Chương 254: ”Ép bán?”
Dù sao bọn họ sắp đánh phó bản nhất giai, sẽ tiêu hao thuốc hoạt lực hiệu quả cao vô cùng lớn.
“Nơi này được coi là sâu trong rừng Ma Vật rồi nhỉ?”
“Chứng minh lên cấp phải cày ở đâu nhỉ?”
Đặt kiếm tiền sang một bên trước, Tô Mộ mở Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp, tìm kiếm bốn phía.
Sau khi đi tới chỗ này, những quái vật chung quanh đều đạt tới cấp sáu, cấp bảy tam giai, còn có không ít quái tinh anh và BOSS.
Tiếp tục đi về phía trước, chắc là có thể đụng phải quái cấp 10 tam giai.
Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia xem ra, nơi có những quái vật cấp bậc cao kia chắc chắn sẽ có phó bản tồn tại.
Nhưng muốn mở phó bản, còn phải lấy được “chìa khóa”.
Với hai kỹ năng thị giác, Tô Mộ vẫn chú ý trọng điểm những con BOSS có dấu hiệu sinh mệnh mạnh mẽ.
Để quan sát vị trí xa hơn, Tô Mộ tiếp tục đi sâu vào trong.
“Đây là?”
Trên cơ sở sử dụng các loại kỹ năng gấp rút lên đường, hơn mười phút sau, một bức tường xuất hiện trong tầm nhìn của Tô Mộ.
Đó là một bức tường thật lớn, mặc dù mình sử dụng Góc Nhìn Ma Pháp, nhưng vẫn không thể nhìn xuyên qua bên kia tường.
“Đây là tường được NPC nhắc đến?”
Tô Mộ cau mày, nghĩ đến lời quản gia nói lúc trước.
Hiện tại xem ra, muốn đánh quái cấp bậc cao hơn, mình nhất định phải đi tới bên kia bức tường mới được!
“Chớp Nhoáng!”
Một chiêu Chớp Nhoáng vượt một khoảng cách xa, Tô Mộ đi tới phía dưới tường.
“Cao thật, ít nhất cũng phải hai ba trăm mét!”
Tô Mộ nhìn lại về phía trước, hắn không nhịn được phát ra một tiếng hô nhỏ.
Bức tường này thật sự quá cao, chỉ có ở trong loại thế giới trò chơi này mới có thể xây dựng ra bức tường như vậy.
“Trên tường có rất nhiều điểm dừng chân là do cố ý thiết kế như vậy sao?”
Tô Mộ vừa quan sát một lúc đã phát hiện ở trên mặt tường thường là cách một đoạn đều sẽ có một điểm dừng chân thích hợp để leo lên, dường như thiết kế như vậy để tiện cho người ta leo lên.
“Có nên đi lên xem một chút không nhỉ?”
Với thuộc tính bây giờ của mình thì việc bò lên này bức tường cũng không khó, Tô Mộ nóng lòng muốn thử.
Nhưng trước khi leo lên thì chính mình phải nếm thử một việc khác trước đã.
Tô Mộ vươn tay sờ mặt tường.
Sờ lên có cảm giác không khác gì với tấm gạch bình thường.
Chẳng qua trong lòng của Tô Mộ rất rõ ràng, bức tường này tuyệt đối không phải là”bức tường” bình thường gì cả.
Hắn giơ nắm tay lên đấm một phát vào trên mặt tường.
“Uỳnh!”
Âm thanh thanh thuý vang lên, mặt tường hoàn hảo không có tổn thương gì.
Tô Mộ cũng không thấy kỳ quái.
Nếu số điểm lực lượng này của mình cũng có thể tạo thành tổn thương đối với tường thì mặt tường này cũng không thể tồn tại ở đây lâu như vậy.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Tô Mộ giơ pháp trượng trong tay lên cao rồi phóng ra kỹ năng lôi quang.
“Két!”
Lôi điện không có tác dụng.
“Khá thú vị!”
Ánh mắt của Tô Mộ nheo lại rồi.
Lôi Quang của mình có thể tạo thành tổn thương đến gần năm vạn mà lại không thể để lại một tí dấu vết nào ở trên mặt tường.
Như vậy thì năng lực phòng ngự của tường khá kinh khủng!
“Ta có thể dịch chuyển đi ra ngoài sao?”
Tô Mộ nếm thử việc thứ hai rất nhanh.
Tô Mộ không để ý đến hao tốn mana, hắn đặt đích đến của Chớp Nhoáng ở một mặt khác của tường.
“Chớp Nhoáng!”
Năng lượng ma pháp mạnh mẽ chợt lóe lên, thanh mana của Tô Mộ bị giảm một nửa trong nháy mắt, nhưng cả người lại vẫn đứng ngay tại chỗ như cũ.
Kết quả đã rất rõ ràng rồi.
Chính mình không có cách nào dùng Chớp Nhoáng qua bức tường này!
Chân mày của Tô Mộ cau lại, ánh mắt đặt ở phía trên bức tường.
Kỹ năng Chớp Nhoáng này có thể dịch chuyển về phía trước nhanh chóng!
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ sử dụng kỹ năng một lần nữa, hắn muốn dịch chuyển lên phía trên mặt tường.
Chuyện tình khiến cho hắn bị bất ngờ xảy ra, một luồng lực lượng vô hình ngăn chặn Chớp Nhoáng, chính mình bị cản lại trực tiếp.
“Vậy thì cũng chỉ có thể leo lên sao?”
Chân mày của Tô Mộ nhíu chặt, ánh mắt hắn khẽ quét qua mấy điểm dừng chân ở trên mặt tường, cả người nhảy về phía trước.
Dưới sự tăng cường của nhanh nhẹn cùng sức mạnh, hắn bay lên trời, một cánh tay bắt được một bộ phận nhô ra đúng lúc.
“Nếu không có đủ điểm sức mạnh thì có khi còn không thể leo lên được!”
Có thuộc tính tăng cường, Tô Mộ bò vô cùng nhanh.
Chỉ trong chốc lát, hắn đi lên phía trên mặt tường.
Nhìn xuống từ trên cao!
Hắn nhìn hướng ra ngoài phía xa từ vị trí này, rừng rậm mênh mông bát ngát khiến cho Tô Mộ mở to hai mắt nhìn.
So với rừng Ma Vật bên trong của tường thì mặt ngoài tường mới thật sự là rừng Ma Vật!
Góc Nhìn Ma Pháp, phía xa khắp nơi đều là ma vật đang tản ra lực sinh mệnh mạnh mẽ, trong đó lại càng có không ít một ít quái Tứ giai.
Tô Mộ đi tới một bên khác trên tường, cúi đầu nhìn về phía dưới.
“Ồ!”
Một bên khác của mặt tường vô cùng bóng loáng, nó có độ cao mấy trăm mét nhưng không có một địa điểm để có thể đặt chân, hoàn toàn khác biệt với mặt bên trong của tường.
Nếu muốn đi xuống thì cũng không dễ dàng như vậy!
Hơn nữa chung quanh bức tường này còn có quy tắc nào đó đã hạn chế tất cả loại kỹ năng di chuyển vị trí.
“Nhảy xuống từ vị trí cao như này thì sẽ mất bao nhiêu máu đây?”
Nếu đã đi lên trên tường thì hiển nhiên Tô Mộ cũng muốn đi xuống xem một chút.
Dựa theo quy tắc của trò chơi Thần Đồ, chỉ cần lượng máu không thấp hơn 1 điểm thì sẽ không chết.
Với lượng máu bây giờ của mình, nhảy xuống từ độ cao ở nơi này có lẽ thanh máu sẽ không bị hết sạch.
Đến lúc đó chỉ cần hồi máu tùy tiện vài cái là máu của mình có thể hồi đầy trở lại trong nháy mắt.
Nhưng còn có một vấn đề quan trọng cần phải giải quyết.
Sau khi nhảy xuống, chính mình phải làm gì để trở về?
Nhất định là không thể bò lên mặt tường bóng loáng rồi, cũng không có biện pháp sử dụng Chớp Nhoáng, chẳng lẽ là chính mình phải dừng lại luôn ở ngoài tường?
“Hẳn là có một chỗ có thể đi xuống.”
Tô Mộ không gấp gáp, hắn nhớ lại tấm bản đồ mà lúc trước quản gia cho mình xem.