Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 206: Giết thần?

Chương 206: Giết thần?


Có bảy tám chục người đi theo bên cạnh hắn, được xem là đội ngũ lớn nhất trong ba ngàn người ở đây, lời hắn nói ra hiển nhiên rất có trọng lượng.
“Người anh em này nói đúng đó, chỉ là hoạt động thôi mà, đâu phải là chỉ có điểm tích lũy mới có phần thưởng, phần thưởng đánh quái cũng cao mà, mọi người không cần thiết phải đánh đánh giết giết đâu.” Trong một đội có hơn năm mươi người khác, một người cũng theo đó lên tiếng.
“Nói vậy là mọi người cùng hòa bình phát triển!”
‘Ta đồng ý.
“Tôi không có ý kiến.”
Tiếng phụ họa nhanh chóng vang lên liên tục trên đấu trường.
Sự đề phòng lúc đầu giữa những người chơi cũng dần dần giảm xuống.
Ít nhất là trước khi quyết định danh sách thăng cấp sẽ không có người đứng ra phản đối.
Tô Mộ đứng lẻ loi một mình, không để ý đến lời nói của bọn họ.
Hòa bình phát triển?
Mình không có nhiều thời gian như vậy để hòa bình phát triển. cùng những người này
“Ta có lời muốn nói!”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
Hắn nói rất to, khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía hắn.
Nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn Tô Mộ chằm chằm.
Người này cười nói, giọng điệu rất kỳ quái :”Chúng ta muốn cùng hòa bình đánh quái, còn phải xem vị Tô Pháp Thần này có đồng ý hay không!”
“Tô Pháp Thần?”
“Ngươi là nói hắn là Tô Pháp Thần?”
“Không thể nào, ta lại gặp được thần tượng của mình rồi ư?”
“Là Tô Pháp Thần thật sao? Lúc còn sống, ta lại có thể thấy Tô Pháp Thần, ta quá hạnh phúc rồi”
“Thần tượng, mau ký tên cho ta đi”
Trên đấu trường, những người khác nghe nói như thế, tất cả đều nhìn về phía Tô Mộ, ánh mắt đầy cuồng nhiệt.
Thậm chí có nhiều người chơi đã mất đi lý trí lao thẳng về hướng Tô Mộ.
Người kia nói gì đã không còn quan trọng.
Trong mắt của hầu hết mọi người chỉ còn lại Tô Mộ.
Hễ có thể gia nhập đội của Tô Pháp Thần cũng đủ để bọn họ “Thăng cấp rất nhanh” rồi!
“Tô Pháp Thần, nghe nói ngươi thành lập công hội, còn nhận người không?”
“Thần tượng, ta muốn đi theo ngươi, lời ngươi nói mãi mãi đều là chân lý!”
“Tô Mộ, YYds!”
“Bắt đầu từ bây giờ, Tô thần bảo ta đi hướng đông, ta tuyệt đối không đi hướng tây!”
Một hoạt động đang tốt bỗng nhiên trở thành hiện trường theo đuổi thần tượng cuồng nhiệt.
“Mẹ nó!”
Nhìn dòng người mãnh liệt kia, chân mày của Tô Mộ nhíu chặt.
Cuối cùng mình có thể hiểu được fan cuồng là cái gì rồi!
“Chớp Nhoáng!”
Trước khi đám người này tới gần, hắn loé lên một cái đi tới khán đài phía trên giác đấu trường.
“Thần tượng đừng chạy, chúng ta chỉ là muốn xin chữ ký thôi mà!”
“Tô Pháp Thần, xin ngươi hãy nhận lấy ta đi, chỉ cần ta được gia nhập công hội của ngươi thì ngươi có yêu cầu gì ta cũng có thể đáp ứng.”
“Tô ca ca, người ta muốn tham khảo chân lý cùng với ngươi một chút, cái loại mà dùng suốt đêm ấy... A!”
“Tô Pháp Thần, có người nói ta có tướng vượng phu, nếu cưới ta nhất định ngươi có thể mạnh hơn!”
Độ cao tường rào của khán đài đạt đến mười mấy mét, ngoại trừ Tô Mộ thì cho dù những khác pháp sư học kỹ năng Chớp Nhoáng cũng không đi lên nhanh chóng được.
Những người này chỉ có thể không ngừng hô to ở dưới khán đài với ý muốn giữ lại thần tượng của bọn họ.
Tô Mộ không để ý đến, hắn tự đi dọc theo hướng khán đài.
Độ cao để đi xuống từ vị trí này ít ra cũng phải hơn ba mươi mét.
Nhưng độ cao này là không thành vấn đề đối với Tô Mộ.
Hắn quay đầu lại liếc mắt một cái hướng về trong giác đấu trường phía dưới, tiếp theo trực tiếp nhảy xuống.
“Thần tượng, chờ bọn ta một chút!”
“Đánh quái làm gì nữa, mục tiêu của ta là chữ ký của thần tượng!”
“Hình như không thể ký tên trong trò chơi này mà? Làm sao ngươi lấy được?”
“Ngươi thì biết gì, chỉ cần thần tượng dùng tay khoa tay múa chân tên của hắn một chút trên lưng ta, ta cũng đã thỏa mãn rồi!”
Một đám fan cuồng nhiệt thấy thế lập tức chạy về hướng cửa ra Tô Mộ vừa đi.
Dĩ nhiên, trong giác đấu trường cũng có không ít người có lý trí.
Phần lớn đều là đoàn đội có số người khá nhiều, cũng có đội ngũ nhỏ có ít người.
Trong đó, trong một tiểu đội năm người, một người đàn ông có vẻ mặt u ám u ám.
Người này chính là U Tiêu.
Người vừa mới mới mở miệng nói ra suy nghĩ của mình cũng là hắn.
Vốn dĩ hắn có ý định sẽ lan tin về hành động ở vòng thứ nhất của Tô Mộ để đặt Tô Pháp Thần ở phía đối lập với mọi người.
Cho dù Tô Pháp Thần lợi hại như thế nào thì sao có thể địch nổi ba ngàn người?
Mỗi người dùng một kỹ năng cũng đã đủ giết chết mấy trăm Tô Pháp Thần lập tức đi?
Song điều khiến cho U Tiêu không nghĩ tới là sức ảnh hưởng của Tô Pháp Thần thật sự quá lớn.
Chỉ riêng danh tiếng mà đã làm cho kế hoạch của hắn bị cuốn trôi.
Đặc biệt là Tô Mộ còn liếc mắt nhìn hắn trước khi đi!
“Các vị, tên Tô Pháp Thần này cũng không phải là nhân vật hiền lành dễ gần. Hắn điên cuồng đánh quái ở vòng thứ nhất, căn bản không để cho người chơi khác có cơ hội nào. Có khối u ác tính như hắn ở đây, chúng ta sẽ gặp quá nhiều khó khăn nếu muốn đánh quái thăng cấp!”
U Tiêu sẽ không ngồi chờ chết, hắn hô lớn hướng về những người khác còn lại phía trên đấu trường.
“Tên này muốn làm cho chúng ta đi đối phó Tô Pháp Thần?”
“Ngươi làm như vậy là có ân oán gì cùng với vị Pháp Thần kia sao?”
“Ha ha, ngươi muốn mượn đao giết người thì không khỏi có hơi nóng vội rồi!”
Chẳng qua là một vài đoàn đội còn lại cũng không đồng ý với lời nói của U Tiêu.
Chỉ bằng một câu nói mà đã đi đắc tội Tô Pháp Thần, những người này không ngu như vậy.
“Hừ!”
Dường như U Tiêu cũng hiểu ý nghĩ của những người này, nở nụ cười lạnh.
“Nếu các ngươi không tin, vậy thì chờ mà nhìn xem!”
Hắn nói nốt một câu nói, dẫn mấy người khác chạy đi về hướng bên ngoài giác đấu trường, không hề quay đầu lại.
“Tiêu, cứ để như vậy sao?” Bọn họ vừa chạy, pháp sư trong đội ngũ có chút không cam lòng cất giọng nói.
Ánh mắt của U Tiêu lạnh thấu xương, ngược lại vẻ mặt trên mặt lại trở nên bình thản.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất