Chương 251: Các đại lão đưa tiền trước.
Tô Mộ viết hai chữ “rối rắm” lên trên mặt, chậm chạp chưa đưa ra lựa chọn.
“Ngươi cần suy nghĩ bao lâu?” Quản gia cũng không có biện pháp gì, đành chịu rồi dò hỏi.
“Cho ta thời gian hai ngày đi, đến lúc đó ta tự tới cửa xin gặp!” Sau khi Tô Mộ suy nghĩ một lúc thì đưa ra câu trả lời.
Quản gia không nói thêm gì nữa, hắn quét mắt qua Tô Mộ mấy lần rồi dùng phong thái lịch sự rời khỏi nơi này.
“Muốn lừa ta à?”
Đợi đến khi bóng lưng của hắn biến mất trong tầm mắt, Tô Mộ nở nụ cười lạnh.
Nếu đổi lại là người chơi khác đối mặt với một nhiệm vụ nhìn như có thể hoàn thành “dễ dàng” như vậy thì tuyệt đối sẽ hấp tấp muốn đi.
“Hai ngày là đủ cho ta tăng lên tứ giai rồi, đến lúc đó chế tạo ra bộ đồ pháp sư Tam giai trước.”
“Về phần hoa Cực Sinh mà tên kia vừa nói, bằng không ta đi đến thung lũng Lụi Tàn kia xem một chút trước?”
Tô Mộ sờ lên cằm, tính toán kế hoạch tiếp theo.
Xem xét từ con đường được đánh dấu trên tấm bản đồ vừa rồi, thông thường cần thời gian một ngày một đêm để đi đường, nhưng nếu đi với tốc độ đi đường của mình thì chỉ hơn mười tiếng là đã có thể đến vị trí bức tường kia.
So với hành động cùng quản gia, ngược lại Tô Mộ cảm thấy mình tự hành động một mình càng an toàn hơn.
“Trước tiên vẫn không nên nóng nảy, chờ ta thăng cấp lên Tứ giai rồi lại xem rốt cuộc trong hồ lô của tên kia bán thuốc gì!”
Nghĩ lại, Tô Mộ kiềm chế ý nghĩ đi thung lũng Lụi Tàn trước để tìm tòi đến tột cùng.
Một phần là để tiết kiệm thời gian, một phần khác là không cần thiết chỉ bởi vì quản gia đột nhiên viếng thăm mà đã làm rối loạn kế hoạch hành động nguyên bản của mình.
“Trước tiên luyện chế thuốc, kiếm một khoản đồng vàng rồi hãy nói!”
Đi trên đường phố ở thành Diệu Nhật, toàn bộ lực chú ý của Tô Mộ đặt ở việc chế luyện thuốc.
Sau khi nắm giữ công thức thuốc, chỉ cần nguyên liệu trong ô túi đồ đầy đủ thì chính mình có thể trực tiếp chế tạo ra.
“Ngươi đạt được thuốc sinh lực hiệu suất cao!”
...
Trước mắt, Tô Mộ vẫn muốn chế tạo thuốc sinh lực hiệu suất cao là chính.
Thứ này thật sự hồi máu được nhiều lắm.
Sau khi cấp bậc được tăng lên một khoảng lớn, chắc là bây giờ các đoàn đội lớn đều đang đánh phó bản nhất giai.
Suy cho cùng còn có rất nhiều người cần chứng minh thăng cấp.
Đúng lúc thuốc sinh lực hiệu suất cao có thể giải quyết việc gấp cho bọn họ.
Ngoại trừ loại thuốc này thì trong ô túi đồ của Tô Mộ còn có vài lọ nước thuốc pháp lực siêu cấp và nước thuốc sinh lực siêu cấp.
Những thứ này là do quái nhỏ rơi ra.
Đối với phần lớn nghề nghiệp cần dùng mana thì nước thuốc pháp lực siêu cấp có thể trợ giúp bọn họ phóng ra thêm nhiều kỹ năng hơn, nhưng đối với mình thì chỉ như muối bỏ biển.
Tô Mộ giữ lại một nhóm để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, còn lại hắn có dự định bán ra toàn bộ.
Đối với loại “thuốc” khan hiếm này, hiển nhiên không phải lo về nguồn tiêu thụ.
Tô Mộ mở ra kênh chat, trực tiếp rao ra những thuốc men này.
“Bán ra thuốc cao cấp số lượng lớn, nếu mua lượng lớn thì có thể thương lượng giá tiền!”
Sau khi phát ra tin tức này, Tô Mộ trực tiếp cài đặt chặn lại chat riêng.
Tất cả những người ra giá kia đều bị hắn chặn lại.
Hắn đang đợi khách hàng lớn tới cửa.
Rất nhanh, một tin tức tiến vào trong tầm mắt của Tô Mộ.
“Chào ngươi Tô Pháp Thần, ta là Mã Kinh Phi!”
Coi như là mình từng giao tiếp mấy lần cùng với Mã Kinh Phi, mặc dù hắn không có cảm tình gì đối với thương nhân như vậy nhưng người ta có tiền là đủ rồi.
“Tổng giám đốc Mã cần mua thuốc sao?” Tô Mộ trả lời lại tin nhắn.
“Có bao nhiêu thuốc sinh lực hiệu suất cao và nước thuốc pháp lực siêu cấp ta cũng mua hết!”
Không hổ là cá sấu lớn, vừa mới mở miệng đã cho thấy cái gì gọi là tiền nhiều như nước.
Tô Mộ thấy thế cũng không khách sáo.
“Hai trăm lọ thuốc sinh lực hiệu suất cao, mỗi lọ 50 đồng vàng, bốn trăm lọ thuốc pháp lực siêu cấp, một lọ 30 đồng vàng!”
Sau khi hắn gửi tin nhắn ra, Tô Mộ bắt đầu chờ đợi kiên nhẫn.
Nếu nói về giá tiền thuốc thì mình tuyệt đối đang dùng “Công phu sư tử ngoạm”.
Nếu đoàn đội của Mã Kinh Phi sử dụng thuốc nhiều trong lúc cày phó bản, làm không tốt thì lợi nhuận khi đánh quái sẽ bị lỗ.
Nhưng Tô Mộ cũng không lo lắng không bán được với giá tiền này.
Hiển nhiên cơ hội sống lại của những người tinh anh kia quan trọng hơn tiền lời.
Mà những thuốc này đúng là nhân tố quyết định để lung lạc lòng người, chiêu mộ người tài!
“Đúng theo như giá tiền ngươi nói, ta muốn lấy toàn bộ!”
Quả nhiên, sau mấy phút đồng hồ, Mã Kinh Phi trực tiếp gửi tới đồng vàng, ngay cả giá tiền cũng không thèm trả giá.
Hơn hai vạn đồng vàng được đưa tới tay, Tô Mộ cũng gửi thuốc qua bưu điện cho Mã Kinh Phi.
Vụ giao dịch này hoàn thành vô cùng nhanh, Tô Mộ cũng hài lòng nở nụ cười.
Chỉ cần mình muốn thì chỉ cần nửa ngày để làm ra những thuốc này.
Mặc dù sau khi Mã Kinh Phi mua lượng lớn thuốc men thì hắn chắc chắn không cần mua nữa trong khoảng thời gian ngắn, nhưng chat riêng của mình cũng liên tục có tin nhắn nối liền không dứt.
Trong chỗ này có không ít đại lão cho thấy thân phận, họ đều muốn mua lượng lớn thuốc men từ trên tay của mình để làm chuẩn bị thật đầy đủ cho việc đánh phó bản tiếp theo.
Đối với lần này, Tô Mộ chỉ trả lời lại một câu.
Trước mắt tất cả thuốc men trong tay của mình đều đã được bán hết, đợi sau này có sẽ thông báo cho.
“Tô Pháp Thần, ta là Trương Minh Tam, ở đây là hai vạn đồng vàng, ta gửi qua bưu điện trước cho ngươi, đợi sau khi có thuốc thì xin hãy gửi qua bưu điện cho ta trước!”
“Người anh em Pháp Thần, ta là lão Vương đây, chỗ ta có một vạn đồng vàng, nếu như người còn thuốc sinh lực kia thì hãy gửi cho ta một ít qua bưu điện trước được không?”
“Anh Tô, lão Tần ta đây, lúc trước ta từng có chút hiểu lầm với ngươi, lần này tìm ngươi ta muốn nói xin lỗi, mặt khác thì ngươi có thể ưu tiên bán một phần thuốc cho ta hay không? Ta đã gửi đồng vàng cho ngươi trước rồi!”
...