Chương 474: Hệ thống nâng cấp (2)
Phương Bình nhìn một hồi, bỗng nhiên hiểu rõ vì sao Giảo ban đầu nhìn thấy mình lại không giết mình.
Mạnh mẽ hút máu, lực lượng khí huyết sẽ phân tán đi hết, đối phương cũng là cường giả cấp năm, nhưng cuối cùng, Phương Bình nhìn ra được, lượng khí huyết mà Giảo hút được chưa chắc được tới 2000 cal.
"Ít nhất lãng phí hết một nửa!"
Phương Bình rùng mình một cái, Giảo không giết mình, không phải vì mình đẹp trai, mà vì mình chủ động cho nó ăn, sau đó hấp thụ lượng khí huyết được chuyển hoá với hiệu quả tốt nhất.
"Gian trá!"
"Cái tên này tuyệt đối có trí khôn!"
Hút hết khí huyết của đối phương, trên người đối phương rơi xuống một cái túi vải, lượng lượng tinh thần vừa động, túi vải vỡ vụn, mấy viên đá năng lượng còn chưa rớt xuống đất đã bị Giảo há miệng nuốt vào.
"Tuyệt đối sắp thăng cấp rồi!"
Từ hôm qua đến giờ, Phương Bình không thấy nó nhúc nhích, vẫn luôn dùng lực lượng tinh thần, rất có thể đang nằm ở ranh giới chuẩn bị lên cấp.
"Nơi này cách thành Hy Vọng không xa… Nếu như thăng cấp rồi… liệu có ảnh hưởng đến nhân loại hay không?"
Đối với việc thu phục tên to xác này, Phương Bình không ôm bất cứ hy vọng nào, nó chính là một con thú rất cáo già.
Để mình đi dụ dỗ người khác đến, có thể là vì mình quá yếu.
Hoặc nó biết chắc mình đến từ thành Hy Vọng, chứ không phải địa quật.
Ở thế giới địa quật, nhân loại luôn ở thế thủ, sẽ không chủ động đi gây sự với những loài thú này, nhưng nhân loại địa quật thì không hẳn rồi.
"IQ không thấp!"
Phương Bình đưa ra phán đoán, nhưng cũng không ngừng bước, cậu đi tới bên cạnh võ giả bị chết, lần này, không cần tìm tòi, trường đao của đối phương ở ngay bên cạnh, quần áo đều bị ép thành vải vụn, trên người hiển nhiên cũng không có thứ gì khác.
Khi trường đao đến tay, Phương Bình theo thường lệ hỏi thăm một câu: "Giảo đại vương, cái này cho ta nhé?"
Giảo không để ý tới, mà liên tục nhìn chằm chằm vào cậu.
Phương Bình trong lòng mắng chửi nó, nhưng vẫn đành phải ngưng tụ khí huyết, bắt đầu cho nó ăn, bản thân muốn rời đi nhanh, nhưng con quái thú này dục cầu bất mãn, yêu cầu khí huyết quá cao, nếu như mình không dẫn người tới, khí huyết không cách nào bổ sung thêm, nó tuyệt đối sẽ há miệng nuốt luôn mình.
Cho nó hút liên tiếp hơn 2000 cal khí huyết, lúc này Giảo mới nhắm mắt không còn nhìn Phương Bình.
Mà điểm tài phú của Phương Bình, đầu tiên bị rơi xuống 92 triệu, sau đó chớp mắt cao lên, vượt qua 100 triệu!
Thanh trường đao của võ giả cấp năm này cũng là vật liệu tương đương hợp kim cấp C, trọng lượng vừa đủ, lập tức tăng cho cậu 10 triệu điểm tài phú.
"Hơn trăm triệu rồi!"
Phương Bình vui mừng ra mặt, cuối cùng cũng hơn trăm triệu rồi!
Điểm tài phú tăng tăng giảm giảm, cậu cũng gần tuyệt vọng rồi.
Cuối cùng, ở địa quật... Bao nhiêu ngày rồi?
6 ngày rồi!
Đúng, đến địa quật 6 ngày, cậu cuối cùng cũng có thể tăng điểm tài phú hơn trăm triệu rồi!
Số liệu trong tầm mắt chớp mắt tối thui.
Phương Bình không kinh sợ mà còn mừng rỡ, quả nhiên, thăng cấp rồi.
Hai lần trước cũng như thế.
Chỉ cần chờ trong chốc lát là được.
Trong lúc chờ đợi, Phương Bình bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Vũ khí, tổng cộng có chín thanh.
Trong đó có thanh trường kiếm cấp ba, Phương Bình chém giết ba người, thu được trường đao, thương, cung tên.
Ngày hôm qua thu được bao tay của vị võ giả đỉnh cấp năm, tối hôm qua ba vị võ giả cấp bốn để lại một thanh đao, hai thanh kiếm, hôm nay có thêm vị này để lại trường đao.
Võ giả địa quật dùng nhiều nhất là đao kiếm, trên thực tế, võ giả nhân loại cũng như vậy, đao kiếm đều là vũ khí thường dùng nhất.
Phương Bình tính toán một thoáng, những vũ khí này mang lại gần 40 triệu điểm tài phú cho cậu.
Trên thực tế, thêm vào đá năng lượng, thu hoạch lần này của Phương Bình tổng cộng cao đến 57 triệu.
Thêm vào điểm tài phú vốn có của cậu gần 80 triệu…
Chém giết ba vị võ giả cấp bốn, cho Giảo hút khí huyết, Phương Bình bỏ ra hơn 30 triệu điểm tài phú.
Nhưng điểm tài phú của Phương Bình vẫn tăng, hơn nữa, nhiều vũ khí như vậy, nếu bán đi với giá cao hơn 40 triệu, cậu còn có thể tăng thêm điểm tài phú.
"Giết một người cấp ba, 6 người cấp bốn, hai người cấp năm… thực ra vẫn là thu hoạch hơi ít."
Phương Bình khẽ lắc đầu, giết nhiều võ giả trung cấp như vậy, trên người chỉ có mấy chuôi vũ khí, thực ra không lời.
Nhưng bình thường có thể giết được chiến tích như vậy, bình thường đều là võ giả cấp sáu.
Nhưng võ giả cấp sáu xuất hiện, đa số đều sẽ đối đầu với võ giả cấp sáu.
Võ giả cấp sáu, chấp nhận nguy hiểm lớn và phải có vận may cực tốt, cũng có thể làm được.
Kết quả, chỉ thu hoạch một chút vũ khí, trừ đi tiêu tốn cá nhân… không hẳn còn có thể còn lại bao nhiêu.
"Mình giết nhiều võ giả như vậy... Chính mình cũng không thể tin được!"
Phương Bình cũng hơi chấn động, cấp ba giết cấp bốn, mọi người từng thấy, cấp ba giết cấp năm thì sao?
Có ai từng thấy chưa?
Tần Phượng Thanh chạy trốn, thoát khỏi đuổi bắt của võ giả cấp năm, còn có thể được xem như chuyện quan trọng, được ghi lại, bước lên top 10 bảng xếp hạng võ giả, chính mình chém giết cấp năm, lại còn là 2 người, mình đứng nhất bảng xếp hạng cũng không khó chứ?
"Lần này mình thật lợi hại rồi! E là có thể chấn động cả thành Hy Vọng!"
"Không, chấn động toàn thế giới, cấp ba giết cấp năm, một lần giết hai người!"
Phương Bình vui vẻ một trận, lúc này, hai sáng mắt lên, hệ thống hoàn thành thăng cấp rồi.
...
Tài phú: 102 triệu
Khí huyết: 999 cal (999 cal +)
Tinh thần: 539 hz (539 hz +)
Tôi cốt: 177 đốt (90%+), 29 đốt (30%+)
Nhìn sơ qua, không có bất cứ thay đổi nào.
Nhưng ánh mắt Phương Bình lại sáng láng dọa ng!
Cái dấu "+" kia là cái quỷ gì!
"Cuối cùng cũng đợi được rồi!"
"Cốt tủy như thủy ngân!"
"Không, xương sọ có thể tăng thêm không?"
"Khí huyết và lực lượng tinh thần cũng có thể thêm, nhưng mà trước đây cũng có thể, chỉ là bây giờ có dấu cụ thể hơn thôi!"
"Rèn luyện xương sọ, rèn luyện cốt tủy, lực lượng tinh thần đạt chuẩn!"
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến một từ - Tông sư!
Khi ba yếu tố trên đạt chuẩn, chẳng phải cậu có thể trực tiếp bước vào hàng ngũ Tông sư hay sao?
"Không đúng..."
Phương Bình bỗng nhiên cau mày!
"Lại không xuất hiện hệ thống rèn luyện lục phủ ngũ tạng… vậy cảnh giới trung cấp mình phải làm sao tu luyện đây?"
Không thể tăng tốc rèn luyện nội phủ, chẳng phải cũng có ý nghĩa, đến cảnh giới trung cấp, cậu cũng chỉ có thể khổ tu hay sao?
"Phiền phức rồi!"
Phương Bình lập tức ý thức được, một khi mình bước vào cấp bốn, có lẽ sẽ gặp phải phiền toái lớn.
"Còn nữa, rèn luyện sâu trong xương tủy, cái giá phải trả chắc là không thấp nhỉ?"
Phương Bình thử một hồi, đọc thầm một tiếng.
Sau một khắc, số liệu xuất hiện biến hóa.
Tài phú: 101.900.000
Khí huyết: 999 cal (999 cal +)
Tinh thần: 539 hz (539 hz +)
Tôi cốt: 1 đốt (91%+), 176 đốt (90%+), 29 đốt (30%+)
"Biết ngay là không rẻ mà!"
Rèn một đốt xương tăng tiến độ lên 1%, tiêu hao 100 ngàn điểm tài phú.
Điều này cũng có nghĩa, muốn rèn luyện hoàn toàn một đốt xương, cần một triệu điểm tài phú, mà 177 đốt thì cần - 177 triệu!
"Tiêu tốn gần 200 triệu điểm tài phú, xương tứ chi và xương thân mới có thể bị ngọc hóa… Xương sọ không nói, chắc chắn cũng không rẻ, rèn luyện không nổi."
Phương Bình tính toán một thoáng, lại lần nữa thầm nói: "Nhưng mà mình chỉ cần một bộ phận bị ngọc hóa là được, ví như xương tứ chi.
126 đốt xương tứ chi, hoàn thành quá trình ngọc chất hóa, cũng đủ cho mọi người một lời giải thích rồi."
"Cũng là 126 triệu, chênh lệch cũng không phải quá to lớn."
Phương Bình thở nhẹ một hơi, cũng còn may, không phải vài tỷ, nếu không, cả đời này cậu cũng đừng hy vọng nữa.
Đối với võ giả sơ cấp, bao gồm võ giả trung cấp, nếu để cho bọn họ dùng 200 triệu để sớm biến xương tủy hóa ngọc, e là mọi người sẽ giành nhau sứt đầu mẻ trán.
Không tới 200 triệu điểm tài phú, không tính mắc.
Hệ thống thăng cấp xong, Phương Bình cột tất cả binh khí lại, nhìn về phía Giảo, cười rạng rỡ nói: "Giảo đại vương, tao tiếp tục đi bắt người cho mày nhé, lão gia nghỉ ngơi thật tốt đi."
Nói lời này, Phương Bình cất bước liền đi.
Kết quả Giảo bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn về phía bao vũ khí trong tay Phương Bình.
Phương Bình chấn động trong lòng, nó biết mình chuẩn bị chạy trốn sao?
"Giảo đại vương, tao phải xử lý những binh khí này một chút, nếu không khí huyết của tao không đủ rồi..."
Phương Bình nói xong, ngưng tụ khí huyết nhanh chóng bị tan biến đi, sau đó vừa chỉ chỉ đống vũ khí, trong tay lại lần nữa ngưng tụ khí huyết, càng dồi dào hơn so với lúc trước.
Giảo dường như đang trầm ngâm, cũng hình như hiểu ý cậu.
Sau một chốc, Giảo nhắm hai mắt lại.
Phương Bình cũng không dám thở mạnh, nhẹ bước rời đi.