Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 392: Ta (2)

Chương 392: Ta (2)
Ta nhẹ gật đầu, ngẩng đầu nhìn vòm trời xanh lam, nói: “Trời cao như thế, chỉ có tiên sư cường đại mới có thể đi lên.”
Tiểu Thiền ồ một tiếng, nói nhỏ: “Vậy Chỉ Thủy ca… Cùng ta… Cùng ta tu luyện đi.”
“Ta không có tư chất tu luyện.” Ta buồn bực nói: “Gia gia đã sớm mời một vị tiên sư đến xem tư chất của ta, vị tiên sư kia nói ta chỉ là phàm nhân, cũng không có tư chất, ngay cả ‘khải linh’ gì đó cũng không được.”
“Chỉ Thủy ca… Cũng không có tư chất, vậy ta chắc chắn… Không có tư chất.” Tiểu Thiền vội vàng nói.
“Chẳng may có thì sao?” Ta xoa đầu của nàng, nói: “Nếu ngươi có thể trở thành tiên sư, vậy chẳng phải ta sẽ có một người bạn tốt là tiên sư sao?”
Tiểu Thiền vô cùng cẩn thận lắc đầu nói: “Ta không muốn làm tiên sư…”
“Vì sao?” Ta lập tức khẽ giật mình.
Khuôn mặt Tiểu Thiền đỏ ửng, nói nhỏ: “Ta nghe nói… Tiên sư phải thường xuyên… Bế quan tu luyện, nếu ta trở thành tiên sư, vậy chẳng phải là… Không gặp được ngươi à…”
Đều tiên ta hơi sửng sốt, lập tức không nhịn được gõ đầu của nàng một cái, tức giận nói: “Ngươi đần à, chờ ngươi tu luyện thành tài, ngươi có thể truyền công lực cho ta, ta nghe nói có cách có thể tu hành hai người, còn nhất định phải nam nữ mới được, hai ta đúng lúc phù hợp, đến lúc đó tu luyện với ngươi, chẳng phải có thể khiến ta cũng trở thành tiên sư sao?”
“Hai người tu luyện?” Tiểu Thiền hơi sửng sốt, lập tức chớp mắt một cái, cái đầu nhỏ gật thật mạnh, vẻ mặt kiên định nói: “Hai người tu luyện!”
Ta không nhịn được híp mắt mỉm cười, nói: “Ta chỉ tùy tiện nói một chút, nghe nói trong vạn người không được một người có tư chất luyện khí, ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều.”
“Ồ…” Tiểu Thiền gật đầu.
Lúc này, ta cảm thấy trên cổ truyền đến cảm giác lạnh buốt, một con Tiểu Xà hắc lân chỉ lớn hơn ngón cái một chút theo cổ áo của ta chui ra ngoài, leo lên đỉnh đầu của ta, thè lưỡi rắn xì xì.”
“Tiểu gia hỏa này còn ngủ giỏi hơn ta.”
Ta tiện tay kéo Tiểu Xà này từ trên đầu xuống, hỏi: “Sao ngươi còn chưa trưởng thành chứ? Cho ngươi ăn nhiều năm như vậy, vẫn chỉ có từng đó.”
Tiểu Xà hắc lân như có linh tính lắc đầu.
“Ngươi lại nghe hiểu lời nói của ta, có phải ngươi là yêu quái hay không?” Ta gõ đầu của nó, vừa cười nói: “Thế nhưng, ta nghe nói yêu quái đều rất lớn, xà yêu không chỉ to, còn đặc biệt dài, sao một tiểu bất điểm như ngươi có thể là yêu quái chứ?”
Tiểu Xà hắc lân nghiêng đầu, dáng vẻ không để ý đến hắn, kêu xì xì hai tiếng về phía Tiểu Thiền.
Tiểu Thiền nghe hiểu tiếng rắn, liền nói: “Chỉ Thủy ca, Tiểu U… Nói trong ngực ngươi không thoải mái, muốn đến… Trong ngực ta ngủ.”
Ta ồ lên một tiếng, giao Tiểu Xà hắc lân cho Tiểu Thiền.
Tiểu Xà lập tức theo cổ áo của Tiểu Thiền chui vào trong, thoải mái uốn quanh ở bên trong, tiếp tục ngủ.
Ta quan sát bộ ngực càng ngày càng nhô lên của Tiểu Thiền, không khỏi cái hiểu cái không gật đầu, nói: “Chẳng trách Tiểu U thích ngươi, hình như gần đây ngươi đẫy đà hơn nhiều, lồng ngực lớn hơn ta rất nhiều, chỉ là hơi mềm quá, ta bóp cái là biến hình, ngươi xem lồng ngực của ta rất rắn chắc, Tiểu Thiền ngươi phải rèn luyện nhiều hơn.”
“Ta luyện… Nhưng ngực của ta vẫn như trước… Rất mềm, vẫn không rắn chắc…” Tiểu Thiền tỏ ra uất ức.
Ta suy nghĩ, đôi mắt đột nhiên bừng sáng, nói: “Điều này… Có lẽ là vì cơ thể của ngươi quá yếu, ngươi phải dựa vào ngoại lực, ngươi xem Tam thúc đi, hắn thường xuyên để người ta cầm gậy gỗ đánh hắn, chính là để cơ thể càng rắn chắc hơn, sau này ngươi cũng phải rèn luyện ngực nhiều hơn.”
Tiểu Thiền hơi hiểu ra gật đầu, nói: “Vậy… Chỉ Thủy ca giúp ta đi.”
“Cứ giao cho ta, đảm bảo ngươi sẽ rắn chắc.” Ta vỗ ngực, vô cùng tự tin nói.
Ta vừa trò chuyện với Tiểu Thiền, vừa đi dọc theo mép vực, đeo lồng rắn ở sau lưng, đi về phía trại, không lâu sau đã quay về trước cửa trại rắn.
Hán tử canh giữ ở cửa trại cười hỏi: “Chỉ Thủy, hôm nay đi với Tiểu Thiền bắt được mấy con rắn?”
“Đương nhiên là đổ đầy.”
Ta mỉm cười hơi đắc ý, lắc lư lồng rắn ở sau lưng.
“Lợi hại như vậy?” Hán tử canh cửa ngạc nhiên cười nói: “Vậy thì quá tốt, chậm nhất là trước đêm nay, vị tiên sư rắn kia sẽ đến lấy rắn, số lượng của tháng này vẫn chưa đủ, chủ trại vẫn luôn giục người đi ra ngoài bắt rắn, ngươi thoáng cái đã bắt được một lồng về, chắc chắn trại chủ sẽ rất vui.”
“Phụ thân của ta có vui cũng không có ban thưởng gì.”
Ta nhếch môi, nói: “Còn nói muốn đưa ta đến học đường ở trong thành để đọc sách, có gì hay mà đọc.”
Hán tử canh cửa mỉm cười, nói: “Nếu không để phụ thân của ngươi gả Tiểu Thiền cho ngươi đi?”
“Gả cho ta? Cũng như mẫu thân của ta gả cho phụ thân của ta sao? Ta mới không thèm, đêm nào phụ thân của ta cũng bắt nạt mẫu thân của ta, làm hại bà ấy khóc suốt, ta sẽ không bắt nạt Tiểu Thiền đâu.” Ta nói khẽ: “Hơn nữa biết đâu Tiểu Thiền có tư chất luyện khí, có thể trở thành tiên sư đấy, đến lúc đó Tiểu Thiền và ta tu hành, có thể giúp ta cũng trở thành tiên sư, tại sao ta phải bắt nạt nàng?”
“Chỉ Thủy ca…” Tiểu Thiền tỏ vẻ cảm động nhìn về phía ta.
Khóe môi của hán tử canh cửa hơi giật giật một chút: “Hai người tu hành? Song… Tu?”
“Ừm, song tu!” Tiểu Thiền cũng nghiêm túc nhẹ gật đầu.
“Không nói nữa.” Ta xua tay, lại lôi kéo Tiểu Thiền đi vào trong trại, “Gần đây Tiểu Thiền mập hơn, ta về giúp Tiểu Thiền rèn luyện trước đã.”
“Mập sao?” Hán tử giữ cửa tỏ vẻ mơ hồ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất