Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 262: Tử Mẫu Ấn (5)

Chương 262: Tử Mẫu Ấn (5)
Bên trong Thanh Thành.
Đợi Cứu Thế Nhân bị một mũi tên của Đông Duyên Đại Tôn ép lui, sau khi lại khởi động kết giới hộ thành, Đông Duyên Đại Tôn liền quay sang nhìn về phía Thanh Quân, không nhịn được khẽ nhíu mày.
Với linh giác của hắn ta, tất nhiên có thể cảm ứng được, nguyên thần của Thanh Quân đã hoàn toàn vỡ nát, không bao lâu nữa sẽ tiêu tán.
Lúc này Thanh Quân vẫn được bao phủ bên trong hư ảnh Thanh Tùng, chỉ là gốc Thanh Tùng này đã khôi phục kích thước bình thường.
“Xem ra thời gian của ta không còn nhiều lắm.”
Thanh Quân nói khẽ: “Chỉ tiếc Lâm tiền bối ban thưởng cho ta vô thượng thần vật như thế, ta còn chưa kịp báo đáp, không bằng để lại mảnh vỡ nguyên thần và tinh hoa linh lực ở trong Thanh Tùng này đi.”
“Lục Kiếm Tiên, ngươi quen biết với Lâm tiền bối.”
Nàng nhìn về phía Lục Kiếm Tiên, nói: “Đợi sau khi hư ảnh Thanh Tùng này biến mất, e rằng cũng chỉ còn lại một luồng nguyên khí, ở trong đó còn có mảnh vỡ nguyên thần và linh lực của ta, làm phiền ngươi đưa đoàn nguyên khí này cho cây tùng ở trước cửa tiệm của Lâm tiền bối, bức tranh này là lấy gốc Thanh Tùng kia làm nguyên mẫu, đoàn nguyên khí này ẩn chứa một tia đặc tính Kiến Mộc, còn có cảm ngộ của ta với đạo… Chắc hẳn, sẽ có chút ích lợi với nó.”
Lục Kiếm Tiên im lặng một chút, gật đầu nói: “Được.”
“Nhân gian, đành giao cho các ngươi.”
Thanh Quân liếc nhìn mọi người, lập tức hóa thành một ánh sáng tiêu tán, cùng với hư ảnh Thanh Tùng biến thành một đoàn nguyên khí Mộc hành màu xanh nhạt.
Lục Kiếm Tiên lất tay lấy một cái hồ lô ngọc bích ra, hút toàn bộ đoàn nguyên khí Mộc hành này vào trong đó, lúc này mới cất hồ lô đi.
“Đại Tôn, ngài còn bao lâu?” Lục Kiếm Tiên lại nhíu mày nhìn về phía Đông Duyên Đại Tôn.
“Ta cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.”
Đông Duyên Đại Tôn khẽ lắc đầu, nói: “Thời gian trao đổi ký ức và tâm thức, một chút nữa là hết.”
“Cứu Thế Nhân này đã hoàn toàn đột phá đến thiên ma.” Lục Kiếm Tiên cau mày nói: “Điều này… Sau khi ngài đi, nên ngăn cản nàng thế nào?”
“Chỉ sợ… Phải cần Lâm tiền bối tự mình ra tay.”
Đông Duyên Đại Tôn thở dài một tiếng, nói: “Thế nhưng, ta còn có một át chủ bài cuối cùng, là lúc nguyên thần thứ hai hạ phàm, một vị đại năng Thiên Đạo đã tặng cho ta.”
“Đại năng Thiên Đạo?” Đôi mắt Lục Kiếm Tiên sáng lên.
Đông Duyên Đại Tôn lắc đầu, thở dài, nói: “Nhưng ta cũng không biết có hiệu quả gì, càng không biết có tác dụng hay không.”
Lúc đang nói chuyện, hắn ta lật tay một cái, lấy ra một quả cầu như lưu ly, chỉ lớn khoảng nắm đấm, mặt ngoài điêu khắc từng đạo hoa văn, có thể mơ hồ thấy được một đoàn sương mù màu xanh nhạt ở trong đó.
“Vị đại năng kia nói, lúc nhân gian gặp phải kiếp nạn mà ngươi không thể nào chống cự được, cứ bóp nát nó, có lẽ có thể hóa giải được nguy cơ.”
Đông Duyên Đại Tôn khẽ nói, lập tức dùng sức.
“Răng rắc!”
Quả cầu lưu ly này lập tức vỡ vụn, sương mù màu xanh nhạt ở trong đó không ngừng hội tụ trong không khí, tạo thành từng chữ “Đạo” tản ra từng luồng thanh quang.
Sau đó, chữ Đạo này cũng vỡ vụn theo, biến mất không còn bóng dáng.
Lục Kiếm Tiên ngẩn ngơ, nhìn xung quanh một chút, nhưng không phát hiện bất kì điều khác lạ nào, không nhịn được hỏi: “Đại Tôn, không biết thứ này có tác dụng ra sao?”
Đông Duyên Đại Tôn cũng hơi mơ hồ, cau mày nói: “Ta cũng không rõ lắm… Thoạt nhìn giống như một loại ấn quyết giải phong ấn nào đó?”
U Thiền đột nhiên truyền âm nguyên thần nói: “Đây là Tử Mẫu Ấn.”
“Tử Mẫu Ấn?” Đông Duyên Đại Tôn nhìn thoáng qua Xà Tích Lộ, đột nhiên mơ hồ hiểu rõ.
“Lúc Tử Mẫu Ấn ở cùng một giới, thì có thể khống chế chốt mở phong ấn, quả cầu trong tay ngươi là cái ấn, để ngươi đến nhân gian bóp nát nó, chỉ sợ là vì tử ấn ở nhân gian, chỉ cần mẫu ấn vỡ vụn, tử ấn kia sẽ được mở ra.” U Thiền nói.
Đông Duyên Đại Tôn giật mình, không nhịn được nghi ngờ nói: “Vậy… Phong ấn ai chứ?”
“Trong mẫu ấn này có chữ ‘Đạo’, lại ẩn chứa một tia Thiên Đạo chi lực.”
U Thiền truyền âm nói: “Phong ấn thế này, dù chỉ là pháp lực bán tiên, nhưng cũng có thể tùy tiện phong ấn chí tôn, tám phần là đang giam cầm chí tôn chuyển thế.”
“Chí tôn chuyển thế?” Đông Duyên Đại Tôn không nhịn được vui vẻ nói: “Nhân gian còn có chí tôn chuyển thế khác?”
Đúng lúc này –
Hắn ta đột nhiên thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy bên ngoài trận pháp Thanh Thành, trong tay Cứu Thế Nhân đứng ở giữa không trung lại xuất hiện một đóa hắc liên sinh động như thật, nàng nhẹ nhàng đưa bàn tay tới, hắc liên này còn khủng bố hơn lúc trước gấp mười lần, bay xuống phía dưới từ trong tay của nàng, rơi vào phía trên kết giới hộ thành màu hỗn độn ở trên khoảng không của Thanh Thành.
“Rầm!”
Tiếng nổ mạnh khủng khiếp vang lên, kết giới hộ thành kia bắt đầu rung lên kịch liệt, thậm chí vặn vẹo lõm xuống, cứ như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Cùng lúc đó, Cứu Thế Nhân kia như một con hồ điệp màu trắng, trong chớp mắt đã xuyên thẳng đến phía trước kết giới hộ thành, một lượng lớn Hắc Viêm ở trong tay tụ tập thành một đạo binh khí hình kiếm, vung kiếm lên chém kết giới hộ thành!
“Xoẹt xẹt!”
Kết giới hộ thành chưa khôi phục, lập tức bị xé nứt ra một lỗ thủng to lớn.
Còn nữ tử áo trắng kia cũng dẫn theo Quan Thi m, Giảng Kinh Nhân và Dưỡng Miêu Nhân, trong chớp mắt đã lao vào từ khe nứt to lớn kia, rất nhiều tu hành giả ở bên trong Thanh Thành không nhịn được cảm thấy khủng hoảng.
“Đáng chết… Ta không am hiểu trận pháp.”
Sắc mặt Đông Duyên Đại Tôn rất xấu, kéo chiếc cung lớn ở trong tay ra, một mũi tên màu vàng lập tức hóa thành lưu quang, nghênh không bắn về phía Cứu Thế Nhân.
Nữ tử áo trắng kia lại cũng như trước đó, dùng đầu ngón tay tiếp nhận mũi tên, đồng thời Hắc Viêm quanh người không ngừng tuôn về phía mũi tên, thiêu đốt nó, cứng rắn nhận lấy một mũi tên này.
Nàng lập tức há mồm phun ra, một đạo Hắc Viêm liền rơi xuống một trận cơ ở bên dưới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất