Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 166: Người sói.

Chương 166: Người sói.


Đủ loại âm thanh la hét phá vỡ ban đêm yên tĩnh.
Tô Mộ đứng yên tại chỗ, toàn bộ lực chú ý của hắn tập trung lên người đội trưởng đội vệ binh.
Hắn mới là uy hiếp lớn nhất đối với mình!
“Lá Chắn Ma Pháp!”
Vừa mở ra kỹ năng Lá Chắn Ma Pháp, băng sương hiện lên trong mắt Tô Mộ.
“Băng Sương Phong Bạo!”
Một giây sau, gió tuyết càn quét bừa bãi, đường lớn trấn Bạch Vụ lập tức bị một trận gió tuyết mạnh bao phủ.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu đám người Hứa Thế Kiệt cũng xuất hiện những con số tổn thương lên đến bốn chữ số.
Ngoài mấy chiến sĩ có lượng máu cao, những nghề nghiệp khác có lượng máu thấp đều chết ngay lập tức, không có ngoại lệ!
Dù cho là Hứa Thế Kiệt cũng giống như vậy!
Mặc dù hắn có trang bị tốt, nhưng phần lớn đều là trang bị tăng sát thương đầu ra.
Đối mặt với sát thương kếch xù của Băng Sương Phong Bạo, lượng máu của hắn căn bản không đủ dùng.
“Mẹ kiếp, tình huống này là sao?”
Còn về những tank có lượng máu tương đối cao kia, theo đòn sát thương thứ hai xuất hiện, cũng trực tiếp biến thành tia sáng trắng.
Đám người Hứa Thế Kiệt hoàn toàn không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, toàn bộ đã bị ‘Cưỡng chế logout’.
Tất cả những việc này đều nằm trong dự đoán của Tô Mộ.
Đánh chết những người chơi này không có ảnh hưởng gì đối với danh vọng của hắn.
Hắn nhìn về phía tổn thương xuất hiện trên đầu đội trưởng đội vệ binh và các NPC khác.
Đội trưởng đội vệ binh chỉ có hơn 1000 lượng máu.
Những NPC khác đều trên 2000.
Nhưng lượng máu của những người này cũng không thấp, hoàn toàn chịu được một vòng sát thương của Băng Sương Phong Bạo.
“Nhà ngươi còn không khoanh tay chịu trói?”
Đội trưởng đội vệ binh bị Băng Sương Phong Bạo hạn chế, tức giận nhìn Tô Mộ.
“Hứ, ngươi tới để bắt ta đi?”
Tô Mộ khinh thường cười một tiếng, trực tiếp dùng Chớp Nhoáng chạy đi.
“Đừng chạy!”
Đội trưởng đội vệ binh hét lên đầy giận dữ, thân thể đột ngột sinh ra biến hoá.
Ánh mắt của hắn biến thành màu đỏ như máu, tốc độ đột nhiên tăng lên chừng gấp đôi.
Hiệu quả giảm tốc độ của Băng Sương Phong Bạo đối với hắn giống như thùng rỗng kêu to!
Trong trạng thái này, đội trưởng đội vệ binh nhanh chóng đuổi theo Tô Mộ.
“Chạy nhanh như vậy sao?” Tô Mộ nhíu mày.
Ngay trước mặt đội trưởng đội vệ binh, hắn cũng không định sử dụng những kỹ năng của nghề nghiệp khác.
Mục đích làm như vậy đương nhiên là không muốn để đối phương nhìn ra thứ khác.
Cũng vì tính toán cho kế hoạch tiếp theo.
“Kháng Cự Hoàn!”
Sau khi vệ binh đội trưởng đến gần sát, một vòng tròn năng lượng hiện lên trên người Tô Mộ.
Khác với lúc trước, mặc dù đội trưởng đội vệ binh bị văng ra, nhưng khoảng cách cũng chỉ có vài mét.
Hắn giơ vũ khí trong tay lên, bắt đầu tấn công Tô Mộ.
Tô Mộ không có ý định né tránh, mặc kệ kỹ năng của đội trưởng đội vệ binh đánh trúng mục tiêu.
Con số tổn thương 4000+ bắn ra.
Đội Lá Chắn Ma Pháp, Tô Mộ chẳng có chút áp lực nào.
Đội trưởng đội vệ binh lại đánh thêm một đòn.
Tô Mộ kẽ mở miệng.
“Lãnh Đống thuật!”
Một luồng gió lạnh xuất hiện khiến đội trưởng đội vệ binh đóng băng tại chỗ.
Sau khi có được Băng Sương Phong Bạo, hắn đã lâu không sử dụng kỹ năng này, điều khiển tốt, kỹ năng này vẫn rất mạnh.
Tô Mộ hướng về phía đội trưởng vệ tay dùng tay tạo thành một động tác khiêu khích, sau đó sải bước rời đi
“Đồ chết tiệt nhà ngươi!”
Vẻ mặt đội trưởng đội vệ binh càng giận dữ hơn.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
Hôm nay trăng rất sáng cũng rất tròn, cho dù đã đến đêm khuya, ánh trăng vẫn sáng như cũ.
“A!”
Đội trưởng đội vệ binh đội trưởng đột nhiên kêu một tiếng đầy khó hiểu.
“Đây là?”
Thấy biến hoá xuất hiện trên người đội trưởng đội vệ binh, Tô Mộ lập tức dừng lại.
“Người sói?”
Đội trưởng đội vệ binh ban đầu bây giờ đã biến thành một quái vật lông phủ kín người, càng nhìn lại càng giống sói.
Miệng hắn đầy răng nanh, trông rợn cả người.
“Đội trưởng đội vệ binh thành Tiếu Nguyệt lại là một người sói!”
Tô Mộ không biết nên nói gì cho phải.
Tình huống trước mắt đã lật đổ nhận thức của hắn rồi.
“Loài người, đây là ngươi ép ta đấy!”
Lúc này, đội trưởng đội vệ binh người sói mở miệng.
“Tóm lại ngươi là thứ gì?” Tô Mộ hít sâu một hơi, không buông tha cơ hội moi tin tình báo này.
Thế nhưng đội trưởng đội vệ binh không có ý định nói chuyện với Tô Mộ, thẳng tay bắt đầu tấn công.
Lúc trước chạy bằng hai chân, sau khi biến thành người sói, hắn đã chạy bằng bốn chân, tốc độ nhanh hơn so với vừa rồi.
Giờ phút này, thông tin của hắn trong mắt Tô Mộ cũng xuất hiện thay đổi.
“Người sói (BOSS)”
Cấp bậc: Không biết!
HP: 150000/150000
Không biết!
Không biết!
Ngoài một thanh máu ra, tất cả các thông tin còn lại của hắn đều là ‘không biết’.
“Biến thành BOSS sao?”
Thế nhưng Tô Mộ lại nở nụ cười.
Đội trưởng đội vệ binh đội trưởng từ NPC biến thành BOSS, đây cũng là chuyện tốt!
Vốn còn tưởng rằng không thể cạo lông cừu của người này được nữa, bây giờ nhìn lại, chỉ cần hắn giết chết con BOSS này, không biết sẽ rơi ra đồ tốt gì. Điểm kinh nghiệm cũng chắc chắn không thấp!
“Grào!” Thấy Tô Mộ nở nụ cười, người sói phát ra một tiếng gào thét.
Hắn mở cái miệng to như chậu máu ra, cắn về phía Tô Mộ.
“Ta sẽ không nương tay với ngươi!”
Tô Mộ không chút sợ hãi nào, bình tĩnh mở ô túi đồ ra.
Sự việc phát triển đến mức này, hắn cũng không cần giả vờ nữa.
Mặc trang bị vào, thuộc tính của Tô Mộ lập tức tăng lên một khoảng lớn.
Người sói cũng vọt đến trước người Tô Mộ, cắn một phát lên vai hắn.
Theo sau đó là một tổn thương 3000+ xuất hiện trên đầu Tô Mộ .
Lá Chắn Ma Pháp đã ngăn chặn một đòn sát thương kia, không gây chút tổn thương nào cho hắn.
Tô Mộ khẽ mỉm cười, cầm pháp trượng trong tay giơ lên, bất ngờ đập vào trên đầu người sói.
“Đánh Choáng!”
Một giây sau, người sói rơi vào hôn mê.
. . .
“Không thể nào, làm sao có thể!”
“Chỉ một kỹ năng của tên kia lấy hơn trăm mạng của chúng ta?”
Ở tòa nhà công ty nào đó, tiếng thét đầy tức giận kéo dài không dứt.
Sắc mặt Hứa Thế Kiệt âm u đáng sợ, những người khác trong phòng họp còn không dám thở mạnh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất