Chương 167: Thăng lên hai cấp liền.
Mặc dù bọn họ không thể tin được nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật.
Bọn họ cũng hoàn toàn hiểu rõ, Tô Pháp Thần và bọn họ không cùng một đẳng cấp.
Việc Tô Pháp Thần bị bọn họ đuổi chạy, cũng bởi vì hắn kiêng kỵ Hiên Viên thôi!
Không có Hiên Viên, Tô Pháp Thần chỉ cần lật tay, bọn họ đã chết ngay lập tức.
“Hứa thiếu, nếu không chúng ta hợp tác với Hiên Viên đi?” Một cấp dưới cất giọng nói.
Hứa Thế Kiệt đã không thể che giấu sắc mặt âm u sắp chảy ra nước.
Hắn vừa lật mặt với Hiên Viên hôm qua, hôm nay đã phải quay mặt nịnh nọt, mặt mũi đại thiếu gia của hắn phải để đi đâu?
Cấp dưới cũng đoán được suy nghĩ của Hứa Thế Kiệt, lo sợ nói thêm: “Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, chúng ta không phải nên giải quyết một người trước sao?”
Hứa Thế Kiệt cắn răng, siết chặt nắm đấm, lộ vẻ đấu tranh.
Sau một lúc, hắn mới lấy lại bình tĩnh.
“Cần phải giải quyết một tên trước!”
Vùng ngoại ô trấn Bạch Vụ, trên con đường đi từ dãy núi Sương Mù đến thành Tiếu Nguyệt.
Tô Mộ nhìn tên Người Sói trước mặt đang rơi vào trạng thái hôn mê, đôi mắt hắn toả ra sát khí mãnh liệt.
“Thánh Quang Đả Kích!”
Một tia sáng màu trắng từ trên trời giáng xuống, giáng lên thân của Người Sói.
Tia Thánh Quang ôn hoà nhưng lại mang theo cảm giác xơ xác, thể hiện sự phán quyết công khai!
“A!”
Luồng sức mạnh to lớn đó khiến cho Người Sói phát ra tiếng gào thét thảm thiết.
-22564!
Một con số hiện ra, đồng thời khiến cho lượng máu của Người Sói chợt giảm đi một phần sáu.
“Phòng ngự ma pháp của tên này cao quá vậy? Còn có Khả Năng Miễn Dịch Ma Pháp?”
Sau khi Tô Mộ nhìn thấy con số đó, chân mày hắn cau lại.
Tổng giá trị tinh thần và giá trị trí lực của mình gần 2500 trăm điểm, điểm sát thương cơ sở của Thánh Quang Đả Kích đạt tới 35000.
“Ta giết ngươi!”
Trong lúc Tô Mộ đang tính toán, tên Người Sói tức giận gào lên, trên móng vuốt bén nhọn đó, hiện ra một luồng năng lượng quái dị màu đen.
Rất hiển nhiên, tên này đã sử dụng kỹ năng nào đó.
Ở khoảng cách này, bằng với tốc độ công kích của Người Sói đã khiến cho Tô Mộ không thể tránh khỏi.
“Giá trị Lá Chắn của ta hơn mười nghìn điểm, lẽ nào lại còn sợ ngươi?”
Tô Mộ lộ ra ánh mắt khinh thường, giơ pháp trượng trong tay lên, gõ một gậy về hướng vùng eo của Người Sói.
“Kidney shot!”
Hai con số sát thương lần lượt xuất hiện trên đầu của Tô Mộ và Người Sói.
Điểm khác nhau là, trên đầu Người Sói một lần nữa xuất hiện trạng thái choáng váng.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Tia sét trời giáng.
-18746!
Đỉnh đầu Người Sói lại xuất hiện thêm một con số sát thương với năm chữ số.
“Điều này làm sao có thể? Sát thương của ngươi sao lại kinh khủng đến vậy?” Người Sói hoàn toàn hoang mang rồi.
Tô Mộ công kích hai lần đã trực tiếp lấy đi một phần ba lượng máu của hắn.
Mà sát thương của hắn gây ra cho Tô Mộ, quả thực là thua kém quá xa.
“Có cái gì mà không thể?” Tô Mộ mỉm cười trả lời, giơ lên pháp trượng trong tay một lần nữa.
Tốc độ chạy của Người Sói vô cùng nhanh, chỉ có khống chế được tên này, mới có thể bảo đảm rằng sát thương được tạo ra chắc chắn sẽ trúng được hắn.
“Cuồng Phủ Chấn!”
Người Sói lại một lần nữa rơi vào trạng thái choáng váng.
Cho dù thân là một con BOSS nhưng khi đối diện với những kỹ năng có cấp bậc cao nhất như này, hắn cũng không thể miễn dịch hoàn toàn được.
Khoảng thời gian choáng váng ngắn ngủi đó, vừa hay lại cho Tô Mộ cơ hội để tạo ra sát thương.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-18746!
-5623!
“Thật may mắn!”
Hai con số sát thương liên tiếp hiện ra, Tô Mộ nở nụ cười.
Đây là do hiệu quả của Ma Pháp Bùng Nổ đã được kích hoạt.
“Hú!”
Người Sói bị sét đánh đến trầy da rách thịt, bộ mặt dữ tợn đã lộ ra nét sợ hãi.
Hắn không phải là loại quái vật không có trí khôn, ngược lại, trí lực của hắn cực kỳ cao.
Sau khi ý thức được việc mình không phải là đối thủ của Tô Mộ, ý định chạy trốn nảy sinh ra trong đầu hắn.
Chỉ cần hắn có thể chạy trốn, biến trở lại hình dáng người là có thể triệu tập nhiều người hơn để vây giết Tô Mộ.
“Muốn chạy à?”
Nhìn thấy Người Sói từ bỏ việc tấn công, chuyển sang tư thế lùi về phía sau, trong nháy mắt, Tô Mộ đã hiểu ra dự tính của hắn.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Trọng Lực mạnh mẽ ngay lập tức đè lên thân của tên Người Sói, khiến cho hắn như chìm vào trong vũng bùn.
“Hú!”
Người Sói ý thức được chuyện không ổn rồi, sử dụng kỹ năng trước đó một lần nữa.
Mắt hắn biến thành màu đỏ phát sáng, sức mạnh và tốc độ có được tăng lên cực nhiều, không ngờ lại có thể miễn cưỡng chống lại được Vùng Từ Trường Trọng Lực để chạy đi!
“Không hổ là quái vật cấp độ BOSS đấy!”
Tô Mộ thấy thế, tặc lưỡi ngạc nhiên.
Dựa vào giá trị trí lực hiện tại của mình, cho dù là những tên quái vật tinh anh và NPC, e rằng cũng không có cách nào tránh được sự trói buộc của Vùng Từ Trường Trọng Lực. Tên BOSS Người Sói này lại khiến cho mình hơi bất ngờ.
“Không chơi với ngươi nữa!”
Tô Mộ khẽ mỉm cười, hắn bắt đầu ngưng tụ năng lượng.
“Lốp bốp!”
“Xì!”
Trong một khoảng thời gian, khu vực này đầy sấm sét vang dội.
Một tia rồi lại một tia sét giáng về hướng của tên BOSS Người Sói.
BOSS Người Sói dưới sự kìm hãm của Vùng Từ Trường Trọng Lực, mặc dù có thể tránh được một phần công kích nhưng lượng máu vẫn vơi đi từng đoạn một.
Cứ tiếp tục như vậy thì ngày hôm nay hắn sẽ phải nộp mạng ở chỗ này rồi.
Đột nhiên, BOSS Người Sói hình như nhìn thấy gì đó, đôi mắt lộ ra một tia hy vọng.
“Nhà thám hiểm, ta là đội trưởng đội vệ binh, tên Tô Mộ đó đang ở đây, ngươi hãy mau tới giúp ta!”
Người mà hắn nhìn thấy chính là ‘Hiên Viên’ đang đuổi đến.
Hắn không để ý đến bộ dạng Người Sói hiện tại mà hướng về phía Hiên Viên cầu cứu.
“Chỉ cần ngươi giúp ta giết chết cái tên Tô Mộ kia, ta sẽ trao cho ngươi phần thưởng hậu hĩnh!” Đội trưởng đội vệ binh trong hình dạng Người Sói không ngừng la lớn.
Cảnh tượng Hiên Viên miểu sát Tô Mộ, hắn vẫn còn nhớ rõ như in.