Chương 247: Tìm được rồi?
U Tiêu vừa nhìn phần tài liệu kia vừa nói ra.
Nếu xem xét từ phần tài liệu này, nhìn thế nào thì tên “Tô Mộ” này cũng không dính dáng đến tên “Tô Pháp Thần” kia.
Cho dù là ở trong nhiều tài liệu như vậy, tên “Tô Mộ” này cũng là một trong những người có hiềm nghi nhỏ nhất.
Nếu đổi lại lúc trước thì quả thật bọn họ sẽ trực tiếp quên đi mục tiêu như vậy.
Nhưng mà bây giờ, U Tiêu nhìn tên “Tô Mộ” này, lông mày nhíu lại.
Sau khi người đưa tài liệu thấy được vẻ mặt của U Tiêu, không nhịn được cất giọng nói: “Tiêu ca, thành phố của người này khá là xa, nếu chúng ta muốn qua đó sẽ phải mất không ít thời gian, ta cảm thấy người này chắc chắn không phải là mục tiêu mà chúng ta muốn tìm!”
Vốn dĩ nguyên nhân khiến hắn nói như vậy cũng rất đơn giản.
Thành phố tuyến ba kia cách trụ sở của Hứa Thế Kiệt vô cùng xa.
Nếu thật sự là “Tô Pháp Thần” giết chết Hứa Thế Kiệt, làm sao tên “Tô Mộ” này có thể xuất hiện đồng thời ở hai địa phương cách xa nhau mấy trăm cây số?
Cho dù Tô Pháp Thần thật sự có thể có được sức mạnh ngang với trong trò chơi, hiển nhiên hắn cũng làm không được điều này!
“Ta cũng cảm thấy không thể là người này!” Cô gái cũng mở miệng.
U Tiêu nghe thấy mấy câu nói này, ánh mắt vẫn không dịch chuyển khỏi tài liệu của Tô Mộ như cũ.
“Cùng lắm là lãng phí thời gian một ngày thôi!” Hắn chậm rãi lên tiếng, giọng điệu lạnh như băng: “Cho dù người này không phải là hắn, giải quyết hắn cũng không tốn bao nhiêu thời gian.”
Chuyện cho tới bây giờ, U Tiêu có địch ý rất lớn đối với tất cả những người có tên là “Tô Mộ”.
Dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, có thể thấy được rõ ràng hình ảnh trên phần tài liệu kia.
Rõ ràng đó chính là hình của Tô Mộ!
Đám người U Tiêu nằm mơ cũng không nghĩ tới dưới thần xui quỷ khiến , thế mà bọn họ tìm được mục tiêu chính xác.
Song, bọn họ cũng không ý thức được một điều.
Bọn họ cách mục tiêu càng gần thì ngược lại càng gặp phải nhiều nguy hiểm hơn!
Cho dù bọn họ có bom với lực nổ kinh khủng, súng ngắm với lực sát thương mạnh mẽ thì phần thắng của bọn họ gần như cũng bằng không.
Trăng sáng sao thưa.
Ban đêm trong thế giới Thần Đồ không giống như trong thực tế.
Trong bầu trời đêm, ánh sáng sao có hơi mỏng manh.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, trong rừng Ma Vật, có một bóng người đang xuyên qua nhanh chóng.
Động tác của hắn vô cùng nhanh nhẹn.
Nếu không nhìn kỹ thì khó có thể phát hiện có một đoàn quái vật đi theo phía sau hắn.
Những con quái vật kia không giống nhau.
Có con toàn thân là kim châm bén nhọn, có con mọc ra nanh đáng sợ, trong đó còn có một con nhện có cơ thể khổng lồ.
Con nhện kia cực kỳ nổi bật ở trong một đám ma vật.
Cho dù là xem từ thân hình hay là khí thế thì con này cũng không phải là hạng quái bình thường gì.
Trên chân nhện dài mấy mét của nó có lông xù gai ngược rải rác, khóe miệng lại còn mọc ra răng nanh như lưỡi dao sắc bén trước hàm.
Rõ ràng tốc độ của nó nhanh hơn so với những ma vật khác, nó đuổi theo sát bóng người phía trước kia.
Tốc độ của bóng người cũng vô cùng nhanh, hắn vẫn luôn duy trì khoảng cách an toàn với con nhện lớn kia.
“Hí!”
Dường như con nhện lớn khá nổi giận, trong miệng nó phun ra một sợi tơ nhện xông thẳng đến bóng người.
Nhưng ngay khi tơ nhện sắp trúng mục tiêu, bóng người kia nép vào một cây to, tránh thoát công kích từ tơ nhện hoàn mỹ.
Tơ nhện hung hăng quấn quanh vào cây to.
Một giây sau, thân thể của cây to bắt đầu thối rữa.
“Ầm!”
Thời gian trôi qua một nháy mắt, thân cây lớn như thế sụp đổ ầm ầm.
“Tơ nhện của con này có độc!”
Bóng người nhìn vào một ít tơ nhện trên cây to kia, vẻ mặt bình tĩnh.
Người này chính là Tô Mộ.
Đêm đã khuya, hắn vẫn làm nhiệm vụ ở ngoài rừng Ma Vật như cũ.
Chỉ cần hắn đánh chết một ít ma vật phía sau kia là huy chương của hắn có thể tăng lên cấp hoàng kim.
“Phía trước còn một đám quái cuối cùng, kéo nó đến vị trí kia là có thể bắt đầu đánh!”
Tô Mộ tiếp tục chạy như điên về một phương hướng.
Hắn không có chút áp lực nào nhờ vào ưu thế tốc độ cùng địa hình phức tạp của rừng Ma Vật, cho dù ngay phía sau còn đang kéo theo cả BOSS.
Rất nhanh, một nhóm quái vật cuối cùng xuất hiện trước mắt Tô Mộ.
Đó là một đám sói cấp Tinh Anh.
“Trước tiên đánh con kia đến gần hết máu đã!”
Tô Mộ trực tiếp để bầy sói sang một bên, lực chú ý của hắn chuyển hướng đến con BOSS kia.
“Kẻ ẩn núp trong rừng rậm (BOSS)”
HP 200000/200000
Công kích vật lý: 3000
Phòng ngự vật lý: 2500
Phòng ngự ma pháp: 2000
Khả năng miễn dịch ma pháp 20%
Miễn dịch công kích vật lý 10%
Kỹ năng: Gai Nhện, Mạng Nhện Ăn Mòn, Ẩn Núp.
“Thánh Quang Đả Kích!”
Tô Mộ cũng không khách khí, mở tay phóng ra một chiêu mạnh nhất của mình.
-62925!
Một con số cực kỳ kinh khủng xông ra từ trên đầu BOSS con nhện.
Với trị số tinh thần và trị số trí lực bây giờ của Tô Mộ, tổn thương của Thánh Quang Đả Kích đã vượt qua tất cả những kỹ năng khác.
Đặc biệt là Quyền Trượng Pháp Thần tăng thêm 20% sát thương sau cùng càng khiến cho DPS của hắn tăng lên một cấp bậc khác.
Mà sau khi gặp phải một chiêu kia, bản năng của BOSS con nhện cũng được kích hoạt.
Nó tức giận phát động công kích tơ nhện hướng về Tô Mộ.
“Chớp Nhoáng!”
“Đi!”
Tô Mộ cho thấy sự linh hoạt nhẹ nhàng của một pháp sư, đùa bỡn con BOSS này trong lòng bàn tay.
“Băng Sương Phong Bạo!”
“Quần Nha Phong Bạo!”
Tô Mộ vừa dây dưa cùng BOSS vừa dọn dẹp những con quái nhỏ kia.
Nơi này có không ít quái vật tinh anh, lượng máu cũng không thấp.
Nhưng chúng đối mặt với điểm công kích ma pháp cao hơn năm ngàn Tô Mộ, cộng thêm gia tăng sát thương sau cùng, còn có Ma Pháp Bùng Nổ, Bạo Kích Ma Pháp thỉnh thoảng được kích hoạt. Dưới hai kỹ năng AOE được phóng ra, ngoại trừ BOSS con nhện thì không ma vật nào còn có thể đứng nữa.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-50563!
-15168!
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-101126!
Hắn dùng hai phát Lôi Quang liên tục, Tô Mộ đánh ra sát thương nhiều nhất từ trước đến giờ.