Chương 530: Tổn thương lòng tự trọng (2)
Mãi đến tận khi rời khỏi thung lũng Hoan Nhạc, lão Lý bỗng nhiên tự giễu nói: "Tông sư a!"
Tuy rằng Tông sư Kinh Võ không làm gì ông, ông cũng xác thực đã chọc giận người ta.
Nhưng mà… nếu như ông vẫn là Trường Sinh Kiếm của năm đó, nói mấy câu thì đã làm sao!
Vị Tông sư lúc nãy chôn ông xuống đất năm đó bị ông đánh như con cháu trong nhà, hiện tại đúng là đang run rồi.
"Tiểu nhân đắc chí, Phương Bình, sau này lên cấp bảy phải báo thù cho thầy, đánh ông ta thành đầu heo, cởi sạch quần áo treo giữa cổng lớn trường Kinh Võ!"
Lão Lý hừ một tiếng, đừng giỡn mặt với tôi, Ma Võ còn có người khác.
Phương Bình trầm mặc, không hề phát ra một tiếng động nào.
Trần Diệu Đình khẽ cười nói: "Đều già rồi, còn tính toán chuyện này để làm gì, đừng bắt bẻ nữa, qua nhiều năm như vậy, tính khí vẫn không thay đổi."
Lão Lý lường biếng nói: "Sợ bọn họ làm gì, Ma Võ chính là đạp trên Kinh Võ leo lên tầng cao mới, không đạp lên đầu bọn họ, chúng tôi làm sao leo lên?
Lão Trần à, tôi nói ông này, thực lực Kinh Nam Võ Đại cũng không yếu, kết quả hàng năm đều bị Kinh Võ cướp đi một số hạt giống tốt. Nếu là tôi, tôi đã sớm đi đá sập cổng trường Kinh Võ rồi, Kinh Nam Võ Đại ngay cả nhân tài địa phương cũng không giữ lại được, chẳng trách càng ngày càng yếu."
Trần Diệu Đình lại lần nữa bật cười, cũng không nói nhiều, nhấc theo Trần Vân Hi, chớp mắt biến mất tại chỗ.
Trong hư không, Trần Vân Hi còn đang vội vàng nói: "Thầy, Phương Bình, em đi về trước nhé!"
Phó Xương Đỉnh trong lòng đất bĩu môi, mình và Tùng Sư Cẩu thành người vô hình rồi?
Chờ bọn họ đi rồi, Phương Bình cẩn thận từng li từng tí quan sát một trận, lúc này mới nhỏ giọng nói: "Thầy yên tâm, chờ em thành Tông sư, em sẽ đánh bại tất cả Tông sư của Kinh Võ, để bọn họ mỗi ngày mang theo đầu heo đi dạy học…"
"Bốp!"
Lão Lý tặng cậu một cái táng đầu khiến cậu muốn ngất tại chỗ: "Thằng quỷ không có gan, còn phải quan sát một trận mới nói, có mất mặt hay không hả!"
Phương Bình kêu oan nói: "Người ta là Tông sư mà, em mới cấp ba à."
Lão Lý bật cười, cũng không phí lời, cất bước rời đi, vừa đi vừa nói: "Về Ma Võ sớm một chút, trở về nhớ đi kiểm tra. Tôi không đi Quân đội xem em khiêu chiến đâu, ở Quân đội sẽ không có chuyện gì đâu, xảy ra chuyện thì Quân đội đóng cửa cho rồi, đi đây!"
Tốc độ lão Lý cực nhanh, chớp mắt đã biến mất tại chỗ.
Mãi cho đến khi lão Lý đi rồi, Phương Bình mới thầm nói: "Bị tổn thương lòng tự trọng rồi?"
Lúc lão Lý bị đè chôn dưới đất, nhìn thầy ấy có vẻ không quá để ý, nhưng Phương Bình cảm thấy thầy ấy rất buồn.
Phó Xương Đỉnh hơi nghi ngờ nói: "Thầy Lý võ giả cấp sáu chứ?"
"Đỉnh cấp sáu."
Phó Xương Đỉnh càng thêm nghi hoặc, nhỏ giọng nói: "Đỉnh cấp sáu... Đối mặt với Tông sư, không đến nỗi... kém như vậy chứ... Ngay cả lực lượng tinh thần áp chế cũng không ngăn nổi..."
Phương Bình hơi biến sắc, đúng đấy, cường giả đỉnh cấp sáu đối mặt với Tông sư, không đến nỗi một chút sức lực cũng không đỡ được chứ?
Nếu thật như vậy, Tông sư gặp phải cường giả dưới cấp Tông sư, chẳng phải có thể tùy tiện áp chế hết sao?
Cậu nhớ tới Giảo từng dùng lực lượng tinh thần áp chế vị võ giả cấp năm kia, người đó từng cố gắng bạo phát trốn tránh, mặc dù không thành công.
Nhưng lão Lý là đỉnh cấp sáu, cứ như vậy bị áp chế rồi?
Trong lòng nghi hoặc, nhưng ngoài miệng Phương Bình lại nói: "Có thể là đùa thôi, một đám con nít to xác ấy mà..."
Phó Xương Đỉnh cũng không nhiều lời, chuyện liên quan đến Tông sư, cũng không phải chuyện bọn họ có thể dính líu.
Phương Bình cũng không nói chuyện, tâm tình vui sướng mới vừa rồi cũng tiêu tan không ít, không thành Tông sư, thực ra cũng không có gì hay để vui mừng.
Còn về chuyện Tông sư Kinh Võ… Tuy rằng không biết ai dùng lực lượng tinh thần áp chế lão Lý, nhưng nếu có cơ hội, đánh người ta một trận, trút giận giùm lão Lý, vẫn có thể.
Ngày 25 tháng 7, Phương Bình của Ma Võ chiến Lăng Y Y của Kinh Võ, Phương Bình thắng.
Bảng xếp hạng cấp ba lại đổi mới, Phương Bình xếp hạng ba.
Đoạn video clip vừa đăng lên, gây nên náo động rất lớn.
Không đơn thuần là chuyện Phương Bình chiến Lăng Y Y.
Video trên mạng không ít, có hình ảnh đạo sư Kinh Võ ngạo nghễ đứng trên đu quay lớn xem trận chiến.
Giữa không trung, có bóng dáng cường giả như ẩn như hiện đang ngự không.
Rất nhiều người bình thường, lần đầu tiên nhìn thấy được phong thái chân chính của cường giả.
Bọn họ ngự không mà đi, nhìn như thần tiên giữa loài người.
Mơ ước bay lơ lửng trên trời đều là một loại cảnh giới loài người luôn luôn theo đuổi từ xưa tới nay.
Lần trước, Phương Bình và Giới Sắc hòa thượng chỉ đạp không mà thôi, nhưng lúc đó cũng đã gây nên náo động rất lớn rồi.
Bây giờ, cường giả võ đạo lại thi triển phong thái, bay lơ lửng trên trời theo dõi trận chiến, quả là đã lật đổ tưởng tượng của rất nhiều người.
Hóa ra, võ đạo đã có thể làm được đến bước này rồi!
...
Phương Bình chiến thắng Lăng Y Y, đối với hành trình kế tiếp của cậu, đại chúng rất hiếu kỳ.
Đáng tiếc, Phương Bình cứ thế biến mất, khiến người đưa tin độc quyền là Lưu Đại Lực chỉ có thể giải thích, võ giả Quân đội cho dù có giao chiến cùng Phương Bình, vì lý do bảo mật, không cho phép đưa tin quay phim chụp ảnh, cho nên không có video tiếp theo.
Lần này, không ít người thất vọng.
Nhưng trong thời gian nửa tháng, cũng có một vài võ giả thanh danh vang dội.
Phương Bình - Ma Võ, Lăng Y Y - Kinh Võ, Giới Sắc hòa thượng - Vạn Sơn Tự, Dư Thần - tập đoàn Hy Vọng...
Đối với việc liệu Phương Bình có thể leo lên vị trí đầu bảng xếp hạng cấp ba, mọi người cũng chỉ có thể chờ bảng xếp hạng đổi mới vào tháng sau rồi.
...
Cùng lúc đó.
Phương Bình kém chút bóp nát điện thoại di động, ánh mắt sắc bén, tức giận, nhưng miệng cười nói: “Ngon, ông này được, dám chặn điện thoại mình!”
“Đây là ôm tiền bỏ trốn?”
Lưu Đại Lực chạy mất rồi!
Anh ta đăng video cuối cùng lên, trực tiếp bán bản quyền, sau đó chạy trốn rồi!
Phương Bình ban đầu không ý thức được chuyện đó. Chuyện bán bản quyền video, Lưu Đại Lực không nói bán đứt luôn, anh ta nói chia hoa hồng. Khi anh ta gửi cho Phương Bình một triệu, Phương Bình còn rất vui vẻ, cái tên này rốt cuộc cũng chủ động chia tiền.
Kết quả, sau khi gửi một triệu, liền không gửi tiếp nữa rồi.
Sau đó Phương Bình muốn tìm anh ta, lại phát hiện người chạy mất rồi.
Phương Bình thiếu tiền nghiêm trọng, cậu lên trang Kudou tìm người liên hệ, thử xem có thể trực tiếp tìm đến tài khoản chia hoa hồng của mình hay không. Sau đó cậu được người ta báo rằng, Lưu Đại Lực ra giá 6 triệu, trực tiếp bán đứt video.
Nói cách khác, Lưu Đại Lực cuỗm đi 5 triệu!
Cái này thôi chưa tính, Phương Bình lại hỏi thăm thêm phần chia hoa hồng của những video trước đó, đối phương biết người hỏi là Phương Bình, cũng thành thật thông báo rõ ràng.
Tổng cộng gần 15 triệu cho các video trước đó.
Trước trước sau sau, 21 triệu, Phương Bình được chia 7,5 triệu, còn Lưu Đại Lực nuốt 13,5 triệu!
"Cái tên này tuyệt đối đừng để mình gặp phải, gặp phải, hắn chờ chết đi!"
Phương Bình mắng một câu, lá gan của Lưu Đại Lực quá béo quá mập rồi.
Gan mập tới mức mình không ngờ luôn!
Nuốt của mình hơn 10 triệu, còn khiến Phương Bình không thể nói gì, chia tám - hai, đó là thỏa thuận miệng, Phương Bình còn viết cả giấy ủy quyền quay phim độc quyền cho Lưu Đại Lực.
"Không có chuyện gì, nuốt của mình hơn 10 triệu, chắc anh ta cũng sắp đột phá cấp ba cao kỳ rồi..."
Phương Bình có thể đoán được vì sao Lưu Đại Lực lại chạy trốn, anh ta đã tốn thời gian ở cấp ba trung kỳ một khoảng thời gian rồi, bây giờ có hơn 10 triệu, tu luyện được tới cấp ba cao kỳ không quá khó.
Nhưng đến cấp ba cao kỳ, dù là võ giả xã hội, xác suất bị mô binh đi địa quật cũng rất lớn.
"Vào địa quật, tên khốn này, đừng nói 10 triệu, 50 triệu cũng phải nhả ra cho mình!"
Phương Bình hừ một tiếng, Hoa Quốc có nhiều địa quật như vậy, nến như Lưu Đại Lực bị mộ binh, sớm muộn cũng gặp nhau, Phương Bình không cần đi tìm, chờ anh ta dẫn xác tới cửa là được.
"Nam Giang địa quật sắp mở rồi, nếu như anh ta sớm đột phá đến cấp ba cao kỳ, xác suất gặp phải anh ta ở Nam Giang rất lớn."
"Chờ đó!"
...
Tại công ty dược phẩm ở Kinh Đô.
Lưu Đại Lực tha thiết chờ mong nhận lấy mấy viên Thối Cốt Đan và Khí Huyết Đan, vui vẻ ra mặt, nói: "Mình sắp thành cấp ba cao kỳ rồi!"
"Chờ mình thành cấp ba cao kỳ... Kém tên kia một chút mà thôi, méo sợ cậu ta nữa!"
Lưu Đại Lực bĩu môi, chúng ta cũng không ký hợp đồng, cho cậu mấy triệu xem như đã không tệ rồi.