Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 106: Vương Đằng, ta khuyên ngươi lương thiện!

Chương 106: Vương Đằng, ta khuyên ngươi lương thiện!

Song quyền tung ra, làm rung chấn cả chiến chùy! Binh ~
Vì đeo quyền sáo nên song quyền của Vương Đằng không mảy may bị thương, trái lại còn đẩy đối thủ ra ngoài, làm hai tay cầm chiến chùy của đối phương không ngừng run rẩy.
Chiến chùy suýt rời khỏi tay!
Vương Đằng thừa thắng xông lên, lắc người xuất hiện trước mặt Lý Vinh Thành. Khi đối diện với ánh mắt hoảng sợ của đối phương, một quyền như pháo bay đến.
Lý Vinh Thành muốn né nhưng nhận ra cơ thể không thể theo kịp suy nghĩ... nên bại trận trong một chiêu!
“Tại sao… vẫn như trước!”
Nội tâm hắn đầy nỗi bất bình, nhớ trận tỷ thí trong sân vận động trường lần trước, nỗi cay đắng trào lên trong lòng.
Tên Võ Đồ cao cấp kia thấy Lý Vinh Thành không đỡ nổi một chiêu của Vương Đằng, đồng tử co lại, cắn răng gồng đôi tay đang run rẩy, song vừa mới giơ chiến chùy lên thì một đôi thiết quyền lại nghênh đón.
Bịch!
Một quyền nện thẳng vào ngực, sức mạnh cực lớn đánh bay hắn.
“Sức mạnh này, sao có thể??” Trong nháy mắt bị đánh bay, đáy lòng hắn đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ khó tin.
Thí sinh bị một quyền của Vương Đằng đấm bay vốn là một Võ Đồ cao cấp thiên về loại hình lực lượng, hai cánh tay hắn còn to hơn cả bắp đùi. Lực lượng là thiên phú mà hắn tự hào nhất từ trước tới giờ.
Nhưng sức mạnh mà Vương Đằng thể hiện đã khiến hắn khiếp sợ.
Song quyền vừa rồi không chỉ đỡ được chiến chùy của hắn, mà một quyền lúc này còn khiến hắn không thể đánh trả.
Chẳng lẽ đó chính là thực lực của Võ Đồ cực hạn ư?
Chênh lệch ấy không khỏi quá lớn rồi!
Trước đây hắn vô cùng quả quyết rằng, một khi đã kết thù kết oán thì chỉ cần hất cẳng Vương Đằng ra khỏi cuộc thi võ là xong, nhưng hôm nay thì hắn hối hận rồi.
Đồng thời trong thâm tâm cũng hận Lý Vinh Thành cùng cực.
Rốt cuộc tên khốn này đã chọc vào hạng người gì vậy??
Không riêng gì hắn, đến cả bản thân Lý Vinh Thành bây giờ cũng cảm thấy mơ hồ.
Lần trước bị một chiêu đánh bại, lần này cũng thế, nhưng hắn lại có thể cảm thấy thực lực của Vương Đằng đã mạnh hơn… tức ngực quá!
Chênh lệch càng lúc càng lớn thì còn so sánh kiểu gì đây?
Vương Đằng nhìn hai người, lúc này bên người họ đều rớt ra mấy cái bong bóng thuộc tính.
‘Tốc độ x5’
‘Sức mạnh x12’
‘Chùy pháp cơ sở x5’
...
Vương Đằng lắc đầu, đều là những thuộc tính bình thường, về thuộc tính chùy pháp cơ sở kia, ờ... tưởng tượng viễn cảnh mình múa đại chùy…
Thôi khó quá, bỏ qua, thứ này không dành cho mình!
Vương Đằng thậm chí còn chả buồn nhặt.
“Là vì ta quá bay? Hay vì chúng quá rác rưởi nhỉ?”
“Nhất định là do chúng quá rác rưởi!”
Vương Đằng chỉ tự hoài nghi trong một giây, sau đó ánh mắt lại dừng trên thí sinh rơi ‘Thiên phú tiễn pháp cơ cấp’ kia.
Lần đầu tiên rơi thiên phú thuộc về vũ khí!
Thằng kia xài được đấy, ánh mắt hắn dần nhen lên ý xấu!
Mà thí sinh đang hôn mê kia đột nhiên rùng mình ớn lạnh.
Vương Đằng đi tới, không đánh thức hắn mà thẳng tay đánh luôn!
Đặc biệt thụi vào mặt mấy phát!
‘Tinh thần x0.2’
‘Thiên phú tiễn pháp sơ cấp x1’
‘Tiễn pháp cơ sở x2’
‘Tiễn pháp cơ sở x1’
‘Thiên phú tiễn pháp sơ cấp x1’
‘Tinh thần x0.1’
...
Chỉ đến khi không còn bong bóng thuộc tính rơi ra nữa, Vương Đằng mới ngừng tay.
Thí sinh ấy tỉnh dậy vì đau, dường như hắn có một giấc mơ, trong mơ bị ai đó nghiêm hình tra tấn và hành hạ bằng mọi cách… rất chi là thê thảm!
Kết quả là hắn vừa tỉnh dậy đã cảm thấy toàn thân tê tái, không khỏi rên rỉ thảm thiết ra miệng.
Lý Vinh Thành và thí sinh còn lại chứng kiến toàn bộ cảnh tàn bạo ấy, cơ mặt không ngừng giật giật, đáy lòng lạnh toát!
Mẹ ơi, hắn không phải là ma quỷ đấy chứ!
Đã bất tỉnh rồi cũng không tha, sao có thể ra tay tàn nhẫn đến như vậy được chứ!!
Ác vãi!
Nếu không phải đang bị thương nặng thì họ đã sớm bỏ chạy rồi.
Vương Đằng đột nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, khiến cả hai run như cầy sấy, mặt mày biến sắc.
Đặc biệt là khi thấy hắn đi về phía này, trong lòng họ chợt nảy lên một linh tính chẳng lành, thứ ác ma này…
“Vương Đằng, ngươi muốn làm gì?”
Vương Đằng không nói.
“Chúng ta đã thua, ngươi còn muốn thế nào nữa? Làm người phải có lòng bao dung, ngươi đừng có quá đáng!”
“Ha ha!”
Nghe thấy tiếng cười chế giễu làm mặt mày Lý Vinh Thành tái đi, thấy Vương Đằng đến gần thì càng thêm hoảng sợ hét lên: “Vương Đằng, làm người chớ nên tuyệt tình, ngày sau còn thấy mặt, ta khuyên ngươi hãy sống lương thiện!”
Vương Đằng không khỏi tặc lưỡi, không ngờ Lý Vinh Thành lại có thể ăn nói thống thiết đến thế, tài hùng biện tốt đấy!
Sau đó, hắn vung nắm đấm cỡ bao cát nhắm thẳng vào đầu Lý Vinh Thành mà đấm xuống.
Một quyền đánh cho thâm tím hai mắt!
‘Tinh thần x0.5’
Ái chà, không ít!
Tiếp…
Bộp bộp bộp!
‘Tinh thần x0.1’
‘Tinh thần x0.1’
...
Tiếc là rơi được hai cái thì không rơi nữa, Lý Vinh Thành nhân cơ hội, vội vàng bấm nút báo động – từ bỏ cuộc thi!
Ban đầu hắn không muốn đưa ra lựa chọn này, nhưng nếu không từ bỏ thì có khi hắn sẽ bị đánh chết mất… thứ ma quỷ này!
Vương Đằng đang định chăm sóc sang vị bên cạnh thì nhận ra hắn đã ấn nút báo động từ lúc nào, trong rừng cây cách đó không xa đã vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Thí sinh đánh lén Vương Đằng cũng hiểu chuyện gì xảy ra mà ấn nút báo động.
Cả ba người buộc phải từ bỏ cuộc thi!
Hắn lắc đầu, để mặc bọn họ, xoay người rời đi.
Khi nhân viên trường thi đuổi tới nơi, trông thấy tình trạng thê thảm của ba người thì không khỏi sửng sốt, chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?
...
“Thằng bé này có hơi tàn nhẫn!”
Trong buồng điều khiển, những người theo dõi cảnh tượng trong màn hình nhíu mày lại.
“Các ngươi có phát hiện ra rằng thân pháp cơ sở của hắn đã đạt tới cấp ngộ thế rồi không?” Cố Hạc Phi, quán chủ chi nhánh của võ quán Bách Luyện đột nhiên nói.
“Quả là vậy, Vương Đằng này là một thiên tài!” Khương Hồng, quán chủ chi nhánh của võ quán Lôi Đình gật đầu.
“Võ quán Bách Luyện chúng ta nhận thí sinh này rồi nhá, các ngươi đừng có tranh với ta!” Cố Hạc Phi nói.
“Ây yô, võ quán Lôi Đình chúng ta còn chưa lên tiếng, ngươi đã vội cái gì!” Khương Hồng chen vào một câu.
“Ha ha ha, các ngươi không phải cãi nhau, Vương Đằng này vốn là đệ tử của võ quán Cực Tinh chúng ta rồi.” Phó Thiên Đao không khỏi cười to đắc chí.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất