Đứng bên cạnh thi thể của Thiết Giáp Nhuyễn Trùng, Chu Hạo mở màn hình giả lập ra, nhìn về phía giá trị may mắn.
Giá trị may mắn: 62000 (giai đoạn trước mắt, vận khí tăng cao.)
"Cũng không tệ lắm!"
Lần này toàn bộ dị tộc tập kích trường cấp 3 Khúc Thành đã cống hiến cho hắn gần bảy vạn điểm may mắn, hơn nữa hắn cũng thí nghiệm uy lực của U Ảnh Thất Đao.
Bộ bí thuật đao pháp mở ra từ hộp may mắn bạch ngân quả thật vô cùng lợi hại, hiệu quả còn mạnh hơn so với hắn tưởng tượng.
Phải biết Chu Hạo trong toàn bộ quá trình chiến đấu đều đè ép thực lực, chỉ đơn giản dựa vào đao pháp để đánh chết hai con yêu tướng cao cấp cùng một con trùng tướng cao cấp.
Bỗng nhiên hắn cảm ứng được động tĩnh trong thông đạo.
Đó là khí tức của Đại Tông Sư nhân loại!
Thân thể Chu Hạo lập tức lóe lên, nhanh chóng rời đi.
Một lát sau, trong thông đạo hiện ra một đạo thân ảnh, chính là Chân Hoành đại tông sư của liên minh thương thành.
"Chân Hoành đại nhân, thế nào rồi? Vị học sinh kia có bị thương không?" Thẩm Tĩnh vội vàng hỏi.
Chân Hoành Đại Tông Sư lắc đầu, đem thi thể Thiết Giáp Nhuyễn Trùng cùng Tam Nhãn Tà Hổ ném vào sân luyện võ, nói: "Sau khi ta đuổi theo cũng chỉ thấy thi thể của chúng, cũng không thấy được bóng dáng của vị học sinh kia."
Nói xong hắn có chút không dám tin, chỉ vào ba cỗ thi thể dị tộc khổng lồ ở sân luyện võ hỏi: "Lão Thẩm, ngươi xác định là do học sinh của trường cấp ba Khúc Thành làm chứ?"
Ầm ầm ầm ầm...
Chân trời đột nhiên xuất hiện mấy đạo lưu quang, rất nhanh đã hạ xuống sân luyện võ.
Người dẫn đầu rõ ràng là Chiến Thần của căn cứ thành phố Hoa Đông, Triệu Tư lệnh.
Từ khi nhận được tin cầu viện từ trường cấp ba Khúc Thành, hắn đã liều lĩnh chạy tới với tốc độ cao nhất, nhưng phạm vi của toàn bộ căn cứ rất lớn, hắn chạy tới cũng phải mất năm, sáu phút.
"Lão Thẩm, thương vong trong trường học thế nào?" Sau khi hạ xuống, nhìn thấy Chân Hoành cùng với ba cỗ thi thể trên sân luyện võ, vẻ mặt lo lắng của hắn mới hòa hoãn lại, hỏi thăm.
Các Đại Tông Sư còn lại cũng đều nhao nhao nhẹ nhàng thở ra.
Trong căn cứ xuất hiện ba Thú Tướng cao cấp khiến cho bọn họ lo lắng không thôi.
Dù sao thú tướng cao cấp có lực phá hoại quá lớn. Nếu không có ai ngăn cản thì chúng nó có thể phá hư toàn bộ khu Khúc Thành rất nhanh.
Thẩm huấn luyện viên là Tông Sư cao cấp nên năng lực khôi phục cực nhanh, lúc này hắn đã tốt hơn nhiều, thở dài nói: "Các học sinh vừa mới được dời đi, thương vong không lớn, may mà có một học sinh của trường học ra tay đánh chết ba con Thú tướng Dị tộc cao cấp, lại dọn dẹp không ít thú binh ngăn cản trận tập kích này, nếu không..."
Triệu Tư lệnh nghe vậy mà trong lòng cũng nhẹ nhõm, nói: "Thương vong không lớn là được, sau tai nạn nhất định phải an bài cho thỏa đáng. Chờ một chút."
Nói xong hắn lại cảm thấy có chỗ không thích hợp.
Đôi mắt hắn sáng ngời có thần, nhìn chằm chằm Thẩm Tĩnh, hỏi: "Ngươi vừa mới nói có một học sinh của trường học đã đánh chết ba con Thú tướng Dị tộc cao cấp sao?"
Các Đại Tông Sư khác cũng nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ nghi vấn.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ: Tên Thẩm Tĩnh này cho dù muốn nâng đỡ một vị học sinh thì cũng không thể khoa trương đến mức như vậy a!
Ba con Thú Tướng dị tộc cao cấp cho dù là bọn họ muốn giết hết cũng phải tốn một phen công phu.
Thẩm Tĩnh cười khổ nói: "Triệu Tư lệnh, ta biết các ngươi không tin, nhưng các ngươi có thể đi hỏi Chân Hoành đại nhân những thi thể dị tộc này là do ai giết."
Xoẹt!!!
Ánh mắt của Triệu Tư lệnh, Hà hội trưởng và các Đại Tông Sư liền chuyển tới trên thân Chân Hoành.
Chân Hoành nói: "Những dị tộc này quả thật không phải do ta giết, lúc ta tới thì chiến đấu đã kết thúc!"
Nói xong hắn lắc đầu nói tiếp: "Nhưng ta cũng không tin những Dị tộc cường đại này đều do một học sinh giết chết, bởi vì chuyện này quá không hợp thói thường!"
Triệu Tư lệnh nhìn về phía Thẩm Tĩnh, giọng nói của hắn trầm xuống: "Lão Thẩm, ngươi ở căn cứ thành phố Yên Kinh nhiều năm như vậy, chẳng lẽ tính cách của ngươi cũng bị sự táo bạo của nơi đó lấy nhiễm rồi sao? Ngay cả chuyện lớn như vậy mà ngươi cũng dám thuận miệng bịa chuyện ra!"
Trong giọng nói của hắn mang theo ý răn dạy nghiêm khắc.
Trong toàn bộ trường cấp 3 của căn cứ Hoa Đông, ưu tú nhất là trường cấp 3 khu Đông, nhưng trong đó học sinh ưu tú nhất cũng chỉ mới đạt tới võ giả.
Mà trường cấp ba Khúc Thành luôn luôn xếp hạng chót, cho dù lần trước có truyền ra tin đồn về tuyệt thế thiên tài nhưng chỉ là võ giả cao cấp.
Thực lực như vậy thì giết một ít thú binh cao cấp còn miễn cưỡng, chứ giết ba con thú tướng cao cấp quả thực là điều vô lý.
"Lão Thẩm, ta đã sớm nói không cho ngươi đi căn cứ Yên Kinh rồi mà!"
"Đúng vậy, nơi đó quá táo bạo, hình thức chủ nghĩa tràn lan."
"Sau này ngươi cứ ở lại căn cứ Hoa Đông đi."
Các Đại Tông Sư còn lại cũng đều nhao nhao mở miệng khuyên nhủ.
Hồng chủ nhiệm đứng bên cạnh Thẩm Tĩnh không nhịn được nói: "Thẩm huấn luyện viên không nói dối đâu."
"Ơ, đây không phải là Hồng Tam sao!"
"Hồng Tam, năm đó ngươi ngay thẳng nhất, không chịu nổi người khác nói dối, nhưng vì sao hiện tại ngươi cũng láu cá rồi!"
Mấy vị Đại Tông Sư cười nhạo không thôi.
Thẩm Tĩnh khẽ nói: "Được rồi!"
Triệu Tư lệnh nhíu mày, nói: "Lão Thẩm, ngươi đừng che giấu nữa, nói ra sự thật đi."
Thẩm Tĩnh bất đắc dĩ nói: "Tư lệnh, áo giáp của ta có máy ghi chép, các ngươi tự xem đi!"
Nói xong hắn lấy máy ghi chép ra, ánh mắt của Triệu Tư lệnh và các Đại Tông Sư đều nhìn vào máy ghi chép.