Toàn Cầu Cao Võ

Chương 411: Đấu trí đấu dũng, nhân tài thị giáo (2)

Chương 411: Đấu trí đấu dũng, nhân tài thị giáo (2)
Lúc này, Phương Bình lại lần nữa dùng lực, tập trung nghĩ muốn giựt cọng tóc trên đầu viện trưởng.
Cậu vừa định làm vậy, ánh mắt Hoàng Cảnh bỗng nhiên hơi động, Phương Bình chỉ cảm thấy trước mặt bỗng nhiên xuất hiện áp lực nặng như trời sập!
Trong phút chốc, trên đầu Phương Bình đầy mồ hôi.
"Cũng có chút thú vị đấy!"
Hoàng Cảnh lẩm bẩm nói: "Lẽ nào khổ tu lại là sai lầm sao? Em chỉ là một võ giả cấp ba… Lực lượng tinh thần lại có thể vận dụng, lại còn sinh động như vậy…"
Lý lão đầu cũng chấn động, một lát sau mới nói: "Lẽ nào đây chính là nguyên nhân khiến các Tổng đốc nhà nước và mấy người kinh doanh kia nhanh chóng đột phá?"
Làm sao tăng trưởng lực lượng tinh thần, làm sao cảm nhận được nó, hiện nay, đối với võ giả trung cấp, bọn họ không có phương pháp tu luyện cụ thể.
Mọi người chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm, dựa vào thời gian mài dũa.
Hoàng Cảnh hơi trầm ngâm nói: "Có thể có đạo lí riêng của nó, bất kể là kinh doanh hay theo chính trị cũng cần động não nhiều hơn, đại não luôn hoạt động, có thể đây chính là nguyên nhân khiến lực lượng tinh thần tăng lên.
Đương nhiên, xem ra, cũng không phải quá rõ ràng, ở trong mắt chúng ta, thương nhân và chính khách ưu tú đều là cường giả.
Là cường giả đi kinh doanh, tham dự chính trị, chứ không phải vì tham dự chính trị, kinh doanh mà trở thành cường giả.
Nhưng mà nếu nhìn ngược lại thì cũng không phải không có đạo lý.
Hiệu trưởng Ngô đột phá nhanh chóng như vậy, có thể… có thể cũng chưa chắc không liên quan đến chuyện ông ấy luôn bôn ba bận rộn như vậy.
Nhưng nếu như vậy, vậy thì vị cường giả tọa trấn Tông phái…"
Ánh mắt Lý lão đầu khẽ động, nói: "Tông phái cũng chỉ có vài vị Tông sư, hơn nữa, tuổi tác cũng lớn rồi, hiện tại, Tông sư trong giới kinh doanh, chính trị đúng là không ít.
Thậm chí còn nhiều hơn so với Quân đội!"
Lý lão đầu nói xong, bỗng nhiên nói: "Viện trưởng, ông nghĩ, cho tôi xin cái danh hiệu, để cống hiến nhiều hơn một chút, sao hả?"
"Ông? Ông muốn làm cái gì?"
"Phụ trách sản nghiệp của trường học..."
Hoàng Cảnh không nói gì, một lát mới nói: "Lão Lý à, trường học chỉ có vài sản nghiệp như vậy, cũng là mọi người nỗ lực kiếm được, nếu luôn dựa vào chính phủ phụ cấp, làm sao chịu nổi lượng tiêu dùng của bọn trẻ.
Chuyện này, tôi thấy ông cứ quên đi, chừa lại chút tài sản cho bọn nhỏ nó xài…"
Lý lão đầu đen mặt, mặt đen như than, ý gì hả?
Phương Bình đứng một bên, vui vẻ nín cười muốn nội thương, viện trưởng này, đả kích người khiến người khác không có lối thoát.
Lý lão đầu hừ một tiếng, một lát mới nói: "Mặc kệ như thế nào cũng phải cho tôi việc làm chứ, nếu không, nhiệm vụ ở phòng hậu cần đều bị tiểu tử này giành hết rồi, lão già như tôi chỉ đành nằm ngủ qua ngày vậy."
Hoàng Cảnh gật gật đầu, đồng ý nói: "Thực ra tôi cũng phát hiện, một mực khổ tu có xác suất đột phá Tông sư cực thấp.
Nhưng mà… đây chính là rèn luyện giữa chốn hồng trần trong miệng cổ nhân.
Bất kể là kinh doanh hay theo chính trị, bao gồm cả việc xuống địa quật chiến đấu, đều là một sự rèn luyện, tu luyện, tu tâm, tu đạo đối nhân xử thế…"
Nói xong, Hoàng Cảnh nhìn về phía Phương Bình nói: "Trước đó, lúc còn chưa phát hiện tình trạng của em, em xác định là bởi vì kinh doanh mới khiến em cảm nhận được lực lượng tinh thần của mình?"
Phương Bình đương nhiên không xác định, nhưng mà cậu cảm thấy lời giải thích của Hoàng Cảnh rất phù hợp với cái cớ của mình, cho nên lúc này vội vã gật đầu nói: "Dạ thật, mỗi lần nghĩ đến chuyện làm ăn gặp khó khăn là em sẽ đau đầu, đầu tê rần rần, em phải suy nghĩ ra biện pháp khác, sau đó đại não hoạt động đặc biệt năng động, tinh thần cũng tập trung hơn…"
"Là như vậy sao?"
Vị cường giả Tông sư như Hoàng Cảnh lúc này cũng có vẻ hơi tin lời này.
Không phải do Phương Bình có khả năng thuyết phục, mà liên hệ thực tế, Hoàng Cảnh mơ hồ phát hiện ra, trước đó mọi người đều đã đi lầm đường lạc lối.
Trước giờ bọn họ đều cho rằng, bạn phải mạnh, mới có thể đảm nhiệm chức vụ này, mới có thể phát triển chuyện làm ăn.
Nhưng chưa từng có ai nghĩ tới, bởi vì địa vị cao, chuyện làm ăn phát đạt, mới có thể càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hoàng Cảnh hít sâu một hơi, nói: "Vậy được, chuyện của em, tôi sẽ nói chuyện với hội đồng nhà trường. Về chuyện vay điểm thưởng mà em nói, tôi cảm thấy không cần thiết thu lấy lợi tức gì cả…"
Phương Bình không đồng ý nói: "Viện trưởng, cần phải để cho học sinh cảm nhận áp lực lớn một chút, lợi tức chẳng có bao nhiêu cả, chủ yếu chúng ta muốn nói cho mọi người, không thể không làm mà hưởng, phải trả giá mới có báo đáp."
"Lời này đúng là phù hợp với định nghĩa võ giả, vậy cứ dựa theo lời em nói mà thực hiện đi."
"Cảm ơn viện trưởng đã giúp đỡ. Ngoài ra, em còn có một kiến nghị nho nhỏ, thầy xem, hội Bình Viên hỗ trợ vận chuyển, phải chăng có thể nhận một chút phúc lợi hoạt động ạ?
Các thầy cô cũng nhìn thấy, mọi người đều tận tâm phục vụ các bạn học khác.
Không có công lao cũng có khổ lao..."
Phương Bình nói xong, lập tức nói: "Ví như nhà trường cho vay một mức điểm thưởng miễn phí, không lấy lợi tức. Phần này để trang web tự vận hành, hoặc có thể dùng để khen thưởng hội viên hoặc học sinh ưu tú đều được…"
Chuyện như vậy, trường học cũng không bị tổn thất gì, Hoàng Cảnh vốn không nghĩ thu lợi nhuận từ học sinh.
Nhìn Phương Bình một cái, Hoàng Cảnh bật cười nói: "Có thể, nhưng mà cứ như vậy, áp lực của em sẽ lớn hơn."
"Hả?"
Phương Bình lộ vẻ nghi hoặc, nhưng Hoàng Cảnh không nói thêm gì nữa, phất tay một cái nói: "Đi ra ngoài đi, tôi sẽ nhanh chóng cho em câu trả lời."
"Cảm ơn viện trưởng!"
...
Phương Bình vừa rời đi, Hoàng Cảnh đã cười híp mắt nói: "Em ấy hiện tại thực ra đang tranh quyền với hội võ đạo, thế mà còn tỏ ra mình không biết gì cả.
Một khi nhà trường đưa ra câu trả lời, em ấy hẳn sẽ rơi vào quan hệ cạnh tranh đối đầu với hội võ đạo.
Lão Lý, ông cảm thấy hội võ đạo sẽ cam tâm sao?"
Lý lão đầu không quan tâm lắm, nói: "Đây không phải là điều nhà trường muốn nhìn thấy sao? Hội võ đạo độc quyền lâu nay, đã thiếu đi tính cạnh tranh áp lực, hội võ đạo ở trường khác dù sao cũng ở trường khác.
Ma Võ cần một hội đoàn khác có thể tạo thế cuộc cạnh tranh với hội võ đạo, cậu ấy tiến bộ nhanh, hiện tại vẫn chỉ là sinh viên năm nhất, còn rất nhiều không gian phát triển.
Cho cậu ấy thời gian để tạo dựng một hội nhóm có thể đối đầu với hội võ đạo, điều này không hẳn là không thể làm được.
Chỉ cần đừng bắt em ấy một người kiêm hai chức vụ trong hội đoàn, vậy thì không thành vấn đề.
Theo tôi thấy, để em ấy làm hội trưởng của hội Bình Viên, cho Tạ Lỗi thay thế chức của Trương Ngữ, như thế, hai người bọn họ sẽ có thời gian cạnh tranh mấy năm nữa.
Tạ Lỗi tiến bộ cũng không chậm, có thể miễn cưỡng đuổi kịp, chứ không phải bị bỏ lại quá xa."
"Em ấy không hẳn sẽ đồng ý." Hoàng Cảnh cười nói.
Lý lão đầu khịt mũi coi thường, cười nhạt nói: "Ông mà không có biện pháp à? Đơn giản thôi, tùy tiện tìm cớ, thằng nhóc ấy sẽ tự chuồn ngay, không chịu làm.
Ví như để em ấy thường thường dẫn đội ra ngoài giao lưu, đảm nhiệm chức vụ hội trưởng hội võ đạo, việc kinh doanh trang web giao lại cho hội võ đạo...
Với tính tình của em ấy, có thể đồng ý sao?
Hận không thể ném đi củ khoai lang nóng trong tay ấy chứ, còn phải cảm ơn nhà trường không ép buộc em ấy làm hội trưởng hội võ đạo."
Hoàng Cảnh tức khắc cười to, gật đầu nói: "Đúng là như vậy..."
Dừng một chút, Hoàng Cảnh lại nói: "Phương Bình không có rèn luyện xương tuỷ."
"Ừm."
"Lực lượng tinh thần cũng không đạt đến mức có thể hút lấy hạt năng lượng."
"Vậy thì có làm sao?"
Lý lão đầu nói một câu, Hoàng Cảnh hơi sững sờ, bỗng nhiên cười nói: "Đúng, vậy thì có làm sao! Mỗi người đều có cơ duyên riêng, nếu như có thể phổ cập cho mọi người, tôi nghĩ, phần lớn đều sẽ không chọn cách giấu diếm.
Với tính cách của cậu ấy, nếu như thật sự có thể phổ cập, có thể đã sớm sử dụng để trao đổi điều kiện với nhà trường rồi."
Lý lão đầu cười nhạt nói: "Đó là điều chắc chắn, nhất là bây giờ, rõ ràng cảm nhận được áp lực, nhưng lại hung hăng chứng minh mình có thiên phú chứ không phải nhờ những thứ khác, đủ để chứng minh em ấy không có cách nào chia sẻ, phổ cập cho mọi người.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất