Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 131: Là trò chơi không thú vị? Hay là rượu uống không ngon?

Chương 131: Là trò chơi không thú vị? Hay là rượu uống không ngon?

Đến lúc đó, nếu hắn tình nguyện báo đáp trường học cũ, chắc báo đáp sẽ vượt quá xa những phần thưởng này. “Ngươi thích là được rồi, phần thưởng đã giao, ta đây… sẽ không quấy rầy nữa.” Hiệu trưởng Vu đứng dậy cáo từ.
“Hiệu trưởng Vu, các thầy cô giáo, không ngồi lâu thêm một lúc.” Vương Thịnh Quốc lên tiếng mời ở lại.
“Không, trường học còn có không ít chuyện chờ ta về xử lý.” Hiệu trưởng Vu uyển chuyển nói.
Vì thế Vương Thịnh Quốc tiễn hiệu trưởng Vu và các lãnh đạo trường học cùng đến đây ra cửa, nhìn bọn họ lên ô tô rời đi, đứng ở cửa mà sắc mặt hơi phức tạp.
Tiễn bước đám người hiệu trưởng Vu, Vương Thịnh Quốc đứng ở cửa ấp ủ tình cảm.
“Ngươi đứng ngây ngốc ở đây, vẻ mặt chết cũng không tiếc là có ý gì?”
Lý Tú Mai thò đầu ra từ phía sau, hoài nghi nhìn hắn.
“…”
Không khí lập tức bị phá hư hầu như không còn.
“Ta…” Vương Thịnh Quốc hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng không nói gì, buồn bực đi vào trong phòng khách.
Nhìn thấy Vương Đằng đang nghiên cứu mấy phần thưởng ở trên bàn, cảm thán nói:
“Mấy thứ này đều không phải vật phẩm bình thường, xem ra hiệu trưởng các ngươi thật sự bỏ vốn gốc rồi.”
“Nếu không phải con trai ta đủ ưu tú, sao bọn họ sẽ tặng vật quý giá như vậy chứ.” Lý Tú Mai hơi tự hào nói.

Vương Đằng không để ý đến vợ chồng già đang tự biên tự diễn.
Phận làm con, hắn cảm thấy mình không thể tàn nhẫn cướp đoạt một chút hứng thú mà bọn họ đang có.
Hắn nhìn ba món vật phẩm trước mắt, nhất là Hắc Hàn thạch ở trong hộp. Tuy rằng hiệu trưởng Vu nói cực kỳ trâu bò, nhưng hắn lại không có một chút khái niệm gì về giá trị của thứ đồ này.
“Xem ra phải tìm cơ hội điều tra thêm xem, hoặc tìm người biết về nó hỏi thử xem.”
Vương Đằng thu hòn đá màu đen vào.
Người một nhà cuối cùng cũng có thể ngồi xuống ăn cơm.

Cùng lúc đó, bên phía thành phố Giang, cuối cùng chuyện hội Thiết Quyền bị tiêu diệt cũng không thể giấu giếm được.
Thành viên của hội Thiết Quyền ra ngoài làm việc may mắn tránh thoát một kiếp, khi trở lại tổng bộ, phát hiện cửa lớn rộng mở, toàn bộ tổng bộ hoàn toàn tĩnh mịch.
Sau đó bọn họ thấy được một cảnh không cách nào phai mờ trong ký ức được.
Máu tanh!
Thi thể ngang dọc, vẻ mặt hoảng hốt, chết không nhắm mắt…
Thành viên may mắn còn tồn tại bị dọa bể mật.
Có người định mở camera theo dõi ra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tất cả camera đều bị phá hủy, không để lại một chút manh mối nào.
Tất cả tiền mặt và vật phẩm quan trọng đều bị quét sạch.
Tổng bộ của hội Thiết Quyền chỉ còn lại cái xác không.
“Tên họ Vương kia được cứu đi rồi, chẳng lẽ là người của hắn?” Có người đột nhiên hỏi.
“Cho dù có phải hay không, tổng bộ có nhiều Võ Đồ cao cấp như vậy, lại đều chết oan chết uổng, dựa vào những người như chúng ta, chẳng lẽ còn định tìm lại danh dự sao?” Một người khác có vẻ sợ hãi, nơm nớp lo sợ hỏi.
“Những người đến từ Hạ Đô đó đâu? Trong số bọn họ có võ giả, nếu thật sự là do người của họ Vương kia làm, hội Thiết Quyền ta rơi vào tình trạng này đều do bọn họ gây nên.”
“Chẳng lẽ ngươi định tìm bọn họ tính sổ sao?” Có người cười lạnh hỏi.
“Vẫn tan rã đi, hội Thiết Quyền không còn tồn tại nữa…” Một người yếu ớt nói.
Tất cả ánh mắt rơi lên trên thân người này, hắn cười khan nói: “Ta chỉ tùy tiện nói mà thôi, các ngươi đừng nhìn ta chứ.”
“Tan rã đi!”
“Đúng, tan rã!”
“Các vị, cáo từ, không hẹn gặp lại…”
Tất cả mọi người lập tức giải tán, nói đi là đi, không hề dong dài dây dưa, để lại người đầu tiên đưa ra đề nghị này cứ ngơ ngác đứng tại đó.

“Hội Thiết Quyền, không còn nữa!”
Trong phòng tổng thống xa hoa của một khách sạn ở thành phố Giang, một người đàn ông trung niên nói.
Ở trước mặt người đàn ông trung niên này.
Một cậu thanh niên mới vừa hai mươi tuổi, tóc ngắn, hắn quàng khăn tắm, ngồi trên ghế, xoay xoay ly rượu trong tay.
Rượu đỏ trong ly khẽ xoay tròn.
Chỉ nghe hắn thản nhiên hỏi: “Hả?”
“Ta tự đi nhìn xem, gần như tất cả mọi người đều bị mất mạng trong một chiêu, vài tên Võ Đồ cao cấp kia đều không ngoại lệ.”
“Không thấy bóng dáng của hội trưởng hội Thiết Quyền, nhưng hiện trường có dấu vết một mảng cháy đen!” Người đàn ông trung niên nói.
“Võ giả?”
“Võ giả hệ Hỏa?”
Thanh niên nhíu mày, uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ cầm trong tay.
“Suy đoán của ta cũng là như thế.” Người đàn ông trung niên gật đầu nói.
“Xì, về Hạ đô đi, ném mấy chuyện linh tinh lộn xộn này cho người khác làm đi, ta phiền.” Thanh niên duỗi lưng, cười nhạo một tiếng, nói.
“Ngươi… không ra tay sao?” Người đàn ông trung niên hỏi.
“Ta nói, về Hạ đô!” Người thanh niên nói với giọng lạnh lùng.
“Vâng!”

Vương Đằng không hề biết gì về chuyện đã xảy ra ở thành phố Giang.
Mà cảnh ngộ Vương Thịnh Quốc gặp phải lần này, từ trong miệng hội trưởng hội Thiết Quyền, hắn đã biết được đối phương đến từ Hạ đô.
Kiếp trước người huỷ Vương gia cũng đến từ Hạ đô.
Tuy rằng thời gian không khớp, nhưng hơn phân nửa là bọn họ.
Một đời này là thời đại võ đạo, trong những người này lại tồn tại võ giả… Cũng đúng thôi, lấy thế lực của bọn họ, nhất định sẽ có võ giả.
Ở trước mặt bọn họ, Vương gia vẫn yếu kém như một con kiến.
Nhưng có thay đổi là ở chỗ hắn.
Hiện giờ Vương Đằng đã trở thành trạng nguyên thi võ, thậm chí còn treo tên ở chỗ Tổng đốc Giang.
Như vậy, chắc những người này sẽ không dám tùy tiện đụng đến Vương gia, ít nhất ở Đông Hải, tính mạng của người Vương gia vẫn an toàn, không đáng lo.
Nếu không, ngày hôm sau đã xuất hiện tin tức –
Trạng nguyên thi võ Đông Hải bị người diệt cả nhà?
Như vậy chẳng những đánh vào mặt của toàn bộ Đông Hải, càng đang khiêu chiến quyền uy của pháp luật Hoa Hạ, mặc dù với lai lịch của đối phương, đều không thể thiếu thận trọng.
Cho nên tạm thời Vương gia vẫn an toàn.
Nhưng cần phải đề phòng thủ đoạn âm thầm của đám người này, chỉ cần ở trong quy tắc thì nó vẫn được phép.
Một điểm này, Vương gia không cách nào tránh khỏi được.
Mà Vương Thịnh Quốc và ông nội của Vương Đằng đều là người lọc lõi trên thương trường, đương nhiên không thể không có hành động gì, cứ chờ bị đối phương đánh đến cửa được.
Vương Đằng không hề quan tâm đến chuyện của công ty.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất