Chương 256: Phá hủy toà nhà?
“Đánh ở chỗ này thì ta có thể lên tới cấp 10 Tam giai rất nhanh!”
“Đến lúc đó nếu tìm được phương pháp để thăng cấp lên Tứ giai thì ta cũng có thể đi tìm Nguyệt Bạch gây sự!”
Tô Mộ nhìn về phương hướng rừng rậm phía trước.
Ở trong đó còn có rất nhiều quái mạnh hơn so với Mãnh Xích Hổ.
Xem từ lực sinh mệnh thì tất cả quái ngoài tường đều là ma vật cấp “tinh anh”.
Thăng cấp ở nơi này, chẳng những điểm kinh nghiệm tăng lên vô cùng nhanh mà xác suất kích hoạt ba kỹ năng bị động cấp Thần cũng sẽ được gia tăng thật lớn.
Dự định của Tô Mộ rất đơn giản.
Tăng cấp bậc lên cấp 10 Tam giai ở nơi này, hơn nữa đánh ra chứng minh lên cấp có thể làm cho chính mình tăng giai.
Chỉ cần mình tăng cấp lên đến Tứ giai thì không chỉ tìm Nguyệt để gây chuyện mà mình cũng có thể bắt tay vào làm kế hoạch ấp trứng rồng.
“Quái vật căn bản không phân bổ đều đặn, gần như mỗi con đều chiếm một vùng địa bàn, dùng phương thức dụ quái sau đó tập trung chúng cùng nhau để đánh quá lãng phí thời gian!”
“Dùng chiêu lớn đi!”
Đi đến phía trước vài bước, đồng tử Tô Mộ tuôn ra sinh cơ dào dạt.
“Vạn Mộc Tùng Sinh!”
Vốn đây là trong khu vực khu rừng có cây cối rậm rạp, dây leo mọc gai nhọn sinh ra từ trên mặt đất rồi vươn ra ngoài, bắt đầu tiến hành công kích đối với ma vật chung quanh.
“Chúc mừng ngươi, thăng cấp!”
Sau hơn mười giây Tô Mộ phóng ra kỹ năng, hắn trực tiếp tăng lên một cấp.
Mặc dù dây leo công kích không phân biệt thì thời gian sẽ bị kéo dài hơn một chút, nhưng ma vật ở trong khu vực này gần như không thể chạy trốn.
“Thoải mái!”
...
Thế giới thực tế, trên sân thượng toà nhà đối diện toà nhà Tô Mộ ở.
“Tiêu ca, ta quan sát qua bên trong phòng không có ai, không biết có phải đã đi ra ngoài hay không, hay đang ở trong trò chơi!” Một người đang dùng kính viễn vọng nhìn chằm chằm vào gian phòng của Tô Mộ.
“Đợi một chút rồi xem, lão Thất ngươi đi coi chừng cửa khu dân cư, nếu tên kia thật sự đi ra ngoài thì chắc chắn sẽ trở lại!” U Tiêu ra lệnh với một người bên cạnh.
“Được rồi!” Người nọ bắt đầu di chuyển rất nhanh.
Những người này bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, phía chân trời, mặt trời đã lên tới vị trí cao nhất sau đó bắt đầu hạ xuống.
“Bây giờ là mấy giờ rồi, người bình thường không thể tiến hành trò chơi trong thời gian dài như vậy!” Người nhìn chằm chằm vào kính viễn vọng kia cất giọng nói.
U Tiêu nghe vậy, híp mắt suy nghĩ, một lát sau nói về phía không khí: “Lão Thất, bên phía ngươi có thấy ai không?”
“Không!”
Tai nghe bluetooth trên lỗ tai của hắn lóe lên, cấp dưới truyền đến câu trả lời.
Lông mày của U Tiêu cau lại thành một đường.
“Có phải tên kia đã phát hiện chúng ta đến đây hay không? Hoặc là từ lúc Hứa Thế Kiệt nhìn chằm chằm vào hắn thì hắn đã từ bỏ nơi này rồi?” Cô gái đột nhiên mở miệng.
“Không giống thế, trong gian phòng kia có dấu hiệu sinh hoạt rất rõ ràng trong mấy ngày qua.” Người bên cạnh cầm kính viễn vọng loại bỏ suy đoán này.
“Các ngươi chờ ta ở đây, ta vào xem một chút!”
Đúng lúc này, U Tiêu mở miệng.
Nói xong, hắn cầm lên một cái túi ở bên cạnh.
Nếu có người chuyên nghiệp ở nơi này thấy được những thứ ở trong túi thì tuyệt đối sẽ bị dọa đến hét to một tiếng.
Lượng thuốc nổ trong đó đã đủ để phá hủy cả một toà nhà rồi.
Động tác của U Tiêu vô cùng nhanh chóng.
Hắn không hề đi thang máy xuống, mà trực tiếp leo xuống tầng một từ tầng thượng.
Toà nhà với hai mươi tầng, hắn chỉ leo mất có vài phút.
U Tiêu không vội vã ra khỏi hành lang, hắn kéo mũ lưỡi trai đang đội thấp xuống.
Mặc dù, vào thời điểm này, không có ai trong khu dân cư cả, nhưng hắn phải bảo đảm rằng mình không bị người khác nhìn thấy.
Quan sát một hồi, sau khi xác định không có ai, hắn sải bước lớn xông về phía hành lang của toà nhà Tô Mộ.
Sau khi có được sự tăng phúc của game Thần Đồ, tốc độ của hắn còn nhanh hơn quán quân của cuộc thi chạy!
“Chính là ở đây!”
Nhanh chóng leo lên đến tầng Tô Mộ đang ở, U Tiêu đi tới trước cửa có số phòng hắn đã thấy trên hồ sơ trước đó.
Hắn rất thành thạo lấy từ trong túi quần ra một cái chìa khóa vạn năng, rồi hì hục mở khoá cửa phòng.
“Tạch!”
Cánh cửa này không kiên trì nổi ba giây, đã bị mở ra.
Ánh mắt U Tiêu lạnh đến thấu xương. Hắn lấy ra một món vũ khí, đồng thời mở khóa chốt an toàn ra.
Một khi trong phòng có biến, hắn sẽ không chút do dự bóp cò súng.
“Không ai cả?”
Nhưng sau khi hắn bước vào nhà, không hề phát hiện ra có người ở đây.
U Tiêu bắt đầu tìm kiếm ở trong phòng.
Chỉ cần là nơi con người có thể ẩn nấp, hắn đều sẽ tìm kiếm một lượt.
Vẫn không có ai cả.
U Tiêu hít sâu một hơi, quan sát tình hình trong phòng.
“Những bát đũa đặt trong bồn rửa chén, chắc là của mấy ngày nay.”
“Thức ăn trong tủ lạnh cũng rất đầy đủ, có nghĩa là đối phương vẫn còn ý định tiếp tục sống ở đây!”
“Sàn nhà và phòng vệ sinh rất sạch sẽ, gần đây cũng từng được quét dọn!”
Sau khi nhanh chóng phân tích, U Tiêu cho ra một kết luận.
Căn phòng này vẫn có người ở!
“Nếu người đó đang ở trong game, vậy rất có thể hắn chính là mục tiêu ta cần tìm, suy cho cùng người chơi bình thường sẽ không thể ở trong game lâu đến như vậy được!”
“Hoặc là hắn vừa hay đã đi ra ngoài, bây giờ vẫn chưa về tới?”
Bây giờ hắn không thể chắc chắn được chủ nhân của căn phòng này đã đi ra ngoài, hay đang trong game.
“Thôi mặc kệ, cứ lắp đặt sẵn đồ đạc trước đã!”
Sau khi phân vân một hồi, đôi mắt của hắn trở nên lạnh lùng.
Đặt cái túi kia xuống mặt đất, U Tiêu rất có kinh nghiệm lấy những đồ vật bên trong ra.
Cái đó là dụng cụ tính giờ, được chế tạo vô cùng tinh xảo.
U Tiêu bước nhanh đến vị trí phòng bếp, lắp vật này vào bên cạnh đường ống khí gas.
Một khi xảy ra vụ nổ, chẳng những có thể dùng khí gas bị rò rỉ để che giấu, còn có thể tăng thêm uy lực cho vụ nổ.