Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 107: Vương Đằng, ta khuyên ngươi lương thiện! (2)

Chương 107: Vương Đằng, ta khuyên ngươi lương thiện! (2)

“Coi như ngươi lợi hại!” Cố Hạc Phi và Khương Hồng đều lộ vẻ thất vọng, đồng thời cũng hung hăng trợn mắt trừng Phó Thiên Đao.
Khó khăn lắm mới tìm được mầm tốt, vậy mà đã bị võ quán Cực Tinh cướp mất rồi!
...
Thời gian dần trôi qua, việc giết chóc trong rừng càng ngày khốc liệt.
Rất nhiều thí sinh bị thương trong lần đầu tiên đối mặt với dị thú, nặng thì ấn nút báo động, bất đắc dĩ rời khỏi cuộc thi, nhẹ thì cắn răng chịu đựng. Bọn họ trải qua chiến đấu, dần dần bắt đầu thích nghi.
Đồng thời có một số thí sinh mặc dù cũng đi săn dị thú lần đầu tiên, nhưng bản năng chiến đấu lại vô cùng mạnh mẽ, có thể lúc đầu việc giết dị thú sẽ mang đến cảm giác hơi khó chịu, nhưng săn dần rồi cũng chả còn thấy cảm giác gì nữa.
Đại đa số người mới đi săn lần đầu đều chọn những con dị thú sơ cấp, sau khi đã quen dần mới bắt đầu nhắm tới dị thú trung cấp và cao cấp.
Nhất là đám Võ Đồ cao cấp, muốn vào đại học trọng điểm nhất định phải dành được điểm cao, có như thế mới được các đại học trọng điểm nhìn trúng.
Màn đêm bắt đầu buông xuống.
Trải qua cả buổi sáng chiến đấu, các thí sinh đều đã mệt và đói, giờ phải tự giải quyết vấn đề thức ăn và nước uống cho mình.
Thậm chí còn phải tìm chỗ nghỉ chân.
Khu rừng vào ban đêm càng thêm nguy hiểm khi các loài dị thú ra ngoài kiếm ăn…
“Hình như số lượng dị thú tăng lên.” Vương Đằng đứng trên một cây cổ thụ quan sát tầm xa, rất nhiều bóng thú thoắt ẩn thoắt hiện trong cánh rừng.
Không riêng hắn cảm thấy, mà những thí sinh khác hiển nhiên cũng nhận ra điều đó.
“Đúng lúc cho ta đi kiếm thuộc tính trắng!”
Vương Đằng mỉm cười, ban ngày hắn đã giết sáu con dị thú cao cấp, chín con dị thú trung cấp, tích góp được 43 điểm thuộc tính trắng.
“Đi kiếm ăn cái đã!”
Vừa nghĩ vậy thì một con lợn rừng đột biến đột nhiên xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
“Ầu, ăn tạm vậy!”
Vương Đằng thả người nhảy từ trên cây xuống, kiếm quang vung lên giữa không trung.
Vút –
Máu bắn ra, con lợn rừng da dày thịt béo lập tức bị chém bay đầu.
Lúc đầu, để rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu với dị thú mà Vương Đằng cố ý áp chế thực lực của mình xuống, nhưng sau đó hắn thay đổi ý định.
Có gì quan trọng hơn kiếm thuộc tính cơ chứ?
Thế là hắn mặc sức giết chóc, giết càng nhiều càng tốt.
Với thực lực của hắn, con dị thú trung cấp này hoàn toàn không chịu nổi một chiêu.
Vương Đằng cắt miếng thịt đùi, cầm trên tay.
Tìm một hang động, đánh lửa, đây đều là tri thức cơ bản của ‘Năm năm thi võ ba năm mô phỏng’, quẹt quẹt hai cái là nhóm được lửa.
Sau khi nướng đùi lợn rừng, lấp đầy bụng và nghỉ ngơi hồi sức, Vương Đằng ra khỏi hang động tiếp tục cuộc đi săn.
Đêm nay là một đêm không ngủ.
...
Lúc này đã là mười hai giờ đêm.
Trong phòng điều khiển, thành tích săn dị thú của các thí sinh được chiếu lên tường thông qua màn hình máy chiếu.
Các vị đại lão đều ngồi im quan sát.
“Nghiêm Bằng của trường Trung học Hối Anh đã săn được mười ba con dị thú, trong đó ba con cao cấp, bốn con trung cấp và sáu con sơ cấp! Thành tích rất tốt.” Cố Hạc Phi nói.
“Chu Võ của Đông Hải số 1 cũng không kém, đã săn được mười ba con dị thú, trong đó ba con cao cấp, ba con trung cấp và bảy con sơ cấp! Chỉ kém tý xíu.” Khương Hồng nói.
“Còn Đổng Phi của trường Trung học Thực nghiệm, mười bốn con dị thú, trong đó bốn con cao cấp, năm con trung cấp và năm con sơ cấp!”
Mặc dù các vị đại lão đều đang bàn nhau về các thí sinh ưu tú, song lực chú ý của họ vẫn dồn về thí sinh có thành tích nhất bảng – Vương Đằng!
Cứ thi thoảng lại liếc một cái!
“Lại tăng nữa!”
Gần như cùng lúc, ý nghĩ này đồng loạt hiện lên trong lòng các vị đại lão.
Tổng cộng là hai mươi tám con dị thú, à không, bây giờ là hai mươi chín con, lại thêm một con dị thú cao cấp bị chém chết dưới kiếm của hắn.
Trong đó có tới mười tám con cao cấp, trung cấp thì ít hơn, chỉ mười con.
Họ không biết phải hình dung Vương Đằng như thế nào nữa, hắn săn dị thú quá dễ dàng, hầu như đều giải quyết chỉ bằng một kiếm, nhiều nhất thì bồi thêm một quyền.
Đương nhiên là họ hoàn toàn bỏ qua hai con dị thú bị Vương Đằng chém chết lúc đầu, với thực lực mà hắn thể hiện ở sau đó thì rõ ràng lúc đầu chỉ là một trò đùa.
“Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta có thể đạt đến trình độ này không?” Các vị đại lão không khỏi tự vấn bản thân.
Đáp án nhất định là không, nếu thực sự giao đấu thì e là họ sẽ bị hành một cách thảm hại mất.
Ngay cả Tổng đốc Giang cũng giật giật khóe mắt.
Tiềm năng mà thằng bé này thể hiện gần như có thể sánh bằng những nhân vật đứng đầu kia!
Nhưng dù sao đó cũng chỉ là tiềm năng…
Trưởng thành cần phải trả giá, mai này thế nào còn chưa biết được!
Hơn hai tiếng nữa trôi qua, khu rừng nguyên sinh tối om và yên ắng, thỉnh thoảng vang lên tiếng kêu kì quặc của đám dã thú.
Chẳng ai biết đó là gì.
Hoàn cảnh ấy khiến lòng người hồi hộp, nhóm thí sinh cùng cắn răng kiên trì.
Một số thí sinh đã thu thập đủ năm con dị thú, đã có thể được chuyên ngành Võ đạo tuyển chọn, nên để chắc chắn, họ không ra ngoài mà ẩn náu ở một nơi bí ẩn và an toàn.
Vương Đằng vẫn đang đi săn, hơn nữa còn không biết mệt, thuộc tính trắng đã tích lũy được 85 điểm, thu hoạch rất là khả quan.
Lúc này, một vài bóng đen nhanh nhẹn bao vây và xông ra từ các hướng về phía hắn.
Đám dị thú này có bộ lông xám đen, dễ dàng náu mình trong bóng đêm, đôi mắt của chúng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục đáng sợ, họng thì gầm gừ tiếng kêu.
Mùi tanh xộc vào mũi!
Cơ thể Vương Đằng chuyển động nhẹ nhàng hệt như một con bướm, khiến bầy sói liên tục vồ hụt, mỗi khi ánh kiếm xoẹt qua là lấy đi một sinh mạng.
Chốt lát sau, trên mặt đất đã trải đầy xác sói, chỉ sót lại mấy con khập khiễng bỏ chạy, Vương Đằng cũng lười đuổi.
Lại tăng thêm tám con dị thú trung cấp!
Thuộc tính trắng +16!
Vương Đằng đang định xoay người bỏ đi thì mặt đất đột nhiên rung chuyển, trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt rất nhỏ...
Mắt đất đang rung chuyển, xuất hiện từng vết nứt nhỏ, cả ngọn núi dưới chân gần như rung lên.
“Chuyện gì thế?”
Vương Đằng biến sắc, nhìn ra xung quanh, phát hiện cây cối cũng đang rung động, lá cây rơi xuống ào ạt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất