Chương 423: Con đường trở thành Tông sư
Lão Lý gật đầu, trầm giọng nói: “Thật, không chỉ như vậy, em có nhìn thấy không? Toàn bộ đã biến mất! Bao gồm cả những túi máu đã được rút ra, và các bộ phận đã bị cắt ra trước đó, đều biến mất.
Không giống khi giết nhân loại địa quật tại địa quật,, xác người mang về luôn tồn tại.
Chuyện này rốt cuộc làm sao có thể làm được, hiện tại về phương diện khoa học này không cách nào đưa ra được đáp án, chỉ có thể từ từ tìm tòi.
Nhóc con, có hứng thú không, thử giao thủ cùng với nhân loại địa quật mà chúng tôi bắt về?
Đương nhiên, bọn họ không sợ chết, chân chính không sợ chết, mà em chết rồi có thể chết luôn.”
Người mặc áo blouse trắng đứng bên cạnh nghe vậy lập tức khổ sở nói: “Lão Lý, sở nghiên cứu không nhiều...”
Lão Lý liếc mắt, tức giận nói: “Chết rồi thì bắt lại, cho tên nhóc này thử cũng không được?”
“Lão Lý, thật sự không nhiều, ngài cũng biết, nhân loại địa quật rất khó bắt giữ. Hơn nữa, hiện tại muốn đi bắt, ít nhất cũng phải là cảnh giới cấp đỉnh cấp ba...”
Phương Bình tò mò nói, sau đó đột nhiên nói: “Cửa vào địa quật không cho phép cấp ba trở xuống vào nhân loại địa quật sao?”
Chuyện này, bài học trước đó cũng đã từng nói qua.
Cửa vào địa quật, có thể là một con đường con đường duy nhất, trước mắt chỉ có thể cho cảnh giới cấp ba trở lên có thể vào sinh vật địa quật, mà thực lực thấp thì không thể được.
Dựa theo lời của giáo sư, 700 năm trước, đường nối này ngay cả sinh vật địa quật cấp chín cũng không thể nào đi qua.
Tỉnh Tây Sơn là nơi duy nhất có cửa vào, vì sao nhiều năm cũng không có sinh vật địa quật xung kích.
Đương nhiên, tất cả chỉ là phỏng đoán, rốt cuộc chuyện đã là mấy trăm năm trước rồi.
Lão Lý gật đầu, ngược lại không nói nhiều, mà là nhìn Phương Bình nói: “Nhóc con, tiến bộ nhanh lên, nếu không lần sau ở đây sẽ bị giải phẫu đó, đừng trách chúng tôi không bảo vệ em, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình.
Đừng cho rằng tôi hù dọa em, đặc biệt là nếu có người muốn giở trò, vậy nhất định phải điều tra cho rõ, không có thực lực, phản kháng cũng vô dụng, hiểu chưa?”
Phương Bình sắc mặt nặng nề gật đầu, chuyện này cậu đương nhiên hiểu.
“Đi thôi, dẫn em đi xem những thứ khác, có lẽ không có cách nào giao thủ, tiêu hao quá nhanh.”
Lão Lý có hơi tiếc nuối, lần này gặp phải rủi ro, bằng không ít nhất phải đợi ra khỏi sở nghiên cứu, ông mới nói cho Phương Bình, dọa tên nhóc này mới đúng.
Tiếc quá!
Có điều cũng không tệ, nhìn sắc mặt của tên nhóc này, đến bây giờ vẫn còn hơi trắng xám, có lẽ đủ vui rồi.
Lúc đi đến con đường khác, lão Lý đột nhiên thấp giọng nói: “Xương tủy không ngọc chất hóa, vậy chỉ có một cách duy nhất mới có thể giải quyết được vấn đề!”
Bước chân Phương Bình hơi dừng lại.
“Trở nên mạnh mẽ!”
“Đợi em trở thành Tông sư, không, chỉ cần đạt đến cấp sáu, vậy thì tất cả không thành vấn đề.”
“Thời gian, có thể giúp em kéo dài, Ma Võ chính là sức mạnh của em!”
“Nhưng, nếu em không có hy vọng vào Tông sư, hết lần này tới lần khác lại không cách nào nói rõ, rốt cuộc vì sao khí huyết bất diệt?”
“Nhóc con, tự mình suy nghĩ đi, cho dù muốn Ma Võ giúp em gánh bớt áp lực, em cũng phải khiến người ta nhìn thấy giá trị.”
“Ma Võ, không thiếu võ giả cấp ba, thậm chí cấp bốn cấp năm cũng không thiếu, nhưng, Ma Võ thiếu dự bị Tông sư! Nhân loại cũng thiếu!”
Còn về xương tủy của Phương Bình không có rèn luyện, Hoàng Cảnh nói không có thì khẳng định không có.
Tên nhóc này có thể làm được hay không, lão Lý cảm thấy không được lạc quan cho lắm.
Một khi Phương Bình nói không được là lý do vì sao, cho dù đám người bọn họ không truy cứu, nhưng nhân loại và vô số cường giả cũng sẽ có người truy cứu.
Đến lúc đó, Phương Bình gặp rắc rối rồi.
Chỉ có trở nên mạnh hơn!
Đợi Phương Bình cho thấy cậu có hy vọng trở thành Tông sư, thì một vài tiếng nói cũng sẽ biến mất, một cường giả Tông sư, có thể so với đại quân võ giả sơ cấp.
Thay vì để cho võ giả dưới cấp ba hy vọng vào một phương án trợ giúp khí huyết bất tận, vẫn không bằng đợi Phương Bình đột phá Tông sư.
Hai cái này nằm ở chỗ giá trị lớn nhỏ.
Phương Bình buồn bực nói: “Em biết.”
“Vậy thì đừng suy nghĩ lung tung, bao gồm cả việc hoạt động trang web kia, cũng đừng quá xem trọng.”
Phương Bình cười khổ, thầy không biết tình hình thế nào được không!
Không có tiền, em làm sao có thể tiến bộ nhanh được!
Thầy còn thật cho rằng em là thiên tư xuất sắc, bản thân có thể có khí huyết bất tận sao?
Hiện tại tất cả đều thành lập trên cơ sở điểm tài phú, thành lập trên cơ sở có hệ thống, không kiếm tiền thì đợi cậu chết đi.
Lão Lý cho rằng cậu ham thú chơi bời, làm chậm trễ thời gian tu luyện, mà không biết đây mới là nền tảng trở nên mạnh mẽ của Phương Bình.
Nhưng chuyện này, thật sự không có cách nào giải quyết.
Phương Bình im lặng không lên tiếng, lão Lý cũng không nói nữa, dẫn cậu đến phòng thực nghiệm khác.
...
“Đây chính là đá năng lượng?”
Phương Bình lẩm bẩm một tiếng, sau đó lại hơi nghi hoặc nói: “Không giống như ở trường học.”
“Đá năng lượng chỉ là một cách gọi, thực ra chính là vật dẫn năng lượng, hình dạng, lớn nhỏ, màu sắc không giống cũng rất bình thường.”
Lão Lý nói xong, tiện tay lấy một viên đá năng lượng: “Bản thân tự cảm nhận một chút, có cảm nhận thế nào?”
Phương Bình cầm lấy một viên đá năng lượng to bằng nắp chai, cẩn thận cảm nhận, qua một lúc có hơi sợ hãi trong lòng nói: “Nguy hiểm!”
“Hả?”
Lão Lý lộ vẻ kinh ngạc, sau đó đột nhiên nói: “Em đang dùng lực lượng tinh thần cảm nhận?”
“Có lẽ vậy.”
“Vậy cũng rất bình thường, trong đá năng lượng ngưng tụ rất nhiều năng lượng, những năng lượng này bạo phát ra đương nhiên sẽ khiến người ta cảm nhận được nguy hiểm.
Lực lượng tinh thần của em không quá mạnh, chỉ ở khoảng cách gần mới có thể cảm nhận được điểm này, đợi khi lực lượng tinh thần của em mạnh hơn một chút, ví dụ như Tông sư cường giả, có thể dự đoán trước nguy hiểm, đây cũng là đặc trưng của Tông sư.”
“Thầy, lực lượng tinh thần của thầy mạnh không? Lần trước em đạo sư có thể dùng để xê dịch cái chén...”
“Đó là Lữ Phượng Nhu.” Lão Lý bình tĩnh nói: “Tôi làm không được.”
Lữ Phượng Nhu thiên tư mạnh không?
Rất mạnh!
Rồng không ở chung với rắn, bao gồm việc võ giả xây dựng gia đình, rất nhiều người đều như vậy.
Xà Vương Ngô Khuê Sơn năm đó cũng là thiên kiêu một thời, Lữ Phượng Nhu nếu không có năng lực thì bà với Ngô Khuê Sơn cũng không thể bên nhau.
Chuyện Lữ Phượng Nhu có thể làm được, không có nghĩa võ giả đỉnh cấp sáu khác cũng có thể làm được.
Lữ Phượng Nhu dám nói mình ba năm năm nữa có khả năng trở thành Tông sư, lão Lý thì lại nghĩ trước khi chết nên vào địa quật, giết địch một cách sung sướng.
Lão Lý gần như chẳng bao giờ cảm nhận được lực lượng tinh thần của Phương Bình tồn tại, nhưng Lữ Phượng Nhu lần đó ở phòng năng lượng, lực lượng tinh thần của Phương Bình hơi hoạt động, bà đã cảm nhận được.
Đây thật ra cũng là khoảng cách của hai võ giả.
So về thực lực, lão Lý chưa chắc thua Lữ Phượng Nhu, nhưng so về khả năng tiềm tàng, so với khả năng bước vào Tông sư, lão Lý mãi mãi không bằng đối phương.
Phương Bình nghe vậy có chút trầm mặc, sau đó liền nói: “Thầy, có thể kiểm tra được lực lượng tinh thần mạnh hay yếu không?”
“Có thể, nhưng chỉ có thể kiểm tra Tông sư.”
“Vì sao?”
“Bởi vì lực lượng tinh thần của Tông sư có thể phóng ra ngoài hoặc có thể nói, võ giả có lực lượng tinh thần có thể phóng ra ngoài, đều có thể kiểm tra được, nhưng những người khác không được.
Lực lượng tinh thần của những người khác, là vô hình cũng là không cách nào cảm nhận được, hiểu không?”
“Lực lượng tinh thần mạnh yếu giống như khí huyết, có đơn vị đo không?”
“Có.”
Lão Lý vui vẻ trả lời, cười nói: “Mạnh yếu của lực lượng tinh thần, trong võ giả Tông sư, làm một tiêu chuẩn đánh giá rất quan trọng.
Như vậy, Tông sư có những đặc điểm nào?
Đầu tiên chính là lực lượng tinh thần phóng ra bên ngoài, khi lực lượng tinh thần của em có thể phóng ra ngoài, đồng thời có thể kết hợp với lực khí huyết, phát huy chiến kỹ Tông sư, vậy em chính là Tông sư!
Nhưng rèn luyện xương sọ, hoàn toàn liên quan đến lực lượng tinh thần.
Vì sao không rèn luyện xương đầu ở cấp ba, mà lựa chọn đạt đến Tông sư mới rèn luyện, đó chính là vì rèn luyện xương cốt không những là nhờ vào lực khí huyết thuần túy mà bao gồm lực lượng tinh thần rèn đúc, có lẽ cũng được, nhưng cực kỳ nguy hiểm, hiệu quả cũng rất thấp.
Giống như tôi, dừng lại ở cấp sáu 9 năm, cũng đang rèn luyện xương sọ, nhưng 9 năm qua, xương sọ của tôi chỉ có thể rèn luyện được 15%, căn cứ vào giai đoạn phi võ giả, tôi rèn cốt một lần.
Nếu như tôi muốn rèn luyện xương sọ đến chín phần mười thì cũng phải đến trăm năm."