Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 299: Gọi ngươi là Tử Long vậy.

Chương 299: Gọi ngươi là Tử Long vậy.


Sau khi ấp trứng rồng, dịch dinh dưỡng bên trong khoang dinh dưỡng đều bị tiêu hao sạch sẽ, Lev không có khả năng không nhìn ra được.
Nói về đối tượng hoài nghi, người tên kia hoài nghi đầu tiên chắc chắn là chính mình.
Dù sao thế nào hắn cũng gây phiền toái cho mình, vậy mình cũng không cần phải khách khí với hắn.
“Phá linh kiện trung tâm đi!”
Giờ phút này, Tô Mộ phát huy học thức của đại sư công trình học.
Phòng thí nghiệm vốn có không ít công cụ, mượn nhờ những công cụ đó, Tô Mộ dỡ ra một vài linh kiện trung tâm cỡ nhỏ của thiết bị.
Không giống những linh kiện thiết bị khác, những linh kiện cỡ nhỏ này có thể thu vào thanh vật phẩm.
“Những công cụ này cũng mang đi thôi!”
“Không biết Lev nhìn thấy toàn cảnh phòng thí nghiệm này, có thể tức hộc máu hay không?”
Bận rộn một đêm, nhìn những thiết bị bị phá hỏng đến lung tung rối loạn, Tô Mộ không khỏi tò mò.
NPC bên trong chủ thành này thật là giàu chảy mỡ!
“Vẫn là kho tàng Vương đô mạnh hơn chút, nếu có thể dọn trống chỗ đó!”
Tô Mộ không dám nghĩ nữa.
So với trang viên lỏng lẻo này, nội bộ Vương đô đề phòng nghiêm ngặt, hiển nhiên không dễ làm được như vậy.
“Đây chính là niềm vui của đạo tặc chăng?”
Sau khi lặng yên không một tiếng động rời đi, nhìn thu hoạch tương đối khá trong ô túi đồ, Tô Mộ cười phá lên.
Người người phỉ nhổ đạo tặc, người người đều muốn trở thành đạo tặc!
“Ra ngoài cày quái, tăng đẳng cấp cho tiểu gia hỏa đã.”
Tô Mộ sử dụng Ảnh Độn đi tới địa điểm mình logout, tiếp theo giải trừ Ảnh Độn, thoạt nhìn giống như vừa mới online vậy.
Thoải mái đi trên con đường của Vương đô, Tô Mộ đi về hướng rừng Ma Vật phía ngoài thành phố.
Muốn tăng kinh nghiệm cho thú cưng , phương thức tốt nhất tất nhiên chính là cày quái.
“Dựa theo quy tắc của trò chơi, chỉ có người đánh giết quái vật mới có thể đạt được kinh nghiệm, Tử Long không giết được những ma vật cao giai này!”
Sau khi đi ra ngoài thành phố, Tô Mộ tìm một con quái cấp thấp tam giai bình thường.
“Triệu hồi Tử Long!”
Sau khi triệu hoán tiểu gia hỏa ra, nó đập cánh phần phật, bay trước người hắn.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Tô Mộ đưa tay cho con quái bình thường kia một đòn lôi quang, trực tiếp miểu sát.
“Quả nhiên là không có kinh nghiệm!”
Tình huống giống như dự đoán, tiểu gia hỏa bay trước người mình không thu hoạch được chút kinh nghiệm nào.
Nói cách khác, muốn tăng đẳng cấp của tiểu gia hỏa lên, mình ít nhất phải tìm được quái mà nó có thể phá được phòng ngự.
“Nếu thú cưng chết, thì sẽ trực tiếp không còn, cho dù ta có thể tăng máu, ngươi cũng không gánh được!”
Cho dù không cách nào phá được phòng ngự trong Thần Đồ thì cũng có thể tạo thành 1 điểm tổn thương, nhưng vấn đề là tiểu gia hỏa thực sự quá giòn, quái ở đẳng cấp này tùy tiện sờ nó một chút, con cự long này sẽ ngã xuống!
“Chẳng lẽ thật sự phải về Tân Thủ thôn sao?”
Lông mày Tô Mộ chau lạu thành một chữ hình( 型 ), khuôn mặt tràn ngập vẻ cự tuyệt.
Chỉ riêng việc đi đường đã phải tốn mấy ngày, ba ngày sau mình còn phải tiến hành nhiệm vụ vận chuyển đâu!
Tử Long cũng không biết sự khó xử của Tô Mộ, chớp chớp hai mắt to nhìn chủ nhân của nó, trông vô cùng đáng yêu.
“Có biện pháp nào có thể khiến con quái này chỉ còn lại mấy điểm HP, lại có thể làm Tử Long an toàn tiến hành công kích không?”
Tô Mộ mở ra thanh kỹ năng, nhìn kỹ năng đầy giao diện kia suy tư.
Rất nhanh, một kỹ năng lọt vào mắt hắn.
Trào Phúng!
Kỹ năng này có thể làm cho kẻ địch buộc phải công kích mình.
Cũng có thể nói, trong thời gian Trào Phúng kéo dài, mục tiêu sẽ chỉ tiến hành công kích với mình.
“Đánh mục tiêu đến còn lại mấy điểm HP, sau đó Trào Phúng nó, buộc nó phải công kích ta, lại để cho tiểu gia hỏa đi tạo tổn thương cưỡng chế, như vậy là được rồi!”
Có kỹ năng Trào Phúng, trên cơ bản có thể bảo đảm vạn vô nhất thất.
“Tiểu gia hỏa, ngươi phải thông minh chút, nếu tình huống không đúng, lập tức chạy trốn đi!”
Tô Mộ nhắc nhở Tử Long.
“Ừm ừm!”
Tử Long phát ra vài tiếng kêu to, cho ra lời đáp.
Tô Mộ lại nhìn về phía kỹ năng Thánh Quang Che Chở.
Kỹ năng này có thể phóng ra cho đối thủ, đương nhiên cũng phóng ra cho thú cưng được.
Nhưng thời gian cooldown thực sự quá lâu, chỉ có thể sử dụng vào thời khắc nguy cơ.
Hít sâu một hơi, Tô Mộ tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Ma vật tầm xa bị pass trực tiếp, hắn lựa chọn ma vật loại cận chiến, tương đối cồng kềnh.
Ngay sau đó, một mục tiêu lại lọt vào mắt Tô Mộ.
“Công kích của ta quá cao, tùy tiện kỹ năng nào cũng là miểu sát, phải khống chế một chút!”
Thời gian tiếp theo chính là thời gian tính toán.
Đã biết lượng máu và phòng ngự của đối phương, dưới sự tăng phúc của kỹ năng, làm thế nào để khống chế lượng máu của đối phương trong vòng một chữ số. Việc này vô cùng thử thách năng lực tính toán của Tô Mộ.
“Ngoài dùng kỹ năng, ta còn có thể dùng công kích phổ biến, ô túi đồ còn có chút trang bị thêm công kích vật lý, có thể nhìn mà phối hợp!”
Trải qua một hồi tính toán chính xác, Tô Mộ cởi tất cả trang bị trên người, đổi mấy món trang bị gia tăng sức mạnh, còn có một thanh vũ khí, khống chế công kích vật lý của mình ở 4164 điểm.
Ra tay đánh một phát Hỏa Cầu thuật.
-16540!
Con gấu ngốc phòng thủ cao, lượng máu cao kia lập tức chỉ còn lại có 3460 điểm HP.
Tiếp theo lại là một phát công kích phổ thông.
-3364!
Lượng máu của ma vật trước mắt lập tức chỉ còn lại 96 điểm.
“Lượng máu này vẫn hơi cao!”
Nhìn lượng máu còn thừa lại của con gấu ngốc, Tô Mộ bất đắc dĩ nhún vai.
Thuộc tính của mình thực sự quá cao, muốn khống chế lượng máu của ma vật chính xác trong vòng một chữ số, hoàn toàn là không thể nào.
May mà lượng máu giảm, con gấu ngốc cũng lâm vào trạng thái suy yếu.
Quái vật gấu vốn đã cồng kềnh càng có vẻ ngu ngốc.
Tốc độ di chuyển, tốc độ công kích đều trở nên vô cùng chậm chạp.
“Tử Long, bắt đầu tấn công!”
Tô Mộ ra lệnh một tiếng với tiểu gia hỏa.
“Rống!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất