Vô số học sinh điên cuồng hò hét, ánh mắt lộ ra vẻ sùng bái cảm kích.
Mà Hứa Chấn Hoa cùng một ít lãnh đạo thấy không có nguy hiểm, nhao nhao vọt tới sân luyện võ nâng Thẩm Tĩnh dậy.
"Khụ khụ..."
Thẩm Tĩnh mở mặt nạ áo giáp ra, mặt mũi hắn tràn đầy vết máu.
"Nhanh đi lấy nước và khăn mặt!" Lãnh đạo cục giáo dục hô.
Có Chu Hạo ở phía trước chống đỡ, bọn họ quả thật nhẹ nhõm rất nhiều, cũng có rảnh rỗi xử lý chuyện khác.
Thẩm Tĩnh khoát khoát tay, chịu đựng đau nhức kịch liệt, nói: "Ta… ta không sao. Trước tiên mau sơ tán học sinh dời đi để phòng ngừa tình huống đột phát."
Lúc này các lãnh đạo cục giáo dục mới phản ứng lại, lập tức phái các giáo viên cho học sinh nhanh chóng rời khỏi sân luyện võ.
Rất nhiều học sinh đều không muốn rời đi, bọn họ muốn tận mắt nhìn thấy vị thiên tài tuyệt thế kia đánh giết yêu tướng cao cấp, nhưng bị các lão sư cùng các võ giả áp chế mãnh liệt nên bọn họ vẫn phải ngoan ngoãn rời đi.
Rất nhiều thú binh tuôn ra từ trong thông đạo gần như đã bị một mình Chu Hạo giết sạch, bởi vậy các học sinh dự thi cũng lục tục rời đi.
Hồng chủ nhiệm đỡ Thẩm Tĩnh, tự trách: "Thật không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại chuyện ngoài ý muốn này…"
Thẩm Tĩnh lắc đầu nói: "Không thể trách ngươi được, vì Trùng tộc và Yêu tộc có thể tránh được phòng tuyến căn cứ để lẻn vào trường học tất nhiên đã hao phí không ít tâm tư."
Nói xong hắn nhìn về phía Chu Hạo vẫn đang chém giết với hai con Yêu tướng, trầm giọng nói: "Kia tuyệt đối là thiên tài tuyệt thế! Lần này ta đến đúng rồi, chỉ nhìn từ khí tức hắn tựa hồ vẫn còn ở giai đoạn võ giả, nhưng chiến lực lại cực mạnh. Hơn nữa đao pháp của hắn ta cũng chưa từng thấy qua, có Ảnh Đao Thức bên trong nhưng tuyệt đối vượt qua rất nhiều!"
Hồng chủ nhiệm nhịn không được kinh hãi nói: "Thẩm huấn luyện viên, ngươi… ngươi nói là hắn chỉ dựa vào đao pháp để chế trụ hai con Yêu Tướng cao cấp sao?"
"Đúng!" Thẩm Tĩnh gật đầu thật mạnh, sợ hãi than thở: "Đao pháp của hắn đã đạt đến hóa cảnh, thân pháp cũng quỷ dị khó lường. Hai con Yêu Tướng cao cấp kia mặc dù hung hãn cường hoành, nhưng ngay cả một chút bóng dáng của hắn mà chúng cũng không thể sờ tới."
"Đúng vậy, thân pháp của hắn quá kinh người!" Hồng chủ nhiệm cũng đồng ý, mặc dù hắn nhìn không ra đao pháp gì nhưng thân pháp quỷ dị của Chu Hạo hắn lại có thể nhìn ra một hai.
Từ khi Chu Hạo ra tay đến bây giờ đã ròng rã ba bốn phút trôi qua, nhưng hai con yêu tướng cao cấp kia lại không thể làm hắn bị thương mảy may.
Bành bành bành!!!
Chiến đấu vẫn tiếp tục, vết đao trên người Tam Nhãn Tà Hổ và Hắc Lân Yêu Mãng lại càng ngày càng nhiều.
Chúng không ngừng phát ra tiếng rống đau đớn kinh thiên, điên cuồng đuổi theo Chu Hạo, đem kiến trúc chung quanh sân luyện võ đụng cho tàn phá không chịu nổi.
Chu Hạo nhìn mà đau lòng không thôi, đó đều là tài sản mà trường học tân tân khổ khổ mới tạo dựng lên.
"Đáng giận! Nếu không phải ta không muốn bại lộ thì ta đã sớm tiêu diệt các ngươi rồi. Nhưng các ngươi cũng không kiên trì được bao lâu nữa đâu!"
Phẩm giai của chiến đao trong tay hắn quá thấp, hắn có thể phá vỡ phòng ngự của hai con Yêu tướng đều là do hắn đã dùng một chút lực lượng.
Nhưng Chu Hạo không dám dùng sức quá mức, bởi vì chiến đao này căn bản không chống đỡ nổi lực lượng của hắn, hắn chỉ có thể chậm rãi lấy dao cùn cắt thịt.
Theo thời gian kéo dài, tốc độ của hai con yêu tướng cao cấp càng ngày càng chậm.
Trí tuệ của chúng không thấp, lúc trước chúng bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, nhưng lúc này dưới sự đau đớn kịch liệt chúng dần dần tỉnh táo lại.
Vì vậy sau khi vồ hụt, chúng lập tức thay đổi phương hướng, nhằm về phía cửa thông đạo mà chạy đi.
Chu Hạo thấy vậy khóe miệng cười lạnh, nói: "Muốn chạy trốn à?"
Nếu như vừa mới bắt đầu hai con Yêu Tướng cao cấp này liền chạy trốn, trừ khi hắn bại lộ thực lực chứ nếu không hắn thật đúng là không có cách nào bắt được chúng.
Nhưng bây giờ thì khác!
Chu Hạo đuổi theo, giơ chiến đao lên, ánh đao lóe ra chém về phía đầu của Hắc Lân Yêu Mãng.
Hắc Lân Yêu Mãng phản ứng chậm chạp, chỗ đầu của nó vốn đã có vết thương nên trực tiếp đứt đầu, thân thể cao lớn của nó nặng nề ngã xuống sân luyện võ.
Tam Nhãn Tà Hổ cách đó không xa thấy vậy liền sợ tới mức hồn bay phách lạc, điên cuồng phóng tới cửa thông đạo.
Sau khi Chu Hạo giết chết Hắc Lân Yêu Mãng thì liền đuổi theo Tam Nhãn Tà Hổ.
Nhìn thấy Tam Nhãn Tà Hổ nhảy vào thông đạo, hắn cũng không chút do dự nhảy vào theo.
"Cẩn thận!"
Trên sân luyện võ vang lên tiếng la của Thẩm Tĩnh, nhưng Chu Hạo căn bản không để ở trong lòng, hắn một đường dọc theo thông đạo và nhìn thấy cái mông của Tam Nhãn Tà Hổ, hắn trực tiếp bổ ra một đao.
Grào!!!
Tam Nhãn Tà Hổ đau đến nổi liên tục gầm rú.
Chu Hạo lại không có chút thương hại nào, chiến đao của hắn chém ra từng trận, cuối cùng Tam Nhãn Tà Hổ ngã xuống.
"Hả?"
Giết xong Tam Nhãn Tà Hổ, lỗ tai hắn khẽ động, cảm ứng được Thiết Giáp Nhuyễn Trùng trước đó chạy trốn đầu tiên, tốc độ của nó không chậm và đang điên cuồng chui xuống đất.
Hắn không nói hai lời mà dùng tốc độ cao nhất truy kích nó.
Hai, ba phút sau hắn liền thấy được thân thể mập mạp của Thiết Giáp Nhuyễn Trùng.
Dường như cảm ứng được khí tức của Chu Hạo, Thiết Giáp Nhuyễn Trùng liền chạy trốn càng nhanh hơn.
Đáng tiếc nó chỉ là một con trùng tướng cao cấp, cho dù là đào đất cũng không nhanh bằng Chu Hạo có chiến lực đạt tới Đại Tông Sư đỉnh phong.
Rất nhanh, Thiết Giáp Nhuyễn Trùng cũng chết thảm dưới đao của Chu Hạo.
Đến tận đây ba con thú tướng dị tộc cao cấp tập kích trường cấp 3 Khúc Thành đã bị Chu Hạo đánh chết toàn bộ.