Chương 424: Con đường trở thành Tông sư (2)
"Lực lượng tinh thần phóng ra bên ngoài, thi triển chiến kỹ Tông sư, đây được xem là bước vào cấp bảy.
Mà bước vào cấp bảy, lực lượng tinh thần và lực khí huyết, rèn luyện xương sọ hoàn thành thì chính thức bước vào cấp tám!
Tông sư cấp tám, rèn luyện xương cốt hoàn thành, xương tủy như thủy ngân, khí huyết như nước thủy triều, tinh thần bất diệt,... lúc đó chân chính là thân thể Kim cương bất hoại.”
Lần này Phương Bình cũng biết được con đường tu luyện Tông sư, cũng quên luôn câu hỏi đơn vị đo lực lượng tinh thần là gì, nghe vậy vẻ mặt rất hiểu kỳ nói: “Vậy cấp chín thì sao?”
“Không biết.”
“Không biết?”
Lão Lý trừng mắt nói: “Nói thừa, tôi làm sao biết được, tôi chỉ mới cấp sáu, tôi biết cách tu luyện đến cấp tám, đó là vì Ma Võ có hai hiệu trưởng đạt đến cảnh giới cấp tám.
Cảnh giới cấp chín, đó là một tầm khác, tôi chưa từng tiếp xúc với cường giả cấp chín.
Huống hồ, không thể đạt đến cảnh giới đó, biết thì có tác dụng gì?”
Phương Bình trong lòng ngứa ngáy không nhịn được nói: “Nói như vậy thì Tông sư cấp tám chính là thân thể Kim cương bất hoại, vậy hiệu trưởng của chúng ta, vì sao thầy ấy... thầy ấy lại...”
“Sao lại bệnh tật triền miên?”
“Đúng, thầy biết vì sao không?”
“Kim cương bất hoại, không có nghĩa là bất tử bất diệt, lúc đó hiệu trưởng giao thủ với một vị thống quân đại tướng của thành Thiên Môn, bị đối phương dùng lực lượng tinh thần tiêu diệt mất một lượng vật chất bất diệt...”
“Là sao?”
“Không rõ, dù sao chính là như vậy, cường giả cao cấp, có thể giết chết cường giả cao cấp là nhờ lực lượng tinh thần tiêu diệt vật chất bất tử.
Đơn thuần giao thủ có thể đánh thương nhưng sẽ không đánh chết đối phương.
Ví dụ như đám người chúng tôi, hiện tại nếu giao thủ với hiệu trưởng, hiệu trưởng tùy ý cho chúng ta chém giết, nhưng loại vết thương này sẽ không mất mạng, rất nhanh liền có thể hồi phục.
Nhưng bị võ giả cùng cấp đả thương, hủy diệt vật chất bất diệt của ông ấy, loại thương thế đó vô cùng khó hồi phục.”
Phương Bình nửa biết nửa lờ mờ, có điều cơ bản hiểu được.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình lại nói: “Vì vậy đạo sư của em chưa đạt đến Tông sư, thì bà ấy không đi báo thù, vì bà không giết được thành chủ thành Thiên Môn?”
“Em cũng biết?”
“Nghe người khác nói.”
Lão Lý gật đầu nói: “Chính là như vậy, bà ấy không đạt đến cấp bảy, giết không được đối phương, đi cũng là tự tìm đường chết.
Đạt đến cấp bảy, vậy thì có hy vọng, cho dù hy vọng mong manh.
Cho nên nếu như Ma Võ xuất hiện vị Tông sư thứ năm, chúng tôi cũng không hy vọng là bà ấy.”
“Hiệu phó Ngô đã cấp tám, cha của đạo sư em cũng là đỉnh cấp bảy, đạo sư bước vào cấp bảy, lẽ nào vẫn chưa phải là đối thủ của cấp chín?”
Phương Bình nói tiếp: “Trước đó thầy nói đối phương chỉ mới bước vào cấp chín.”
Lão Lý cau mày nói: “Cấp chín mạnh cỡ nào, em không biết sao, em cảm thấy võ giả cấp ba, có thể thắng được võ giả cấp bốn không?”
Phương Bình nghiêm túc nói: “Em đạt đến đỉnh cấp ba, liền đi tìm Trương Ngữ thử một chút, anh ấy chưa chắc có thể làm tổn hại đến em.”
Lão Lý triệt để cạn lời!
Đậu xanh rau má đậu nành, tôi có nói em không?
Em bật hack rồi, em biết chưa?
Khí huyết của em bất diệt, trước khi vào Tông sư mọi người vẫn là nhìn vào khí huyết!
Lười quan tâm đến cậu, lão Lý quát lớn: “Nhanh lên, tự thể nghiệm một chút các loại đá năng lượng tinh khiết..”
Phương Bình bắt đầu tỉ mỉ cảm nhận, kết quả đợi cậu cầm lấy viên đá năng lượng cuối cùng, vừa cầm lên chưa được một lúc, lão Lý lập tức khẽ quát: “Nhóc con, em quá đáng lắm rồi!”
Khuôn mặt Phương Bình mơ màng, dường như không hiểu chuyện gì.
“Tôi bảo em xem, không bảo em hấp thụ!”
Phương Bình ngượng ngùng đặt đá năng lượng xuống, cười khan nói: “Thầy, cái này có dùng trong tu luyện không? Vừa nãy em có hấp thụ một chút, cảm thấy khí huyết sung mãn, cái nào cũng rất sảng khoái!”
Lão Lý đen mặt nói: “Ra ngoài, chút nữa ra ngoài đừng nhắc đến chuyện này, bằng không em phải đền tiền!”
Phương Bình lập tức gật đầu, tiếc nuối nhìn những viên đá năng lượng phát sáng, hiệu quả rất mạnh, có thể nhanh chóng bổ sung khí huyết.
Phương Bình lúc này đang trầm tư, kết quả tiếp tục hấp thụ, khí huyết sung mãn, tiếp tiếp hấp thụ, có thể bắt đầu rèn cốt không?
Có khả năng vô cùng lớn, lần trước nhớ giáo sư từng nói, đá năng lượng có thể được xem như là thuốc.
Phương Bình thấy, đá năng lượng còn tốt hơn nhiều so với thuốc.
Khả năng hấp thụ tiêu hóa dược phẩm rất chậm.
Nhưng đá năng lượng chuyển hóa cực kỳ nhanh, cho dù người bật hack như cậu đang không có điểm tài phú, dùng đá năng lượng cũng không phải hoàn toàn không cách nào hấp thụ.
Đương nhiên mấu chốt là đáng tiền a!
Viên đá nhỏ như vậy, chỉ có mười mấy gam, nếu như biến thành của mình, tối thiểu cũng tăng cho mình hơn mười triệu điểm tài phú.
Nếu như cướp chỗ này... bỏ đi, nghe nói ở đây có Tông sư trấn thủ.
...
Mấy phút sau, đến một phòng thực nghiệm khác.
Phương Bình nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào quả màu xanh mơn mởn phía trước, lẩm bẩm nói: “Nếu như mình là Tông sư thì tốt rồi.”
“Có thể chiếm trọn rồi hả?” Lão Lý bổ sung thêm một câu.
Phương Bình vội vàng lắc đầu: "Thầy nói đi đâu vậy, nếu em là Tông sư, em nhất định vì nhân loại đi cướp đoạt địa quật!”
Lão Lý cười nhạo, cũng không để ý.
“Quả La Sinh thực ra cũng không tính là đồ gì tốt, là nguyên liệu chính của Đoán Thể Đan.
Võ giả trung cấp có ba loại thuốc rất quan trọng.
Đoán Thể Đan, Hộ Phủ Đan, Thập Nhất Đan.”
“Thập Nhất Đan?”
Loại thuốc này Phương Bình chưa từng nghe đến, lão Lý giải thích nói: “Thật ra là thuốc rèn luyện lục phủ ngũ tạng, lục phủ ngũ tạng không phải có 11 vị trị nội phủ quan trọng sao? Mà loại thuốc này vừa hay cũng có 11 loại, vì vậy được gọi là Thập Nhất Đan.
Đoán Thể Đan chủ yếu là rèn thể, Hộ Phủ Đan em cũng đã biết, Thập Nhất Đan chính là rèn luyện nội phủ.
Từ trong ra ngoài, mục đích rèn luyện của võ giả trung cấp chính là phải rèn luyện thân thể đến cực hạn, ngoại trừ đầu và xương sọ.
Quả La Sinh là nguyên liệu chính của Đoán Thể Đan, một quả La Sinh có thể chế tạo 10 viên Đoán Thể Đan, còn về cao cấp Đoán Thể Đan thì xem tình hình mà định, xem thời gian công hiệu của dược liệu.
Quả La Sinh giá trị cao thấp có liên quan đến thời gian công hiệu, quả trước mặt em, có lẽ cũng ba mươi năm đến năm mươi năm, khoảng 100 điểm thưởng.”
“Rẻ vậy sao?”
“Nói thừa, dược liệu Đoán Thể Đan cũng không phải chỉ có một loại, quả La Sinh cũng chỉ có giá như vậy, đương nhiên, tùy vào thời gian nuôi quả khác nhau.”
Phương Bình nghe vậy chỉ tay đến quả đỏ rực khác, gần giống quả Thánh Nữ nói: “Cái này... hình như là quả Lam Diệp?”
Quả Lam Diệp thực ra màu đỏ, sở dĩ gọi là quả Lam Diệp là vì lá cây của cây này đều là màu xanh lam, vì vậy mới gọi tên này.
“Đúng rồi, là nguyên liệu chính của Thập Nhất Đan, giá trị gần bằng quả La Sinh.
Phương Bình tò mò nói: “Trái Đất không có sao ạ?”
“Không có.”
“Vậy trước đó không thuốc này...”
“Cho nên trước đó không có mấy Tông sư, một khi xuất hiện Tông sư, liền được ca tụng là thần tiên giữa loài người, từ cổ chí kim, ngoại trừ trăm năm trở lại đây, trước đó, trăm năm xuất hiện một vị Tông sư, có biết bao khó khăn, em có hiểu không?”
Phương Bình lè lưỡi, nói như vậy, Tông sư bây giờ thực ra ở quá khứ đều là thần tiên rồi?
Lão Lý thản nhiên nói: “Sự xuất hiện của địa quật đối với nhân loại mà nói, Võ Đạo rầm rộ không phải không có nguyên do.
Vạn vật tương sinh tương khắc, địa quật xuất hiện, võ giả mới có thể phát huy tác dụng mạnh nhất, truy giết võ giả địa quật đa số đều dựa vào võ giả chúng ta.
Võ giả ít thì nhân loại càng nguy hiểm.
Vì vậy, tại thời điểm này, nhân loại phát hiện một vài nguyên liệu ở địa quật, giúp chúng ta nhanh chóng gia tăng cảnh giới võ đạo.
Nếu tại thời điểm đó, không, trước khi phát hiện được địa quật, giới tông phái, một vị võ giả đỉnh cấp ba, có thể càn quét một phương, xưng là tông đạo tổ, có thể khai sơn lập địa.
Thời đó, tên nhóc cậu qua một thời gian cũng có thể xưng là lão tổ nào đó rồi.”
Phương Bình cười khan nói: “Đáng tiếc, sinh nhầm thời rồi...”
Lão Lý cười nhạo nói: “Nếu thật sự ở thời đại đó, em bước vào cấp một chính là phúc của trời.”
Phương Bình cũng không để ý, có chút cảm khác nói: “Nói như vậy, hiên tại Hoa Quốc có khoảng 300 thần tiên sống rồi, thần tiên này bây giờ cảm thấy cũng không đáng tiền rồi.”