng, bởi vì xương sọ vẫn không rèn luyện. một khi lực lượng khí huyết quá nồng đậm, lực lượng khí huyết sẽ ưu tiên chạy lên rèn luyện xương sọ, chứ không phải là thẩm thấu sâu vào rèn luyện xương tuỷ.
Lúc này, có thể phải cần một lực dẫn dắt, ví như lực lượng tinh thần.
Thực ra đối với phương diện này, anh cũng không hiểu rõ lắm, nhưng đây là phương án duy nhất mà anh biết…"
Sắc mặt Phương Bình càng thêm khổ, đáng tin sao?
Lão Vương sao lại xa xỉ đến mức dùng đá năng lượng để tu luyện rồi!
Đá năng lượng là tài nguyên hạn chế, ở chợ đen có giá thấp nhất cũng là 1.000.000 đồng/gam, bán theo gam.
Vậy mà lão Vương lại kiến nghị với mình, dùng đá năng lượng, thử nghiệm rèn luyện xương tuỷ khi năng lượng của đá năng lượng hóa lỏng, cái này cần phải trả giá bao nhiêu mới làm được!
Mà phòng năng lượng ở Ma Võ có thể làm được điểm này sao?
"Hệ thống đáng tin một chút thì mình cũng không cần như vậy rồi."
Phương Bình hơi bất đắc dĩ.
Sau đó, ánh mắt cậu bỗng nhiên khẽ nhúc nhích, nhìn hệ thống của mình, lúc hệ thống đủ một triệu, 10 triệu điểm tài phú đều tiến hành nâng cấp.
Một khi gom đủ 100 triệu điểm tài phú, chắc sẽ có thêm lần nâng cấp nữa chứ nhỉ?
Mà sau khi được nâng cấp, có thể trực tiếp nâng tôi cốt lên 100% không?
Rất có khả năng này!
Cũng có nghĩa là, mình hiện tại có hai con đường có thể đi...
Không, chỉ có một con đường!
Kiếm tiền!
Bất kể là đi đến phòng năng lượng thử nghiệm hay là để điểm tài phú tăng lên 100 triệu, mình đều cần tiền.
Thật nhiều tiền!
Có tiền, cậu mới có thể thử được cả 2 phương pháp trên, không có tiền, cũng không thể triển khai bất cứ phương án nào.
Tiền đề là mình không dùng tới điểm tài phú!