Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 307: Nhiệm vụ bắt đầu trước!

Chương 307: Nhiệm vụ bắt đầu trước!


Giữa trưa ngày hôm sau, mặt trời lên đến đỉnh đầu, Tô Mộ mới bò dậy từ trên giường.
Hắn thoải mái duỗi eo, cảm giác được ngủ đến khi tự tỉnh lại thật sự thoải mái.
Đi vào phòng tắm, mở bồn tắm mát xa ra, Tô Mộ ngâm người nửa tiếng mới hài lòng đi vào trò chơi.
Sau khi ngồi phi thuyền quay về Vương đô, thời gian đã gần chạng vạng.
Ngay khi Tô Mộ định đi ra ngoài thành giết quái thì một vệ binh canh gác tại điểm dừng phi thuyền cản hắn lại.
“Thần Lạc đại nhân phân phó, ngươi quay về thì lập tức tới tìm hắn!”
“Ặc!”
Lời nói của vệ binh làm Tô Mộ khẽ sửng sốt.
Không phải ngày mai mới bắt đầu vận chuyển vật tư à?
Tô Mộ nhanh chóng đi về phía phòng chỉ huy của Thần Lạc.
Đi tới bên ngoài phòng chỉ huy, binh lính canh gác hiển nhiên cũng quen Tô Mộ nên trực tiếp cho hắn vào.
Tô Mộ một đường thông suốt bước vào văn phòng của Thần Lạc.
“Cuối cùng ngươi cũng về, nếu ngươi không về, ta còn định phái người tới thành Tiếu Nguyệt tìm ngươi đó!”
Sau khi nhìn thấy Tô Mộ, Thần Lạc thở phào nhẹ nhõm.
“Ặc, không phải ngày mai mới bắt đầu vận chuyển à?” Tô Mộ hỏi.
“Phòng tuyến thứ ba bị ma vật tấn công, thời gian dời lên trước, muộn nhất là mười hai giờ đêm nay phải xuất phát rồi, bây giờ bên kia đang tăng tốc làm công tác chuẩn bị!” Vẻ mặt của Thần Lạc trở nên nghiêm túc.
Hắn nhìn Tô Mộ như muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn lại, nhìn có vẻ cực kỳ rối rắm.
“Thần Lạc đại nhân, có chuyện gì cứ nói thẳng!”
Tô Mộ thấy thế trực tiếp hỏi thẳng.
“Ngươi cũng đi ra ngoài tường rồi, ngươi hiểu biết bao nhiêu về những ma vật ngoài tường kia?” Thần Lạc không trả lời mà hỏi hắn.
“Chuyện này à?”
Tô Mộ vuốt mũi, tự hỏi nên trả lời vấn đề này như thế nào.
“Có trí tuệ?” Hắn nghĩ một lát rồi trả lời.
“Không tệ!”
Thần Lạc nghe thấy câu trả lời này lập tức lộ ra ánh mắt thưởng thức.
“Ma vật ngoài tường chẳng những có trí tuệ cực cao mà còn vô cùng gian xảo.”
“Chúng nó tiếp tục tấn công phòng tuyến thứ ba, chắc chắn sẽ nghĩ cách cắt đứt tiếp viện của phòng tuyến này.”
Thần Lạc không nói hết nhưng Tô Mộ đã hiểu.
Lúc trước vận chuyển lô vật tư này, nhiều nhất cũng chỉ ứng phó một ít ma vật chặn đường, nhưng bây giờ thì khác.
Ma vật tấn công phòng tuyến thứ ba chắc chắn mạnh hơn ma vật trên đường vận chuyển rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân Thần Lạc muốn nói lại thôi.
Hắn lo lắng sau khi Tô Mộ biết sẽ lựa chọn rời khỏi.
“Ta thì không sao, nhưng phần thưởng nhiệm vụ có thể thêm một ít không?”
Sau khi biết rõ tình huống, Tô Mộ không hề cảm thấy hoảng hốt.
Mình còn ước gì gặp được một ít ma vật cấp cao đây!
Dù sao cấp cao cũng có nghĩa là nhiều kinh nghiệm, xác suất kích phát kỹ năng bị động cũng lớn hơn.
Ít nhất ma vật cấp cao sẽ càng mạnh hơn?
Tô Mộ nhìn thoáng qua thuộc tính của mình, ngược lại bắt đầu lo lắng cho những con ma vật đó.
“Ặc!”
Lần này đến lượt Thần Lạc ngây người.
Hắn vốn tưởng rằng Tô Mộ sẽ kiếm cớ rời khỏi, nhưng không ngờ nhà thám hiểm căn bản không có ý định này.
Nhìn tư thế kia dường như nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ lần này vậy!
“Rất có thể lần này sẽ gặp phải đàn ma vật tinh anh ngũ giai, nghị viện Vương đô đã tăng số người đi theo, nếu không phải trên tay ta còn có chuyện cần xử lý thì ta cũng sẽ đi.”
Thần Lạc mở miệng, nhấn mạnh tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này.
“Vậy nên, độ khó của nhiệm vụ tăng lên, có phải phần thưởng cũng tăng lên không?”
Nhưng ngoài dự đoán của hắn, Tô Mộ vẫn là dáng vẻ không sao cả kia.
“Chỉ cần ngươi có thể vận chuyển vật tư đến phòng tuyến thứ ba thành công, ta có thể xin với nghị viện mở kho tàng ra một lần nữa!” Thần Lạc gia tăng phần thưởng lần này.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”
Phần thưởng này Tô Mộ hoàn toàn có thể chấp nhận.
Quyền Trượng Pháp Thần còn để trống một chú ngữ đây!
Bảo thạch tăng bạo kích ma pháp lúc trước làm hắn suy nghĩ thật lâu.
“Đi thôi!”
Thần Lạc khẽ vỗ vai Tô Mộ rồi ra khỏi phòng chỉ huy.
Tô Mộ nhanh chóng bước theo sau hắn.
Điều làm hắn cảm thấy bất ngờ là phương hướng Thần Lạc đang đi lại là ra ngoài thành.
Đi ra ngoài thành, một đội pháp sư xuất hiện trong tầm mắt của Tô Mộ.
Đội pháp sư đó đang sử dụng phù văn và đá quý ma pháp bố trí thứ gì đó.
Một lát sau, một pháp sư lên tiếng.
“Đi thôi!”
Thần Lạc nói với Tô Mộ một câu rồi đi vào giữa trận pháp.
Tô Mộ cũng đứng vào theo.
Ngay sau đó, một pháp sư bắt đầu niệm chú ngữ.
Trận pháp toả ra ánh sáng, Tô Mộ và Thần Lạc lập tức biến mất trong trận pháp.

Một ánh sáng trắng hiện lên, Tô Mộ phát hiện mình đi tới bên cạnh một bức tường.
“Đồ sộ thật!”
Cảnh tượng xuất hiện trước mắt làm hắn không nhịn được cảm thán một câu.
Trên mặt tường thả xuống rất nhiều dây thép, đang kéo từng rương vật tư lên bên trên.
Ngoài vật tư còn có một số lượng lớn ngựa cũng bị kéo lên trên tường.
“Đi thôi!”
Thần Lạc lại nói một câu rồi trèo lên trên tường.
“Đường đường là Chỉ huy sứ cũng phải tự trèo tường à?”
Tô Mộ lèm bèm một câu rồi bò theo.
Đi tới nơi cao nhất trên tường, ở đây có rất nhiều binh lính đang bận rộn.
Ngoài chuyện kéo vật tư lên thì bọn họ còn phải vận chuyển vật tư ra ngoài tường.
Trong quá trình này, bọn họ còn phải đề phòng có ma vật đánh lén.
“Đây là số vật tư ngươi cần vận chuyển, ta đã chuẩn bị hết cho ngươi rồi!”
Thần Lạc dẫn Tô Mộ tuần tra trên tường rồi đưa cho hắn một cái nhẫn.
‘Nhẫn trữ đồ: Có 30 ô vật phẩm!’
Nhẫn không có thuộc tính, dùng để chứa vật phẩm.
Tô Mộ mở thanh vật phẩm trong nhẫn ra, nhìn thấy một lượng lớn vật phẩm tiếp viện.
Vị Thần Lạc đại nhân này đối xử với hắn không tệ!
Tô Mộ cất mấy thứ này vào thanh vật phẩm của mình rồi sắp xếp lại một chút.
Lúc này, Thần Lạc cũng đã bước tới gần một chiến sĩ mặc áo giáp.
“Giới thiệu với ngươi, vị này chính là Dahl, người tổng phụ trách hành động vận chuyển này, có chuyện gì ngươi có thể thương lượng với hắn!”
Chiến sĩ tên Dahl cũng vươn tay về phía Tô Mộ, trên mặt mang theo nụ cười nhiệt tình.
“Chào ngươi, nhà thám hiểm!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất