Chương 63: Người đánh cờ (2)
Trình Bất Hưu thản nhiên nói: “Đứa nhỏ Thất Nguyệt này còn đang ở thiên quan thứ nhất ‘Thư viện học sinh’, quy củ tu hành là không thể nói dối, các ngươi đã tin chưa?”
“Thất Nguyệt chỉ có tu vi của thiên quan thứ nhất, sao có thể nhìn ra được tu vi của vị cao nhân tiền bối mà ngươi nói?”
Thiếu niên âm nhu chậm rãi lắc đầu, lập tức nói: “Chẳng lẽ tiền bối trong lời nói của người là trích tiên nhân? Hay là tiên nhân chuyển thế?”
Trình Bất Hưu nhíu mày, không dám để lộ quá nhiều tin tức liên quan đến Lâm tiền bối, chỉ nói: “Tuy Bỉ Ngạn thảo nhân rất quý giá, nhưng việc lớn như thế, dù lãng phí một cái mời lão tổ quyết định việc này, thì có sao chứ?”
“Lão tổ vừa mới phi thăng, lão nhân gia hắn để lại Bỉ Ngạn thảo nhân, là vì đợi sau khi hắn đạt được pháp môn tốt hơn ở thiên giới, chúng ta sẽ liên lạc với hắn, mới đúng với giá trị của Bỉ Ngạn thảo nhân.”
Thiếu niên âm nhu lạnh nhạt nói: “Tùy tiện dùng mất một Bỉ Ngạn thảo nhân, chỉ sợ lão tổ cũng không vui.”
“Vị tiền bối kia…”
Trình Bất Hưu đang muốn nói chuyện, lại phát hiện ánh sáng trong phòng ngủ đột nhiên trở nên ảm đạm, chỉ thấy một ánh trăng lạnh lẽo đột nhiên hiện ra, hóa thành một vệt ánh sáng bắn vào khoảng đất trống trong phòng ngủ.
Sắc mặt mọi người thay đổi, quay lại nhìn.
Chỉ thấy từng vệt ánh trăng ngưng tụ, sau đó hóa thành một bóng dáng nữ tử tóc dài yểu điệu, nhìn như chân thực, nhưng khuôn mặt mơ hồ, cũng có vẻ hơi hư ảo.
“Tiêu Tuệ tiền bối.”
“Gặp qua Tiêu Tuệ tiền bối.”
Đám người Trình gia thấy thế rối rít hành lễ.
Thủ đoạn dùng ánh trăng đột nhiên ngưng tụ thành hình chiếu này, cũng chỉ cao nhân một mạch Thái m Thần Quân mới có thể làm được.
Bọn họ cũng quen biết vị Tiêu Tuệ tiền bối này từ lâu, cũng là bạn bè đồng đạo của lão tổ trước khi phi thăng, là cao nhân tuyệt thế của đạo thống Thái m Thần Quân này, thần bí vô tung, lại thần thông quảng đại.
Trong truyền thuyết… Vị Tiêu tiền bối này là thiên tiên hóa sinh, tiên nhân thượng giới chuyển thế, dù là các vị cao nhân vượt qua năm quan, cũng sẽ nể mặt nàng.
“Tình hình hiện tại của Trình gia thế nào?” Hình chiếu ánh trăng “Tiêu Tuệ” thản nhiên hỏi.
“Tiêu tiền bối.”
Thiếu niên âm nhu cung kính nói: “Hôm nay, có một ‘Thiên Cẩu’ ngoại ma tự do ẩn nấp ở nhân gian, ngụy trang thành người phàm lẻn vào tộc địa của Trình gia ta, giết mấy người của Trình gia ta, còn làm gia chủ bị thương nặng, may mắn trước khi lão tổ phi thăng để lại một dị bảo, mới đánh chết Thiên Cẩu này, nhưng gia chủ lại bị Thiên Cẩu này nuốt mất nguồn gốc sự sống, nguy cơ sớm tối, không biết ngài có biện pháp gì không?”
“Thiên Cẩu…” Tiêu Tuệ nhẹ nhàng gật đầu, lập tức nói: “Ta cũng không có các nào, dị thú ngoại ma Thiên Cẩu này, thuộc hàng thượng đẳng trong đông đảo ngoại ma, một khi bị Thiên Cẩu nuốt mất sự sống, bình thường mà nói, thế gian không thể cứu chữa, trừ khi có đại năng tiên gia vượt qua năm quan ra tay.”
Ánh mắt thiếu niên âm nhu liếc qua Trình Bất Hưu, lại hỏi: “Vậy nếu dùng Bỉ Ngạn thảo nhân, mời ý chí lão tổ giáng lâm, vậy có cách cữu chữa cho gia chủ?”
“Ý chí giáng lâm?”
Tiêu Tuệ mỉm cười, nói: “Chẳng lẽ các ngươi không hỏi những cao nhân khác sao? Lão tổ của các ngươi cũng chỉ vừa phi thăng thôi, chỉ dựa vào ý chí giáng lâm thế gian, thiên nhân cách biệt đã không còn pháp lực, cũng không còn thần thông, nhiều nhất chỉ có thể dùng linh lực điểu khiển thiên địa thế gian một chút mà thôi, cứu chữa sao được?”
“Đa tạ Tiêu tiền bối đã chỉ điểm.”
Sau khi thiếu niên âm nhu chắp tay với Tiêu Tuệ, lại quay sang nhìn Trình Bất Hưu, lạnh lùng nói: “Bất Hưu, bây giờ ngươi tin chưa? Ngay cả Tiêu Tuệ tiền bối cũng nói như thế, ngươi còn gì để tranh cãi nữa?”
Trình Bất Hưu nhíu mày, nặng nề nói: “Ta đã nói, vị tiền bối kia thần thông quảng đại, chỉ sợ còn hơn cả lão tổ, sao lại lừa gạt ta?”
“Ngươi…” Sắc mặt thiếu niên âm như hơi thay đổi, cau mày thật chặt: “Ngay cả Tiêu tiền bối cũng đã nói, ngươi còn…”
“Chờ chút.”
Tiêu Tuệ đột nhiên ngắt lời thiếu niên âm nhu, đôi mắt hư ảo mơ hồ nhìn Trình Bất Hưu, nói khẽ: “Vị tiền bối mà ngươi nói… Có phải là họ Lâm?”
Trình Bất Hưu ngẩn ngơ, lập tức gật đầu nói: “Vâng, chẳng lẽ Tiêu tiền bối cũng quen biết?”
Tiêu Tuệ không thể nhịn được cười, nói: “Ta cũng chỉ may mắn từng được gặp mặt Lâm tiền bối một lần thôi.”
Thiếu niên âm nhu và tất cả trưởng lão Trình gia đứng bên cạnh nghe vậy, không nhịn được giật mình.
Ngay cả vị cao nhân thiên tiên chuyển thế như Tiêu Tuệ cũng gọi là tiền bối??
“Vậy… Vị Lâm tiền bối kia là cao nhân thế nào?
“Lâm tiền bối cũng đã nói như vậy, dĩ nhiên không sai.” Tiêu Tuệ mỉm cười nói: “Vậy liên lạc với lão tổ của các ngươi đi.”
Thiếu niên âm nhu im lặng một chút, đáp: “Vâng.”
Ngay cả Tiêu Tuệ tiền bối cũng chủ động tự vả mặt, rõ ràng vừa nói mời ý chí lão tổ giáng lâm cũng không có cách nào, trong chớp mắt đã đổi giọng đồng ý, hắn ta có thể làm thế nào chứ?
Tiêu Tuệ lại khoanh tay đứng bên cạnh, trên mặt lộ vẻ suy tư.
Lúc nàng gọi điện thoại cho vị Lâm tiền bối kia, Lâm tiền bối nói hắn đã liên lạc với Trình gia, chắc là liên lạc với Trình Bất Hưu.
Điều khiến nàng để ý nhất là… Lâm tiền bối nói, hắn đang đánh cờ.
Với sự hiểu biết của nàng với vị Lâm tiền bối này, vị cao nhân thần bí này ngụy trang cực tốt, tùy tiện tặng rất nhiều tự thiếp vô cùng quý giá, ẩn chứa đại thần thông như vậy, dù là vì khí vận công đức hư vô mờ mịt kia, cũng không đáng.
Vì vậy, nàng cho rằng rất có thể vị tiền bối này đang bố trí quân cờ, có lẽ vì tương lai sẽ có đại kiếp giáng lâm, cũng có lẽ vì mưu tính điều khác…
Tóm lại, vị Lâm tiền bối này như người đánh cờ, coi rất nhiều người tu hành là quân cờ, khuấy đảo phong vân ở thế gian này, chỉ sợ ngoại trừ những đại thần tiên thiên giới kia, không ai đoán được dụng ý thật sự của vị tiền bối này.
Vừa rồi, vị tiền bối này lại nói hắn đang đánh cờ…
Điều này đáng giá suy nghĩ sâu xa.
Có lẽ… Một kiếp mà Trình gia đang phải trải qua, thật ra cũng chỉ là một nước cờ của vị tiền bối kia?