Chương 248: Đóng gói toàn bộ.
“Ngươi đánh chết Kẻ ẩn núp trong rừng rậm, đạt được 10000 điểm kinh ngiệm!”
“Đạt được 1 điểm trí lực thông qua Hào Quang Của Pháp Thần!”
“Đạt được 1 điểm lực lượng thông qua Sức Mạnh Của Chiến Thần!”
“Đạt được 1 điểm thể chất thông qua Thân Thể Bất Diệt!”
Khi BOSS ngã xuống đất, trước mắt Tô Mộ xuất hiện nhắc nhở liên tiếp.
Nếu lướt lên trên thì còn có hơn một ngàn dòng nhắc nhở như vậy.
Sau khi đánh chết những quái vật này, hắn trực tiếp thăng hai cấp, cấp bậc đã đạt đến cấp 6 Tam giai, cách cấp 7 Tam giai cũng không xa.
Đổi lại nếu là những người khác thì căn bản không thể tin được hiệu suất thăng cấp như vậy.
Đừng nói kéo theo cả BOSS để đánh, cho dù chỉ kéo theo vài con quái tinh anh để đánh cùng cũng đủ để cho phần lớn đoàn đội nhức đầu rồi.
“Quái vật chung quanh đây vẫn còn quá ít, nếu có thể có thêm vài con BOSS nữa thì tốt!” Tô Mộ có phần không hài lòng lắm rù rì nói.
Rừng Ma Vật không giống với một số bản đồ lúc trước chính mình từng đánh quái.
Chỗ này rất lớn, phần lớn quái vật bên trong đều có ý thức lãnh địa.
Nếu muốn kéo những con quái kia đến cùng nhau thì cần tốn không ít thời gian.
Một khi trên đường chính mình rời khỏi tầm mắt của quái vật thì có thể những con kia sẽ trở về vị trí lúc đầu.
Cũng chính bởi vì như vậy nên ngược lại dụ quái là việc tốn thời gian nhất.
“Kích hoạt Hào Quang Của Pháp Thần hai mươi hai lần!”
“Kích hoạt Thân Thể Bất Diệt ba mươi bảy lần!”
“Kích hoạt Chiến sĩ chi lực ba mươi tư lần!”
Tô Mộ liếc nhìn nhắc nhở rồi tính toán một chút.
Lần đánh quái này, cấp bậc của quái không kém nhiều với chính mình, rõ ràng xác suất kích hoạt Hào Quang Của Pháp Thần được nâng cao.
Tỷ lệ kích hoạt của hai kỹ năng bị động khác cũng cực kỳ tốt.
Về phần điểm thuộc tính đạt được khi hắn tăng hai cấp, đúng lúc thêm một nửa vào nhanh nhẹn và trị số tinh thần.
Mở ra thanh thuộc tính.
Nhà thám hiểm: Tô Mộ
Nghề nghiệp: Pháp sư
Cấp bậc: cấp 6 tam giai (37650/46000 )
HP: 12380
MP: 84000
Công kích vật lý cận chiến: 1374
Công kích ma pháp: 5564
Phòng ngự vật lý: 1164
Phòng ngự ma pháp: 2250
Thuộc tính: Sức mạnh 587, thể chất 578 (+460 ), nhanh nhẹn 556, tinh thần 1130 (+970 ), trí lực 1589 (+940 )
Mỗi lần loại đánh quái AOE cường độ cao này đều làm cho Tô Mộ vô cùng sung sướng.
Còn lần này, tâm trạng của hắn càng thêm vui vẻ hơn xa lần trước.
Sau khi có cái thắt lưng trữ đồ kia, kể cả trên mặt đất có hơn ngàn con ma vật rơi xuống đồ.
Thì chính mình cũng có thể đóng gói toàn bộ mang đi trong một lần.
'Ngươi đã có được ma hạch tam giai!'
'Ngươi đã có được dao găm Sài Lang!'
'Ngươi đã có được Tri Chu Chi Vẫn!'
'Ngươi đã có được Khiên Anh Dũng!'
...
Không ngừng nhặt những vật phẩm được rơi ra, Tô Mộ cơ bản cũng lười chẳng muốn nhìn những tin nhắc nhở đó nữa, cứ một hơi mà nhét hết vào trong ô túi đồ.
Sau khi ô túi đồ đã đầy, hắn lại nhét vào trong một trăm ô vật phẩm của nhẫn Diệu Tinh.
Bởi vì đa số các vật phẩm đều có thể cộng dồn, sau khi nhặt hết toàn bộ các vật phẩm rơi ra, thanh vật phẩm của thắt lưng trữ đồ vẫn còn dư ra hơn một trăm mấy ô.
“Sắp xếp lại có hơi phiền phức đấy!”
Tô Mộ nhìn qua các đồ vật bên trong.
Có phần chiếm chỗ của các ô túi đồ vẫn là những trang bị tam giai đó.
Mà những loại dược phẩm và nguyên liệu, phần lớn đều là một trăm cái cộng dồn thành một nhóm,
“Trang bị tam giai thật là giữ thì không biết làm gì, vứt thì lại tiếc!”
Tô Mộ nhìn những trang bị kia, vẻ mặt đầy vẻ bất lực.
Vẫn do mình cày cấp nhanh quá rồi!
Lúc trước, những trang bị mà mình bỏ đi, ở chỗ những người chơi khác vẫn còn có chút thị trường, bây giờ những thứ này trên cơ bản chính là bán ‘rác’ của cửa hàng rồi.
Nếu có người biết Tô Mộ coi những trang bị tam giai có thuộc tính không tệ này như rác, nhất định sẽ la to: Ngươi bị điên rồi sao?
Những trang bị này, tùy tiện lấy ra một món cũng đủ để khiến cho đại đa số người chơi trở nên điên cuồng rồi. Đáng tiếc, những người chơi đó hoàn toàn không mua nổi những trang bị ở cấp bậc này.
“Các loại vũ khí bán cho cửa hàng còn đáng tiền một chút, những thứ khác đã phân giải rồi, dù sao để làm được bộ đồ kia cũng cần không ít các nguyên liệu tam giai!”
Tô Mộ vừa đi về lại hướng vào trong thành, vừa phân giải những trang bị tam giai kia, giữ lại những loại vũ khí và khiên trong tay.
Dĩ nhiên, những vật phẩm rơi ra từ BOSS thì không thể phân giải được.
“Đóng cửa rồi à?”
Khi trở về thành Diệu Nhật, trời cũng đã rất khuya rồi.
Tô Mộ đi tới phía bên ngoài khu thương mại, nhìn thấy các cửa hàng ở khắp nơi đều đã đóng cửa, vẻ mặt hắn lộ ra sự kinh ngạc.
Xem ra những NPC này cũng có chia thời gian làm việc và nghỉ ngơi à!
“Vậy thì để qua ngày mai rồi tính vậy!”
Tô Mộ nhún vai một cái, trực tiếp logout ngay tại chỗ.
Trở về lại thế giới thực, nhìn qua đồng hồ trên tường, giờ đã là hai giờ sáng.
“Xem ra thuộc tính càng cao, cho dù là ở trong game, thì ta cũng không cần nghỉ ngơi nữa!”
Vào game trong thời gian dài, Tô Mộ cũng không hề có cảm giác mệt mỏi, ngược lại sinh lực lại còn có phần dồi dào hơn.
Hắn nằm trên giường, lấy điện thoại ra lướt qua các diễn đàn lớn.
Các thể loại bài viết thảo luận liên tiếp xuất hiện, nội dung chính gần như đều xoay quanh một điều.
Sự chấn động game Thần Đồ mang lại cho thế giới thực tế!
“Khi sức mạnh có được trong game đủ mạnh, những người đó có còn bị quy tắc trói buộc hay không?”
“Toàn thế giới phải chăng sắp sửa lâm vào tình thế hỗn loạn?”
“Thế giới hiện ra trong sự kiện, có lẽ nào là ám chỉ thế giới của chúng ta cũng sẽ diễn biến đến tình trạng đó?”
“Sau khi đạt được sức mạnh không gì sánh bằng, chúng ta có nên ràng buộc hành vi chuẩn mực của mình hay không?”
Tô Mộ nhìn những bài viết kia, lòng cảm thấy vô cùng phức tạp.
Thế giới thực chịu phải sự chấn động từ game tuyệt đối là chuyện tất nhiên.
Mấu chốt vấn đề nằm ở ngày đó sẽ đến khi nào? Sau khi ngày đó đến, sẽ phát sinh ra những biến cố như thế nào?