Toàn Cầu Cao Võ

Chương 473: Hệ thống nâng cấp

Chương 473: Hệ thống nâng cấp
Khắp nơi trong địa quật đều nguy hiểm, Phương Bình cũng hiểu rõ, ở đây mạo hiểm, đi đến những nơi khác săn giết võ giả cũng mạo hiểm.
Thậm chí càng nguy hiểm!
Đại Sư Tử thật biết dao động người, cái quái gì mà võ giả trung cấp không nhiều chứ, đâu đâu cũng có!
Lúc này mới bao lâu đâu?
Chính mình nhìn thấy bao nhiêu võ giả trung cấp rồi?

Khi Phương Bình đi ra bên ngoài lần nữa, vẫn có thể nhìn thấy một số tiểu đội quân đoàn đi ngang qua, bao gồm cả một số tiểu đội võ giả tự do.
Phương Bình lúc này cũng ý thức được, sắp khai chiến rồi.
"Hiện tại thành Hy Vọng đang tác chiến sao?"
“Mình ở phía sau tập kích, thâm nhập vòng sau của địch, cũng được coi là có cống hiến cho thành Hy Vọng chứ?”
Phương Bình cảm giác mình rất vĩ đại, vì cứu vớt nhân loại, cậu hiện tại lập mưu mượn tay sinh vật cấp cao xử lý võ giả địa quật, chuyện nguy hiểm như vậy, không có tinh thần không biết sợ, ai dám làm?
Đại Sư Tử còn dám nói mình sẽ không xuất lực vì nhân loại, lần mày coi như là cách khiến ông ấy tự vả mặt bốp bốp!
Ôm ý nghĩ vĩ đại muốn giúp nhân loại giảm bớt áp lực, Phương Bình chuyên môn theo dõi một số cường giả trung cấp có vũ khí, không có vũ khí, còn lâu cậu mới bỏ công đi dụ dỗ.
Quân đội võ giả, Phương Bình không đi dụ dỗ.
Đoàn đội nhiều người, Phương Bình cũng không nhìn tới.
Đội ngũ võ giả ít người, Phương Bình cũng xem xét, nếu có cường giả cấp sáu, cậu lập tức sẽ thu mình lại, ngay cả khí tức cũng không dám lộ ra ngoài.
Võ giả cấp bốn cấp năm, mới là mục tiêu dẫn dụ của cậu.
Rất nhanh, Phương Bình chọn lựa mục tiêu, một tiểu đội ba người, đều là võ giả cấp bốn!
Khi dụ được ba người này đến nơi rừng sâu, sắc trời đột nhiên đen kịt.
Trời tối rồi!
Thấy trời tối, Phương Bình không còn ra ngoài, bắt đầu chờ đợi.
Đến giờ ăn tối, Phương Bình làm mẫu cho ba người kia, cách cho Giảo hút khí huyết. Hai trong ba người lĩnh ngộ được, người còn lại ngu ngốc muốn liều mạng với Phương Bình, trực tiếp bị lượng lượng tinh thần của Giảo cố định tại chỗ, không bao lâu sau bị hút thành thây khô!
Hai người khác thấy cảnh này, gương mặt đầy phẫn nộ và không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục cho Giảo uống khí huyết.
Giảo giống như là cái động không đáy bao nhiêu khí huyết cũng không đủ cho nó hấp thu.
Rất nhanh, ba vị võ giả cấp bốn đều bị nó uống sạch khí huyết, lúc sắp chết, hai vị võ giả cấp bốn một mặt không cam tâm và tuyệt vọng, bọn họ cho rằng có thể sống sót, vì sao võ giả ở nơi gọi là “Hy Vọng” đó lại có thể sống, lại không bị uống hết khí huyết?
Phương Bình đương nhiên sẽ không giải thích, mình cũng bị hút khí huyết nhiều lần, nhưng do mình khôi phục nhanh, bằng không chết sớm rồi.
Thu thập binh khí của ba người, Phương Bình vẫn dùng lời lẽ tầm thường, tiếp tục hỏi thăm một câu, Giảo vẫn không thèm để ý tới cậu.
Mà điểm tài phú của Phương Bình, lại lần nữa tăng lên.
Ba người, ba chuôi vũ khí, điểm tài phú của Phương Bình lại tăng thêm 10 triệu!
Trừ đi tiêu tốn trên người chạy trốn, điểm tài phú của Phương Bình đạt 97,5 triệu, mục tiêu trăm triệu chỉ trong gang tấc.
“Mình giết 6 vị cấp bốn, một vị cấp năm!”
Phương Bình cảm thán một câu, trong số võ giả cấp ba, còn người nào khác có thể làm được sao?
Thu thập huy chương đầy đủ, Phương Bình hài lòng, chiến tích như vậy, còn ai không phục?

Buổi tối, Phương Bình không dám chạy loạn, cậu sợ chính mình chạy lạc mất.
Nhưng một đêm này, Phương Bình cũng không sung sướng gì.
Giảo vẫn nhìn chằm chằm cậu, cậu không thể không tiếp tục cho Giảo ăn, cho nó hút gần như 3000 cal, đối phương mới không tiếp tục nhìn chằm chằm cậu.
3 triệu điểm tài phú, lập tức biến mất, khiến điểm tài phú của Phương Bình giảm xuống còn 94,5 triệu.
Thật vất vả chịu đựng được đến hừng đông, không cần Phương Bình lại đi dụ dỗ, có người chủ động tới cửa rồi!
Ở nơi này, một vị võ giả cấp năm mất tích, lúc đó có không ít người nhìn thấy.
Vị võ giả kia vẫn không trở lại khiến người trong đội ngũ lo lắng, trời vừa sáng đã đi dò la tin tức.
Nhưng khoảng cách đối phương còn cách Giảo hơn 10 dặm, người kia cũng không tiến lên nữa.
Vừa lúc Phương Bình cũng chuẩn bị ra ngoài, chuẩn bị cho Giảo ăn sớm một chút, hai người lập tức chạm mặt nhau!
Khi thấy Phương Bình bình an vô sự, đối phương cũng sửng sốt một chút, hắn nhận ra, đây là người ngày hôm qua bị đuổi giết.
Phương Bình sống sót, vậy đồng bạn của hắn đâu?
Không chờ đối phương ngờ vực, Phương Bình bỗng nhiên gầm dữ dội: "Na á cổ tạp lý!"
Đối phương hơi sửng sốt...
Lần này Phương Bình cũng hơi sửng sốt!
Mẹ nó, vì sao mỗi lần mình la lên như thế, người khác đều sững sờ?
Theo lý thuyết, nếu có người hô "Mẹ mày, đến giết tao đi", hẳn người nghe nên tức giận và căm hận mới đúng chứ?
Vì sao những võ giả địa quật này đều ở sững sờ?
"Na á cổ tạp lý..."
Phương Bình không quá tự tin lại hô một câu, đối phương nhìn chằm chằm Phương Bình, không có động tĩnh, mà là ra hiệu Phương Bình nằm xuống...
Nằm xuống?
Phương Bình không hiểu, đối phương lạnh lùng nhìn về Phương Bình, quát một tiếng!
Giọng nói kia, tư thái kia...
"Quỳ xuống?"
Phương Bình sắc mặt xám ngắt: "Tình huống gì?"
"Na á cổ..."
Phương Bình bỗng nhiên không hô, cả giận nói: "Quỳ ông nội mày!"
Nói hết, cậu dựng ngón giữa với đối phương, mạnh mẽ xem thường một trận!
"Hả?"
Đối phương hiển nhiên hơi bất ngờ, lộ ra một ánh nhìn nghi hoặc, sau một khắc, nghi hoặc trên mặt còn chưa biến mất, bóng người đối phương bỗng lóe lên, xuất hiện ngay tại trước mặt Phương Bình.
Phương Bình sợ hết hồn, quay đầu phóng nhanh như tên lửa!
Đối phương không vội vã truy đuổi, mà cẩn thận từng li từng tí một tra xét khu vực xung quanh, chờ đến khi không cảm giác được dị dạng, lúc này mới chậm rãi đuổi sau lưng Phương Bình, từ đầu tới cuối vẫn luôn duy trì cảnh giác.
Ở nơi này, một vị cường giả đỉnh cấp năm của bọn họ đã mất tích.
Có thể là bị võ giả đến từ thành "Hy vọng" này ám hại rồi... Có thể là xui xẻo, gặp phải Kim Giác Thú Vương.
Mặc kệ là nguyên nhân nào, cũng đều phải cẩn thận.
Nhưng nhìn thấy võ giả từ vùng đất Hy Vọng, nhất định phải đánh giết, nếu không để đối phương chạy mất, vậy thì phiền phức rồi.
Phương Bình một đường chạy băng băng, cũng không còn khiêu khích đối phương.
Lần đầu tiên, đối phương không biết gì, bị khiêu khích sẽ truy sát.
Bây giờ đối phương rõ ràng đang tìm người, lại khiêu khích nữa, người khác sẽ cảm thấy đây là một cái bẫy. Cho nên Phương Bình cố gắng chạy hết sức mình về 10 dặm ngược lại.
Chờ chạy đến chỗ của Giảo, Phương Bình cũng không ngừng lại, trực tiếp chạy tới luôn.
Võ giả đuổi theo phía sau hiển nhiên không ngờ tới, bên này đang có một con thú lớn nằm sấp đang chờ… quan trọng là nó ngoảnh mặt làm ngơ với Phương Bình.
Chờ đến khi đối phương đến gần chỗ Giảo, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, xoay người muốn chạy!
Nhưng còn chưa chạy được vài bước, cả người đối phương run rẩy, chớp mắt nằm bò trên mặt đất.
Phương Bình lúc này mới quay đầu đi tới, ánh mắt nhìn Giảo hơi khác thường, lực lượng tinh thần của con này quá mạnh, nó cấp mấy?
Cấp bảy?
Cấp bảy mạnh như vậy?
Lẽ nào là cấp tám?
“Chẳng muốn nhúc nhích, cần nhiều khí huyết như vậy, không phải mang thai thì chính là lên cấp!”
Phương Bình nói thầm một tiếng, nhưng mà con Giảo này có vẻ không phải là giống cái, đừng hỏi Phương Bình làm sao biết, chỉ là cảm giác thôi.
Không phải giống cái, chứng tỏ khả năng cao nó đang chuẩn bị lên cấp.
“Cấp bảy lên cấp tám? Hay là cấp tám lên cấp chín?”
Mặc kệ thế nào, đều không phải là cấp độ mà Phương Bình có thể trêu chọc.
Lần này không cần Giảo ra hiệu, Phương Bình hô: "Này, nhìn ta!"
Nói xong, Phương Bình ngưng tụ khí huyết trong tay, Giảo nuốt vào một ngụm.
Vị võ giả đuổi theo kia sắc mặt trắng bệch, nhưng không nhìn Phương Bình mà hắn nhìn chằm chằm Giảo một hồi, bỗng nhiên mở miệng nói vài câu.
Nhìn dáng vẻ bi phẫn của hắn, hiển nhiên hắn cũng biết tình huống!
Sau một khắc, dưới sự trợn mắt ngoác mồm của Phương Bình, đối phương gầm dữ dội một tiếng, khí huyết cả người cuồn cuộn… không liều mạng với Giảo, quay người muốn bỏ chạy!
Lần này, Phương Bình cảm nhận được gợn sóng của lực lượng tinh thần!
Giảo hiển nhiên hơi phẫn nộ, sóng tinh thần dập dờn mạnh mẽ, nháy mắt ép đối phương chặt đến mức xương cốt rung lên răng rắc, máu không ngừng chảy ra bên ngoài cơ thể.
Phương Bình cũng cảm nhận được áp lực, cẩn thận từng li từng tí một tránh khỏi tầm mắt Giảo.
Thú vật, chung quy đều có thú tính!
Lần này Giảo trực tiếp dùng lực lượng tinh thần chuyển dịch đối phương đến bên cạnh mình, không để cho đối phương chủ động dâng khí huyết, mà nó mở miệng lớn, bắt đầu hút lấy khí huyết của đối phương!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất