Chương 503: Con đường phải vượt qua
Lão Lý cười nhạo nói: "Rất bình thường, tông phái cũng có người thủ vệ dưới địa quật, võ giả xã hội cũng sẽ vào địa quật chém giết. Vì sao các em có thể trở nên mạnh mẽ, còn bọn họ thì không?"
"Dạ, cũng đúng thầy ha."
Phương Bình khẽ gật đầu, nói: "Vậy em cần phải khiêu chiến mấy người này sao ạ?"
"Có thể bắt đầu từ vị trí thứ 10, hoặc em chọn trong top 20 cũng được, chênh lệch giữa mấy người này không lớn."
Nói xong, lão Lý lại nói: "Em không có ưu thế về khí huyết có lẽ không phải là đối thủ của bọn họ."
"Vậy cũng không hẳn, bọn họ cũng không lớn hơn em bao nhiêu cả, chiến pháp của em có lẽ không tu luyện chuyên sâu, nhưng bọn họ cũng chưa chắc nhuần nhuyễn hơn em bao nhiêu cả…"
"Em có thể đánh thắng Tần Phượng Thanh?"
"Anh ấy sắp cấp bốn rồi…" Phương Bình nói xong, bỗng nhiên nói: "Tần Phượng Thanh ngày hôm nay không xuất hiện, anh ấy là người rất thích náo nhiệt, lần này, chuyện hiệu trưởng…"
Lão Lý nhẹ giọng thở dài nói: "Đừng để ý tới em ấy, cha của Tần Phượng Thanh thực ra là học trò của hiệu trưởng, là sư đệ của tôi, nhưng mà đã chết ở địa quật.
Cha của em ấy thiên tư trác việt, hiệu trưởng cũng rất coi trọng, sau khi chết trận, hiệu trưởng cũng rất đau lòng và tiếc nuối.
Sau khi Tần Phượng Thanh đậu vào Ma Võ, tuy rằng đạo sư là người khác, nhưng hiệu trưởng cũng phá lệ quan tâm chăm sóc em ấy một chút, còn dạy em ấy chiến pháp năm xưa thầy ấy từng dạy cha em ấy.
Nếu như phải nói rõ, hiệu trưởng vừa là sư tổ vừa là thầy của em ấy…"
"Thì ra là như vậy."
Phương Bình hiểu ra, chẳng trách sau khi biết hiệu trưởng bỏ mạng, Tần Phượng Thanh lại cực kỳ cộc cằn.
Lão Lý lại lần nữa thở dài, lắc đầu nói: "Hy vọng thằng nhóc này có thể vượt qua chuyện này, nhưng mà tôi tin điều này sẽ không thành vấn đề, người như Tần Phượng Thanh, gặp phải khó khăn vấp ngã, chỉ có thể càng đánh càng mạnh.
Lúc trước, sau khi bị Vương Kim Dương đánh bại, em ấy quyết chí tự cường, nhanh chóng trở thành tinh anh tài ba trong số các học viên.
Hơn nữa, ở giai đoạn cấp ba, em ấy thực ra đã tích lũy đến mức cực hạn, lần này, trận trảm cấp bốn cao đoạn chính là minh chứng cho tất cả điều này.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ em ấy đã lựa chọn đột phá rồi.
Còn về việc tích lũy khí thế vô địch, ngay lúc em ấy chém giết võ giả cấp bốn cao kỳ xem như đã làm được rồi."
"Những người trước đó cũng không làm vậy sao thầy?"
"Tùy người, có người cảm thấy võ giả địa quật không đủ để xác nhận sức chiến đấu của mình, cho nên sẽ lựa chọn tiếp tục tích lũy thế vô địch."
"Ai cũng muốn làm thiên tài khiêu chiến đối thủ hơn cấp, nói đi cũng phải nói lại, địa quật không có thiên tài như vậy sao thầy?"
"Có."
Lão Lý nghiêm trọng nói: "Hơn nữa có không ít, nhưng những người này sẽ không xuất hiện tại đại quân, chủ yếu chỉ xuất hiện tại khu vực chiến trường thịt xay, bao gồm cả nơi sâu xa tại địa quật.
Thực ra phạm vi các em tiến vào được đều được gọi là vùng phía ngoài cùng…"
Phương Bình không hỏi nữa, lão Lý cũng không nói nữa, bắt đầu chỉ điểm cậu một số tâm đắc khi tu luyện Kim Cương Quyền.
"Tu luyện chiến pháp không phải là lý luận suông, quan trọng vẫn nằm ở chỗ thực chiến. Em tu luyện Kim Cương Quyền chủ yếu cần dựa vào chiến đấu để tăng tiến sức mạnh. Ngoài ra, Bạo Huyết Cuồng Cao tốt nhất nên luyện đến mức thất liên trảm. Nếu có thể luyện được tới mức này, em hoàn toàn xứng đáng làm võ giả đứng đầu trong cấp ba!"
"Em biết, lần này tiến vào địa quật, em học được rất nhiều, chiến pháp cũng đột phá đến ngũ liên trảm rồi."
"Ừm, biết là tốt rồi."
...
Cả ngày, Phương Bình làm tổ ở phòng hậu cần, học hỏi cách tu luyện Kim Cương Quyền.
Mà bên ngoài lại lần nữa xôn xao.
Chạy trốn khỏi cường giả cấp sáu, lập kế giết cường giả cấp năm, trong trận chiến, chém giết võ giả cấp bốn trung kỳ!
Phương Bình, khi hầu hết những võ giả cấp một từng bại dưới tay cậu trong lần thi đấu giao lưu đó đều còn đang ở võ đại rèn luyện, cậu đã đánh giết võ giả trung cấp rồi!
Mà hai người xếp hạng nhất và hạng nhì đều chém giết được võ giả cấp bốn cao kỳ trong trận chiến, cũng khiến người chấn động.
Mỗi lần thay đổi bảng xếp hạng đều mạnh hơn lần trước đó!
Bảng xếp hạng cấp ba trước đó, chỉ cần giết được võ giả cấp bốn sơ kỳ đã đủ để được liệt danh vào 10 vị trí đầu. Hiện tại, top ba cũng không thỏa mãn với chiến tích giết cấp bốn sơ kỳ, mà xử luôn cấp bốn cao kỳ!
...
Nam Giang.
Vương Kim Dương cũng nhìn thấy bảng xếp hạng, hơi thổn thức.
Còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Phương Bình, một thằng nhóc liều lĩnh miệng còn hôi sữa, dùng thuốc bậy bạ, khiến khí huyết tăng vọt, mới khiến cậu hơi quan tâm để ý.
Sau đó, chuyện của Hoàng Bân mới chân chính khiến cậu nhớ kỹ Phương Bình.
Bây giờ, chỉ trong chớp mắt, Phương Bình đã mỹ danh vang dội rồi.
"Trưởng thành rất nhanh, cứ tiếp tục như thế, mình sắp bị đuổi tới rồi..."
Vương Kim Dương cười cười, một cô bé bên cạnh anh ta vừa ăn đồ ăn, vừa mơ hồ nói: "Anh không phải cấp bốn cao kỳ sao? Anh ấy còn lâu mới bì kịp."
"Cậu ấy tiến bộ rất nhanh, hẳn là cũng sắp đỉnh cấp ba rồi, một khi bước vào đỉnh cấp ba, cấp bốn gần trong gang tấc.
Khi đó, anh hẳn là mới tiến vào đỉnh cấp bốn.
Xem như là đồng cấp rồi..."
Lúc Vương Kim Dương đỉnh cấp ba, Phương Bình mới trở thành võ giả. Kết quả, khi cậu đến đỉnh cấp bốn, Phương Bình có lẽ cũng bước vào cấp bốn rồi.
Không thể không nói, tiếp tục như thế, nói không chừng thật sẽ bị đuổi kịp mất.
Cô bé mơ hồ nói nói: "Vậy anh ấy cũng không phải đối thủ của anh."
"Vậy cũng không hẳn... Bọn anh đều đang trưởng thành, đang phát triển, không phải chỉ có mình anh - sư huynh của em - mới trưởng thành."
"Năm ngoái em đã bảo anh dụ anh ấy đến Nam Võ đi..."
"Vậy thì chưa chắc có Phương Bình của hiện tại rồi."
Vương Kim Dương nở nụ cười, quay lưng nói: “Nên nỗ lực thôi, đến lúc đó, nếu thật sự bị tên nhóc này đuổi theo cũng mất mặt lắm.
Nhưng mà… hiện tại cũng không cần quá sốt ruột, Nam Giang địa quật sắp mở, tới lúc đó, tiếng vào lần đầu, là nguy hiểm, cũng là kỳ ngộ, anh tranh thủ đột phá cấp năm, thậm chí là cấp sáu. Tin tưởng sư huynh của em, anh sẽ chẳng mấy chốc trở thành Tông sư, sau đó đi tìm thầy.”
Cô bé mím môi, cúi đầu nói: "Cha em... Quá nguy hiểm, anh cũng đừng đi nữa, ông ấy... nói không chừng..."
Vương Kim Dương cười cười, lẩm bẩm nói: "Bất luận làm sao, cũng phải nhanh chóng đến xem, dù cho..."
Hai người rơi vào trầm mặc.
Tâm tư của Vương Kim Dương cũng bay xa, cửa vào địa quật bị đóng lại, đại quân Thiên Nam địa quật quét dọn tứ phương, Tông sư lui tránh, thầy mình liệu vẫn còn sống chứ?
Có thể...
Nhưng nếu như còn sống thì sao?
Có thể bây giờ thầy đang bị vô số người truy sát, cần mình đến cứu viện, lúc này từ bỏ, chẳng phải là hại thầy bỏ mạng vô ích hay sao?
"Nam Giang địa quật..."
Vương Kim Dương khẽ thở một hơi, nguy hiểm cũng đồng nghĩ với cơ duyên, là top đầu tiến vào địa quật mới mở, thu hoạch cũng sẽ không ít.
...
Dương Thành.
Phương Danh Vinh lại lần nữa được thăng quan tiến chức rồi!
Mơ mơ hồ hồ, ông được điều từ Phòng giáo dục đến chính quyền thành phố, đảm nhiệm vị trí Phó chủ nhiệm văn phòng hành chính.
Đều là Phó chủ nhiệm, nhưng không cùng một cấp bậc.
Phương Danh Vinh không có lời nào để nói, đối mặt với vô số lời chúc mừng từ mọi người, ông không biết cảm giác của mình bây giờ là gì.
Con trai mình liều mạng tranh đấu, chạy trốn khỏi tay cường giả cấp sáu. Với người khác, đó là vinh quang, nhưng ông lại thấy con mình gặp nguy hiểm.
Cấp ba chiến đấu với cấp sáu!
"Bọn họ đến cùng đang đối mặt với cái gì?"
Phương Danh Vinh nảy sinh nghi ngờ!
Sự nghi ngờ này, cũng bắt đầu xuất hiện trong đầu rất nhiều người!
Tại sao lại có chiến tích như vậy?
Tần Phượng Thanh trảm cấp bốn cao kỳ trong trận chiến với 10.000 quân địch, 10.000 quân địch này là nói quá, hay là không có thực?
Phương Bình trốn thoát khỏi truy giết của võ giả cấp sáu, tại sao lại có võ giả cấp sáu truy sát?
Hoa Quốc vẫn có pháp luật trói buộc, một người cấp sáu truy sát một võ giả cấp ba, thật sự xem các cường giả khác không ra gì hay sao?
"Kẻ thù của bọn họ là ai? Ở đâu?"
"Bọn họ đến cùng giao chiến với ai? Người nước ngoài sao? Hay là một thế lực nào đó chưa được công bố?"
"Vì sao lại để một đám võ giả sơ cấp giao thủ với võ giả trung cấp?"
"Hoa Quốc lớn mạnh như vậy, nhiều Tông sư như vậy, Tông sư lúc đó ở đâu?"
Từng câu hỏi, từng mối nghi ngờ xuất hiện trong đầu mọi người, trên mạng, rất nhiều người đang bàn tán sôi nổi về chuyện này.
Các võ giả Hoa Quốc rốt cuộc đang giấu diếm cái gì?
Trên Internet, dần dần có một ít tin tức truyền ra, là võ giả tà giáo!
Không phải địa quật, là võ giả tà giáo.
Một đám võ giả mang tư tưởng hủy diệt thế giới, hủy diệt nhân loại!
Rất nhiều người đều rất kinh ngạc, đến bây giờ, bọn họ mới biết, ở Hoa Quốc lại có một đám võ giả tà giáo hoạt động!
Nhất thời, võ giả tà giáo trở thành đối tượng người người muốn đánh.