Chương 258: Cảm giác trước nay chưa từng có.
Đầu bị choáng liên tục, lúc nó hoàn toàn tỉnh táo lại thì lượng máu đã giảm hơn hai mươi vạn điểm rồi.
Đây là việc mà một pháp sư có thể làm ra sao?
Cự Tích rất muốn nói với Tô Mộ rằng: làm ơn sống cho giống người đi!
Nhưng nó không nói nên lời.
Lấy sức mạnh khủng khiếp mà Tô Mộ đã thể hiện ra, bản năng và chút trí tuệ đó của nó đã nói cho nó cùng một đáp án.
Bỏ chạy!
Chạy càng nhanh càng tốt!
Trong khi nó xoay người chạy trốn vẫn không quên Quét Đuôi một phát với Tô Mộ.
“Block!”
Tô Mộ điềm tĩnh đem pháp trượng chắn trước người.
Quét Đuôi thuộc về công kích vật lý, Tô Mộ rất ung dung chặn lại, sát thương hiện ra trên đầu cũng là MISS.
“Quả nhiên quái vật thông minh đều sợ chết!”
Nhìn dáng vẻ chạy trốn “ung dung tự tại” của Cự Tích, Tô Mộ không nhịn được cười phá lên.
Bản năng sợ chết của những ma vật này thật đúng là thống nhất lạ thường!
“Vậy thì tiễn ngươi lên đường nào!”
Khóe miệng nhếch lên, Tô Mộ sử dụng Thánh Quang Đả Kích.
Con số tổn thương kếch xù lập tức mang đi toàn bộ lượng máu còn lại của Cự Tích.
‘Ngươi đánh chết Cự Tích Rừng Rậm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần đạt được 1 điểm trí lực’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt đạt được 1 điểm thể lực’
‘ Thông qua Sức Mạnh Của Chiến Thần đạt được 1 điểm sức mạnh! ’
Cấp bậc đã đạt tới cấp 10 tam giai, ở trạng thái chưa thăng giai, Tô Mộ không thể đạt được giá trị thăng cấp, giết Cự Tích đương nhiên cũng không có kinh nghiệm.
May mà đánh chết BOSS có thể ổn định kích hoạt kỹ năng bị động, thuộc tính được gia tăng là chân chân thật thật.
Đi đến bên cạnh thi thể BOSS, Tô Mộ nhặt trang bị rơi xuống.
‘Ngươi nhận được trái tim của Cự Tích Rừng Rậm’
‘Ngươi nhận được đại ma hạch tam giai!’
‘Ngươi nhận được áo khoác Điện Cảm!’
‘Ngươi đạt được Cự Tích Vũ!’
‘Bốn loại đồ vật, trong đó có hai trang bị, hai dạng vật phẩm khác nhau.’
Tô Mộ liếc nhìn hai trang bị, đều là trang bị thuộc tính cao cấp A tam giai, một trang bị phòng ngự, một vũ khí Cận Chiến hai tay.
Chờ sau khi hầu hết người chơi đạt tới cấp tam giai, hai trang bị này chắc chắn có thể bán được giá cao, nhưng hiện tại chúng chỉ có thể yên lặng nằm trong thanh vật phẩm.
Điều làm cho Tô Mộ để ý là đại ma hạch tam giai.
‘Đại ma hạch tam giai: Đi đến các hiệp hội lớn của thành Diệu Nhật, có thể thông qua năng lượng chứa trong ma hạch để thăng cấp.’
Tô Mộ cau mày, nói nhỏ: “Hiện tại không cần chứng minh lên cấp sao?”
Trước khi thăng cấp đều cần cày chứng minh lên cấp!
“Thật là đỡ tốn công sức!”
Thu phục đại ma hạch xong Tô Mộ để nó trong thanh vật phẩm, bên cạnh ma hạch tam giai.
Đó đều là của những quái tinh anh bị giết, tổng cộng văng ra hơn 100 viên, nhưng không có miêu tả cách sử dụng.
“Có thể quay lại rồi!”
Tô Mộ liếc nhìn cánh rừng phía xa xa, từ bỏ ý định tiếp tục khám phá.
Cánh rừng này quá lớn, muốn thăm dò hết khu vực không xác định phía trước là không khả thi chút nào.
