Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 66: Phá toái hư không (1)

Chương 66: Phá toái hư không (1)
“Hẳn Tiêu đạo hữu phải biết rằng, tự thiếp của Lâm tiền bối có ẩn chức sự huyền diệu vô tận, chỉ có cảnh giới viên mãn vượt qua năm quan, mới có thể thúc giục đại thần thông tiềm tàng ở trong đó.”
Lão tổ Trình gia lại cười nói: “Còn bức tự thiếp này… Niệm khứ khứ, thiên lý yên ba, mộ ái trầm trầm sở thiên khoát, cũng như ý thơ của nó, lấy ý cảnh đường xá xa xôi mênh mông làm hình ảnh, đại thần thông ẩn chứa trong đó, đủ để vượt qua càn không, xé rách thiên khung, phá vỡ giới hạn thế gian và thiên giới ra một con đường, dù thần tiên không thể vượt qua, nhưng chứa đựng một vài vật chết thì vẫn được.”
“Đạo càn khôn?”
Tiêu Tuệ giật mình, không khỏi sợ hãi than: “Người tu hành đạo càn khôn trong nhân gian cũng không phải là số ít, nhưng có thể phá vỡ khoảng cách hai giới thiên nhân, lại chưa từng nghe thấy, đúng là đại thần thông!”
Đám người Trình gia nghe vậy, càng rung động nói không ra lời.
Phải biết rằng, chỉ mời người luyện chế hai Bỉ Ngạn thảo nhân này, đã tiêu hao hơn phân nửa vốn liếng Trình gia, dù là cao nhân vượt qua năm quan, lấy ra một Bỉ Ngạn thảo nhân như thế, chỉ sợ cũng đau lòng không thôi.
Vì vậy lúc đại trưởng lão nghe Trình Bất Hưu nói phải dùng một cái Bỉ Ngạn thảo nhân, mới do dự như thế.
Nhưng Bỉ Ngạn thảo nhân quý giá như thế, cũng chỉ để một tia ý chí thần niệm vượt qua không gian, miễn cưỡng giáng lâm mà thôi.
Cách biệt thiên nhân, tức là vĩnh viễn cách biệt!
Dù là trích tiên hạ phàm, cũng bị Trảm Tiên Thai trảm diệt Tiên thể, phong ấn nguyên thần, bị giáng chức thành người phàm, còn tiên nhân chuyển thế cũng là nguyên thần đầu thai chuyển thế.
Từ xưa đến nay, dù chưa từng nghe nói có vị thần tiên nào có thể giáng lâm xuống thế gian, nhiều nhất chỉ có thể đem một chút thiên bảo, tiên đan đủ loại vật chết đến nhân gian mà thôi, hơn nữa cũng chỉ là truyền thuyết.
Còn tấm tự thiếp thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, lại có thể đưa vật thật ở trên thiên giới xuống?
Không thể tưởng tượng nổi…
Bỉ Ngạn thảo nhân gì đó, so sánh với bức tự thiếp này, căn bản cũng không cùng một cấp bậc!
Vì vậy, lúc mọi người nghe thấy trong bức tự thiếp này ẩn chứa đại thần thông, cả đám đều cảm thấy giống như đang nghe truyền thuyết thần thoại, hoang đường như vậy, không thể tưởng tượng nổi.
Đồng thời bọn họ cũng càng thêm rung động và tò mò –
Vị Lâm tiền bối kia, không phải là vị lão đại nào đó của thiên giới chuyển thế chứ?
“Nhìn uy năng thần thông ẩn chứa trong bức tự thiếp này, đưa mấy viên tiên quả xuống dưới, có lẽ không khó.”
Lão tổ Trình gia mỉm cười nói: “May mắn trước khi phi thăng có Tiêu đạo hữu chỉ điểm, ta may mắn được chia mấy quả tiểu bàn đào, mặc dù là loại ba ngàn năm mới chín nhưng với tiên linh ở bên trong, vẫn đủ để đền bù sinh cơ cho Lan Hải.”
Lão vừa nói ra, đám người Trình gia vừa vui mừng vừa kích động.
Đây chinh là trân phẩm “bàn đào” trong truyền thuyết của tiên gia, mặc kệ là ba ngàn năm mới chín, hay là sáu ngàn năm mới chín, hoặc là chín ngàn năm mới chín, người tu hành thế gian đều không có tư cách nhấm nháp.
Lão tổ nhà mình lại có thể nhận được trân phẩm thế này, còn phải đưa xuống?
“Tiểu bàn đào?”
Tiêu Tuệ mỉm cười, nói: “Động tác của Trình đạo hữu cũng rất nhanh.”
“Điều này cũng phải đa tạ Tiêu đạo hữu đã chỉ điểm.” Lão tổ Trình gia cười nói: “Chỗ ta còn có bốn quả tiểu bàn đào, một quả dùng để chữa trị cho Lan Hải, một quả tặng cho Tiêu đạo hữu, hai quả còn lại đưa cho Lâm tiền bối, Tiêu đạo hữu không có ý kiến chứ?”
Tiêu Tuệ lắc đầu nói: “Khó mà làm được.”
Lão tổ Trình gia không nhịn được khẽ nhíu mày nói: “Vậy… Tiêu đạo hữu dự định lấy mấy quả?”
“Ta cũng không cần một quả nào.”
Tiêu Tuệ cười khẽ, nói: “Chỉ là tiểu bàn đào ba ngàn năm mà thôi, ta đã nếm rất nhiều, đối với ta của hiện tại cũng không có quá nhiều lợi ích, đưa cả ba quả cho Lâm tiền bối đi, bảo vật thần thông lớn đến thế, so sánh với mấy quả tiểu bàn đào này thì quý giá hơn nhiều.”
Nói xong, nàng lại cười nói: “Đương nhiên, một nhân vật như Lâm tiền bối, e rằng càng không quan tâm đến mấy quả tiểu bàn đào như thế.”
“Mặc kệ Lâm tiền bối có để ý hay không, chúng ta là vãn bối, tóm lại vẫn phải đưa chút tâm ý.” Lão tổ Trình gia cười nói.
“Trình đạo hữu cũng có lòng.”
Tiêu Tuệ mỉm cười, nói: “Thế nhưng, Lâm tiền bối luôn yêu thích yên tĩnh, chỉ xem duyên phận, cả nhà ngươi đều biết, sợ rằng sẽ đến làm phiền Lâm tiền bối.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất