Chương 108: Núi lửa phun trào?
Các thí sinh khác cũng nhận ra hiện tượng lạ thường. Những người ở xa hơn thì không cảm thấy rung động quá mãnh liệt nên chỉ sửng sốt một chút rồi tiếp tục đi săn.
Chỉ có những thí sinh đang ở dưới chân núi giống Vương Đằng là cảm nhận rõ rệt nhất.
Một số thí sinh biến sắc, do dự có nên từ bỏ hay không, nhưng dị thú trên ngọn núi này rất nhiều, đối với những thí sinh nhắm đến thành tích cao thì khó lòng từ bỏ.
Cùng lúc đó, tại những nơi ẩn náu an toàn trên núi, các thí sinh cũng lục đục đi ra, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Một lát sau, chấn động biến mất như thể chưa từng xuất hiện.
Trong phòng điều khiển.
Tổng đốc Giang ngồi trên cùng khẽ hỏi: “Chuyện gì vừa xảy ra đấy?”
“Trên đảo này có một ngọn núi lửa chết, có lẽ đã có gì đó bất thường xảy ra bên trong ngọn núi lửa.” Nhân viên công tác bên dưới vội vàng báo cáo.
“Núi lửa chết?” Tổng đốc Giang nhìn hắn.
Cho đến khi trán hắn không ngừng túa mồ hôi hột.
“Lập tức đi điều tra rõ ràng, không thể lơ là sự an toàn của các thí sinh.” Tổng đốc Giang nói.
“Dạ vâng, ta đã bố trí người đi kiểm tra rồi.” Nhân viên công tác nơm nớp lo sợ nói.
...
Cuộc thi vẫn tiếp diễn.
Ầm ầm!
Lại một cơn rung chấn nữa, lần này dữ dội hơn lần trước.
Grừ!
Grào!
...
Đột nhiên, trên ngọn núi tràn đầy tiếng rống của những con thú, âm thanh lộ rõ sự hoảng sợ.
Rất nhiều thí sinh đang hăng hái chiến đấu với dị thú, cuộc chiến đang gay cấn.
Thì đúng lúc này, mặt đất rung lên, nhân lúc các thí sinh đang sửng sốt thì đám dị thú cúp đuôi bỏ chạy trối chết.
Chúng không bỏ trốn về phía trên núi mà chạy như điên về phía chân núi.
Ầm ầm ầm!
Nhóm thí sinh nhanh chóng nhận ra không chỉ một hai con, mà tất cả lũ dị thú đều cắm đầu chạy về phía chân núi, thanh thế khiến người ta sợ hãi!
Cả ngọn núi lay động, mặt đất thường xảy ra các đợt rung chấn, giờ phút này thì tất cả thí sinh đều nhận ra dường như đã có chuyện gì đáng sợ xảy ra.
“Động đất à?”
Các thí sinh phỏng đoán.
Trong phòng điều khiển, Tổng đốc Giang nghiêm mặt đứng dậy: “Kết thúc cuộc thi trước thời hạn!”
Mọi người bên dưới lập tức nghe lời.
Kế đó, tiếng chuông báo động điên cuồng vang lên.
Tiếng phát thanh truyền khắp cả cánh rừng nguyên thủy.
“Tất cả thí sinh chú ý, tất cả thí sinh chú ý lắng nghe, ngọn núi lửa chết ở trường thi phát sinh dấu hiệu bất thường, cuộc sát hạch thực chiến kết thúc trước thời hạn, yêu cầu các thí sinh nhanh chóng đến lối vào để sơ tán khỏi trường thi!”
“Nhắc lại lần nữa, tất cả thí sinh chú ý lắng nghe…”
Tiếng phát thanh được lặp lại một lần nữa để đảm bảo mỗi thí sinh đều có thể nghe thấy.
Núi lửa chết!
Chết tiệt, sao không nói sớm??
Các thí sinh nghe thấy tiếng phát thanh thì đều biến sắc, gần như tức tốc lao về phía lối vào khu rừng.
Sắc mặt Vương Đằng cũng đột nhiên thay đổi, không chút do dự xoay người lao về phía chân núi, nhưng bởi vì hắn xâm nhập quá sâu nên khoảng cách đến chân núi khá xa.
Dị thú trong núi hoàn toàn bạo loạn, hình thành một cơn thú triều đổ dồn về chân núi, những thí sinh chưa kịp rút lui chỉ có thể tạm lánh đi.
Nhưng như thế đồng nghĩa với bị mắc kẹt ở trên núi.
Cũng có thí sinh mạo hiểm hơn, định lợi dụng lúc hỗn loạn, lũ dị thú không quan tâm đến họ để nhân cơ hội xuống núi.
Nhưng ý tưởng thì tốt còn hiện thực lại tàn khốc hơn nhiều, lũ dị thú bạo động tấn công tất cả mọi thứ.
Bất cứ vật thể gì chắn trước mặt chúng, bất kể là cây cối, đồng loại, hay là người, toàn bộ đều bị đánh bay.
Một thí sinh bị dị thú va chạm, rơi vào giữa thú triều và bị giẫm nát trong nháy mắt, ngay cả tiếng kêu la cũng không kịp cất lên.
Những thí sinh trông thấy cảnh tượng này đều lập tức kinh hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Nhưng đây chỉ là hình ảnh xảy ra ở một góc trường thi, ở góc nào cũng có thảm kịch xảy ra, số người tử vong năm nay đang tăng lên chóng mặt.
Trước tình huống này, các nhân viên trong trường thi không thể làm gì được, họ muốn đi cứu viện, nhưng đối mặt với thú triều thì hoàn toàn bất lực.
...
“Các vị, chỉ có thể do chúng ta ra tay thôi!” Giọng nói của Tổng đốc Giang không hề dao động, hắn bước ra khỏi phòng điều khiển, thân hình bay lên không trung.
“Không chối từ!”
Những đại lão còn lại cũng sẵn lòng, bọn họ ra khỏi phòng điều khiển, thân hình tung lên hóa thành từng bóng đen biến mất trong màn đêm tối.
...
Lúc này, Vương Đằng đang đứng trên ngọn cây to, phóng mắt nhìn về phía đỉnh núi.
Đôi mắt Linh Thị!
Chỉ thấy phía trên đỉnh núi, nguyên lực hệ Hoả đang vô cùng cuồng bạo, từng đốm ánh sáng đỏ lửa bắn ra từ trong miệng núi lửa.
“Đây là sắp phun trào? Hay là có tình huống gì khác?”
Vương Đằng âm thầm nghĩ, lại nhìn bầy dị thú đang điên cuồng lao xuống chân núi, mày không khỏi nhíu lại.
“Không biết Lâm Sơ Hàn thế nào rồi?”
“Ồ, họ là?”
Đột nhiên hắn thấy ba bóng người được bọc trong ba vòng ánh sáng màu sắc khác nhau đang lao về phía ngọn núi.
“Ba võ giả!”
Dưới đôi mắt Linh Thị, thuộc tính của họ không chỗ che giấu, vàng, lục, lam tương ứng với hệ Thổ, hệ Mộc, hệ Thủy…
Trong đó màu sắc của hệ Thủy có chút khác với hệ Băng.
Thuộc tính hệ Băng có màu xanh đậm, còn hệ Thủy thì có màu xanh nhạt.
“Ba người này hẳn là ba võ giả bảo vệ thí sinh, họ lên núi để xem xét tình hình à?!” Vương Đằng suy nghĩ một chút là đoán được mục đích của họ.
Ba võ giả lao vào giữa thú triều như đi vào chỗ không người, mở ra một con đường máu.
‘Sức mạnh x3’
‘Tốc độ x2’
‘Thuộc tính trắng x1’
‘Thuộc tính trắng x3’
‘Tốc độ x2’
‘Thuộc tính trắng x1’
...
Đồng thời, bên trong thú triều rơi ra không ít bong bóng thuộc tính!
Vương Đằng ngẫm nghĩ.
Không bằng mình đi theo nhặt nhỉ?
Và thế là hắn rón rén chạy theo ba võ giả, nhặt thuộc tính rơi ra dọc trên đường.
“Lợi hại! Lợi hại quá!”
“Lực sát thương cả ba võ giả quả là mạnh bạo!”
Vương Đằng âm thầm so sánh, phát hiện ra nếu mình chống lại ba người này thì phần thắng quá đỗi xa vời.
Ba võ giả chém giết một đường lên thẳng đỉnh núi.
Vương Đằng cũng bám đuôi lên theo, thấy ba võ giả nhảy thẳng vào miệng núi lửa thì không khỏi do dự, mình có nên đi theo không nhỉ?
Nhỡ núi lửa phun trào thì sao?
“Thôi, mạng nhỏ này quan trọng hơn!”