Chương 523: Không phải bị dọa mà lớn (2)
Phương Bình nói chuyện với hai người một hồi, Phó Xương Đỉnh và Đường Tùng Đình cũng không ở lâu.
Ngày mai Phương Bình chiến Lăng Y Y, lúc này vẫn nên nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Cùng lúc đó, trên internet cũng công khai địa điểm giao chiến của Phương Bình và Lăng Y Y.
"Cuộc chiến tranh hạng nhất cấp ba giữa các trường võ đại!"
Lần này, tuy rằng không phải là cuộc chiến tranh hạng nhất toàn quốc, nhưng trước đó, trên bảng xếp hạng cấp ba võ đại, Lăng Y Y hạng nhất, Phương Bình hạng ba.
Hiện tại Tần Phượng Thanh đột phá, Phương Bình xem như hạng nhì.
Trận chiến giữa hạng nhất và hạng nhì luôn rất hút mắt người xem.
Thêm vào các phiên bản yêu hận tình thù, gút mắc ân oán các kiểu, bao gồm ân oán giữa Kinh Võ và Ma Võ, cuộc so tài của hai vị học viên cấp ba cũng bỗng dưng mang nhiều ý nghĩa hơn nhiều.
Còn chưa giao thủ, trên mạng cũng đã bắt đầu đấu đá nảy lửa rồi.
Tranh tài giữa miền Nam miền Bắc, giữa nam võ giả và nữ võ giả, giữa Kinh Võ và Ma Võ...
Hai võ giả cấp ba lúc này dường như đại diện cho toàn bộ giới võ đạo.
Câu chuyện này cũng ngày càng hot khiến Phương Bình và Lăng Y Y đều rất nổi tiếng.
...
Mặc dù Phương Bình cũng không quên chuyện kiếm tiền, nhưng cậu cũng hiểu rõ, đãi ngộ của người thắng và kẻ bại tuyệt nhiên không giống.
Cậu vẫn duy trì độ nổi tiếng, bởi vì cậu đã thắng những người kia.
Mà Giới Sắc và Dư Thần sau khi thua dưới tay cậu, mặc dù cũng vẫn có người quan tâm, nhưng độ nổi tiếng cũng cực thấp, bọn họ nhanh chóng không nằm trong top tin đáng chú ý hiện tại.
Nếu như lần này cậu thua Lăng Y Y thì đây không đơn giản là một sự đả kích với cá nhân cậu, mà cũng sẽ khiến Phương Bình mất đi hào quang, tổn thất tiền của.
Sau mấy trận thắng gần đây, tuyên truyền vài lần, công ty Viễn Phương đang tăng nhanh mở rộng công ty và bố trí đến các nơi.
Một khi Phương Bình thất bại, danh tiếng mất hết không nói, sản nghiệp công ty mở rộng cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Khi đó, không chỉ có danh tiếng bị ảnh hưởng, mà còn có tài phú, tài phú đại diện cho thực lực. Một khi thất bại, sẽ phải chịu đả kích về thực lực nữa.
Trong phòng.
Chờ Phó Xương Đỉnh đi rồi, Phương Bình ngưng thần tĩnh khí, kiểm tra tình hình tài phú của mình.
Tài phú: 47.000.000
Khí huyết: 1250 cal (1279 cal +)
Tinh thần: 540 hz (565 hz +)
Tôi cốt: 126 đốt (100%), 51 đốt (90% +), 29 đốt (30% +)
"Hiện tại mình chỉ nắm giữ lục liên trảm, không hẳn là đối thủ của Lăng Y Y, xem ra, còn cần phải tiến bộ thêm mới được.
Rèn luyện xương tủy 51 đốt xương thân còn cần 51 triệu điểm tài phú.
Mà ngày mai giao chiến, mình không định khôi phục khí huyết, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, ít nhất cũng phải để dành cho đủ một lần khôi phục khí huyết đầy đủ, ít nhất cũng phải dự trữ 2 triệu điểm tài phú.
53 triệu, còn thiếu 6 triệu..."
Nghĩ tới đây, Phương Bình bỗng nhiên nhớ đến ai, lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại.
"Lưu Đại Lực, tiền lời video đâu?"
"Hả?"
"Anh đừng giả ngu, tiền đâu? Tôi đã xem các video trước đó, mấy cái video tính gộp lại, có đến mấy trăm triệu lượt xem, mấy chục triệu..."
"Đại ca à, kết toán không nhanh như vậy đâu, website cũng phải ăn hoa hồng… hơn nữa… hơn nữa, số liệu cũng chưa chắc là thật, cậu có hiểu không? Nói là mấy trăm triệu lượt xem, thật ra trong đó có một phần là do website bơm thêm vào...
Bây giờ yêu cầu rút tiền, không chia tiền hoa hồng cho website, video sẽ bị hạ giá, còn nữa, cậu nghĩ bây giờ có thể chia được bao nhiêu tiền chứ?
Chia cho website một ít, tôi một ít, tới tay cậu, chắc cao lắm là được… tầm 5 triệu thôi..."
"Gửi tôi 10 triệu, anh đừng có gạt tôi, website có thể ăn bao nhiêu hoa hồng chứ? Video của chúng ta giúp bọn họ tăng lượt truy cập, còn chưa thu tiền quảng cáo bọn họ là may rồi..."
"Thật không nhiều như vậy!" Lưu Đại Lực không ngừng kêu khổ, sao lại gặp phải vị này rồi.
Phương Bình uy hiếp nói: "Đừng gạt tôi, tôi nói cho anh biết, bây giờ mấy vị Tông sư đang muốn tìm anh tính sổ, đều là tôi gánh hộ anh. Nếu như anh không muốn bị Tông sư đánh thành thịt vụn thì tự suy nghĩ cho kỹ đi!"
"Tông sư?"
Lưu Đại Lực bối rối, vì sao có Tông sư muốn tìm mình, mình đâu có trêu chọc Tông sư.
"Ông nội của Trần Vân Hi là Tông sư, tôi trước đó cũng không bảo anh lôi cậu ấy vào, nhưng anh lại thêm mắm thêm muối nên chuyện này tự anh gánh chịu.
Còn nữa, tôi bảo anh tập trung chém gió chuyện ân oán tình thù của sinh viên mà thôi, anh lại nhất định kéo cả cuộc chiến Nam - Bắc vào. Miền Nam miền Bắc có tới mấy trăm Tông sư, anh nghĩ lại xem trình độ tìm đường chết của anh cao siêu cỡ nào hả.
Bây giờ mọi người không tìm tới anh là bởi vì chẳng ai muốn quan tâm anh, nhưng anh suy nghĩ một chút đi, nếu như tôi rò rỉ một chút tin tức..."
"Phương lão đại!"
Lưu Đại Lực oan ức sắp chết tới nơi rồi, khóc lóc kể lể: "Tôi làm vậy là vì cậu mà, tôi chết rồi, vậy cậu..."
"Tôi chả sao cả, đạo sư của tôi sắp thành Tông sư rồi, trong nhà cô ấy còn có vài vị Tông sư. Tôi có bối cảnh, bọn họ đương nhiên sẽ không tìm tôi, anh nói xem bọn họ nên tìm ai?
Người có bối cảnh và người không có bối cảnh, anh xem ai sẽ chết?"
Lưu Đại Lực triệt để tan vỡ, gào lên: "Tôi không lấy tiền nữa, cho cậu hết, chỉ có 8 triệu thôi, Phương đại gia, cậu đừng dằn vặt tôi nữa có được không!"
Phương Bình nghe vậy, lúc này mới cười nói: "Thôi bỏ đi, tôi cũng không phải loại người như vậy, đã nói là chia cho anh thì làm sao có thể nuốt hết không chia được chứ. Tôi lấy 6,5 triệu, anh giữ 1,5 triệu đi, đừng khách khí."
"Cảm ơn cậu!"
Lưu Đại Lực hầu như là nghiến răng nghiến lợi nói một câu, nghe thấy Phương Bình bảo anh ta lập tức chuyển khoản, anh ta cũng không nhiều lời, cúp điện thoại không bao lâu đã chuyển 6,5 triệu cho Phương Bình.
Lúc này, điểm tài phú của Phương Bình cuối cùng cũng coi như đã đạt đến yêu cầu.
...
Cùng lúc đó.
Lưu Đại lực ở lầu dưới cùng khách sạn với Phương Bình hừ nói: "Cậu cho rằng cậu có thể dù được tôi à? Còn có Tông sư tìm tôi tính sổ, làm như tôi ngốc lắm chắc.
Tông sư rảnh đến mức có thời gian tìm một võ giả cấp ba tính sổ sao?
Kiếm lời 15 triệu, chia cậu hơn 6 triệu là xứng với công sức của cậu rồi, thật sự cho rằng Lưu Đại Lực tôi bị dọa từ nhỏ mà lớn lên được như vậy chắc!"
Nói xong, Lưu Đại Lực vô cùng vui mừng, ngày mai còn có một cuộc chiến vô cùng quan trọng, video lần này hẳn còn có thể kiếm một mớ nữa.
Thanh niên Phương Bình kia có gian xảo đến mức nào cũng không ký hợp đồng với mình, cũng không tra rõ tài chính của mình, còn tưởng mình sẽ nói rõ ngọn ngành cho cậu ta hay sao?
Cùng lắm thì lần này quay video xong, mình chạy trốn là được, chẳng lẽ tên nhóc kia có thể vì chút tiền mà truy sát mình sao?
…
Ngày 25 tháng 7.
Thứ bảy.
Tại thung lũng Hoan Nhạc, Kinh Đô.
Đang là kỳ nghỉ hè, lại là thứ bảy, hơn nữa, trước khi giao chiến đã công bố địa điểm. Lúc này, tại Thung lũng Hoan Nhạc của Kinh Đô tấp nập người đến người đi.
Người quản lý thung lũng Hoan Nhạc cười muốn sái quai hàm.
15 triệu bảo Phương Bình chọn nơi đây là địa điểm giao chiến, cũng không thiệt thòi.
15 triệu cũng đủ để thực hiện một số quảng cáo ngoài trời tại Kinh Đô, nhưng nào được hiệu quả như thế này, cả nước đều chăm chú đón nhìn.
...
Người quản lý thung lũng Hoan Nhạc hài lòng.
Phương Bình hài lòng.
Nhưng một đám người Kinh Võ không vui rồi!
Khi thấy thung lũng Hoan Nhạc tấp nập người như vậy, nhóm Lý Hàn Tùng lập tức cau mày!
"Nhiều người như vậy!"
Lăng Y Y vô cùng bất mãn khó chịu, căm tức nói: "Xem xiếc khỉ sao?"
Hàn Húc cũng cùng đến, nghe vậy liền nói: "Có thể là một phương thức tôi luyện. Trước mặt mọi người, sẽ có áp lực, mang theo áp lực xuất chiến cũng là một cách tôi luyện tâm tính. Phương Bình tiến bộ nhanh như vậy có thể là bởi vì cậu ta không sợ gì cả."
Lý Hàn Tùng vốn không hài lòng lắm, nhưng lúc này cũng đăm chiêu suy nghĩ nói: "Cũng đúng, Y Y, đây xác thực là một loại tôi luyện.
Võ giả cần chính là không sợ hãi bất cứ thứ gì!
Giao chiến ở đây, dưới ánh mắt quan sát của rất nhiều người, vốn là một loại thử thách, võ giả không sợ hãi, trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải phát huy khả năng tốt nhất, đó mới là cường giả!"
Lăng Y Y nghe nói như thế, ánh mắt sáng như tuyết nói: "Chẳng trách cậu ta vẫn luôn lựa chọn địa điểm giao chiến ở các khu du lịch nghỉ dưỡng, thì ra là như vậy!"
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, Lăng Y Y cũng trịnh trọng hơn: "Đã như vậy, đúng là không thể coi thường cậu ta!"
Phương Bình không lo không sợ, tự tin ở trước mặt mọi người cũng có thể phát huy thực lực tốt nhất, thậm chí cân nhắc đến ảnh hưởng nếu thua cuộc. Nhưng Phương Bình cũng ôm tâm tình đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng khi chọn thung lũng Hoan Nhạc người đến người đi tấp nập như thế này.