Tính toán thời gian, đã sắp không đủ dùng, mình phải trở về.
“Chớp Nhoáng!”
“Mau Lẹ!”
Vừa Chớp Nhoáng, Tô Mộ vừa gấp rút lên đường.
Trên đường, hắn nhìn bảng thuộc tính của mình.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: cấp 10 tam giai (chờ thăng cấp)
HP: 15900
MP: 90400
Công kích vật lý cận chiến: 2064
Công kích ma pháp: 6034
Phòng ngự vật lý: 1404
Phòng ngự ma pháp: 2410
Thuộc tính: sức mạnh 932, thể chất 930(+460), nhanh nhẹn 716, tinh thần 1290(+970), trí lực 1830(+940)
Thuộc tính sức mạnh và thể chất hoàn toàn có thể dùng tăng vọt để hình dung, đến cả gia tăng trí lực cũng tăng rất nhiều.
Tất cả những điều này đều có liên quan tới những con quái tinh anh thuộc tính hơi cao, thực lực lại không mạnh ở bên ngoài tường.
Đặc biệt là sau khi giết chết những quái vật này, Tô Mộ cảm thấy có thể cảm thấy rất rõ ràng mình hấp thu năng lượng từ trên thân đối phương.
Lúc cảm thấy năng lượng này sắp đầy, kỹ năng bị động cũng bởi vậy mà được kích hoạt.
Đây cũng là cảm giác hắn chưa từng có trước giờ khi ở trong tường.
Nếu như phải dùng một từ để hình dung cảm giác như vậy thì Tô Mộ nghĩ tới một từ miêu tả rất chính xác.
Cướp đoạt!
Cho dù là thu hoạch kinh nghiệm hay kích hoạt kỹ năng bị động, mình cũng đang cướp đoạt năng lượng từ trên thân những ma vật kia.
Có lẽ đây cũng chính là thứ gọi là “Thăng cấp”.
Dĩ nhiên, đây vẫn chỉ là suy đoán cá nhân của Tô Mộ thôi.
Đến tột cùng ngoài tường có “quy tắc” gì thì hắn cũng đang ở trong trạng thái tìm tòi nơi này.
Sau khi đi đường liên tục, bức tường xuất hiện ở trong tầm mắt của Tô Mộ.
Hắn chạy đến phía dưới trạm gác này, sau khi tìm kiếm cẩn thận thì quả nhiên phát hiện một sợi dây rất nhỏ.
Nếu muốn bò lên theo sợi dây này là điều không thể nào.
Tô Mộ không có vội vã đi kéo sợi dây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt tường.
Vươn tay chạm vào một chút.
Mặt tường đá bóng loáng dị thường, cho dù là dã thú có móng vuốt sắc bén cũng không có cách nào để bò lên trên mặt tường trong loại tình huống này.
Tô Mộ đi một đoạn theo bên tường.
“Tất cả đều giống nhau!”
Sau khi Tô Mộ xác định không có cách nào leo lên, hắn dùng sức hít một hơi.
Hắn đứng ở bên cạnh tường, vô cùng tập trung.
Với thuộc tính trước mắt của chính mình, lượng mana đã đạt đến chín vạn điểm.
Dưới tình huống phóng ra Chớp Nhoáng toàn lực, khoảng cách Di Chuyển Tức Thì xa nhất có thể đạt tới chín cây số!
Dĩ nhiên, điều này cần tập trung lực chú ý cao độ, hơn nữa còn phải hao phí một lượng tinh thần lực lớn.
Tinh thần của Tô Mộ cũng không thấp hơn trí lực bao nhiêu, hoàn toàn là đủ.
Lực chú ý của hắn được tập trung rất nhan.
“Đặt mục đích ở 9 cây số phía sau tường!”
Lần này hắn đặt mục đích ở vị trí vô cùng xa, như vậy mới có thể tiêu hết toàn bộ lượng mana của chính mình.
“Chớp Nhoáng!”
Một giây sau, lượng mana chín vạn điểm hết sạch trong nháy mắt, thân thể của Tô Mộ cũng bắt đầu chuyển động.
Nhưng ngay thời điểm va chạm vào bức tường, lực trật tự mạnh mẽ hiện ra trực tiếp ngăn chặn lại Chớp Nhoáng của hắn.
“Lực ngăn cản thật mạnh mẽ!”