Chương 162: Muốn lĩnh giáo cú đấm yêu của đội trưởng sao?
“Lần sau mà gặp phải tinh thú tam tinh trở lên phải chú ý. Tinh thú ở cấp bậc này đã là tinh thú có trí tuệ đơn giản, vốn dĩ thú tính vẫn chưa được loại bỏ, vẫn còn hung bạo và dữ tợn, hành động không thể suy luận theo lẽ thường.” Lâm Chiến nói. “Ai, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tiểu đội của chúng ta gặp phải một con hung ác như vậy.” Liễu Yến thở dài nói.
“Tiểu Nguyệt, ngươi không sao chứ.” Ngôn Cẩm Minh quan tâm đỡ em gái bên cạnh.
Vụ nổ vừa rồi khiến cho mấy người đứng mũi chịu sào chấn động lục phủ ngũ tạng, cũng bị thương không nhẹ. Ngôn Cẩm Nguyệt là con gái, năng lực chống lại đả kích kém hơn nên vết thương nghiêm trọng hơn so với đám người Dương Phi một chút.
Lúc này, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu, tinh thần uể oải, cả người lảo đảo suýt ngã.
“Mau cho nàng ăn thuốc chữa thương.” Liễu Yến vội nói.
Ngôn Cẩm Minh kịp phản ứng, vội vàng móc từ bên trong ba lô ra thuốc chữa thương cho Ngôn Cẩm Nguyệt nuốt vào.
“Vận chuyển nguyên lực, tăng nhanh hấp thu dược lực!”
Lúc này Ngô Cẩm Nguyệt hết sức yếu ớt, nghe lời ngồi xếp bằng xuống, hấp thu dược lực chữa thương.
Đám người Dương Phi và Lâm Chiến cũng lấy ra thuốc chữa thương nuốt vào. Mặc dù bọn họ không có vết thương nào nặng như vậy, nhưng rõ ràng là cũng đã quá sức, tổn hao nhiều chiến lực.
“Con Độc Giác Hống kia chết rồi sao?” Vương Đằng hỏi.
“Nổ tung tới mức này, nó lại ở vị trí trung tâm, nhất định là không sống được.” Lâm Chiến cười nói.
Vương Đằng gật đầu, ánh mắt quét xa bốn phía, xung quanh có không ít bong bóng thuộc tính rơi xuống.
Nhặt!
“Nguyên lực hệ Kim x15”
“Nguyên lực hệ Hỏa x13”
“Nguyên lực hệ Thổ x9”
“Nguyên lực hệ Thủy x8”
“Nguyên lực hệ Phong x25”
“Thuộc tính trắng x23”
...
Thu hoạch thật lớn!
Những thứ khác tạm không nói đến, chỉ riêng nguyên lực tam đại thuộc tính Hỏa Thổ Thủy đã có không ít, đủ để thực lực tăng thêm một chút.
Chứ đừng nói tới việc còn có 25 điểm nguyên lực hệ Phong!
Cùng với nguyên lực hệ Kim lần đầu xuất hiện, hơn nữa còn có tới hơn 15 điểm.
Vương Đằng có thêm một hệ nguyên lực nữa!
Mà lần này có được chừng 33 điểm thuộc tính trắng, cộng với số đã có, tổng cộng là 90 điểm rồi.
Trong lòng hắn mừng thầm, tiếp tục dẫn dắt một bong bóng thuộc tính ở xa hơn tới đây, sau đó nhặt!
“Thiên phú hệ Phong trung cấp x1”
Vương Đằng lập tức sửng sốt.
Đó lại là thiên phú hệ Phong trung cấp, ngay sau đó, cảm giác vui mừng như điên xông lên đầu hắn.
Con Độc Giác Hống này không hổ là tinh thú tam tinh có thiên phú dị bẩm.
Bạo phát ra thiên phú, còn là trung cấp.
Phải biết rằng hiện tại ba loại thiên phú hắn có là hệ Thổ, hệ Hỏa, hệ Băng chỉ là thiên phú sơ cấp mà thôi.
Rõ ràng thiên phú trung cấp chắc chắn mạnh hơn so với thiên phú sơ cấp!
Cứ như vậy là hắn có thể vận dụng nguyên lực hệ Phong rồi, Tật Phong Bộ cũng có thể phát huy ra tác dụng xứng đáng mà không phải đem gác xó, để nó rỉ sét trên thanh thuộc tính.
Săn giết tinh thú tam tinh quả nhiên là có thu hoạch khổng lồ!
Đáng giá!
So sánh với điều này, bị thương như vậy có đáng là gì đâu.
Rất nhanh, nhóm người Lâm Chiến tiêu hóa dược lực của thuốc chữa thương, khôi phục được một chút. Lâm Chiến đứng lên nói: “Đi qua xem con Độc Giác Hống một chút, đã hơi chậm trễ thời gian rồi, xử lý xong sớm rồi rời đi. Vụ nổ vừa rồi chắc chắn đã khiến cho những tinh thú xung quanh, thậm chí các võ giả chú ý tới. Chúng ta phải nắm chắc thời gian.”
“Không sai. Nhanh chóng qua xem một chút, tiêu tốn nhiều sức lực như vậy, nếu không có được thứ gì tốt thì chúng ta thua lỗ lớn rồi.” Dương Phi nói.
Mấy người đi tìm xung quanh, cũng không biết con Độc Giác Hống bị vùi ở chỗ nào.
Ngôn Cẩm Nguyệt vẫn còn đang chữa thương, Liễu Yến trông nom ở một bên, còn Vương Đằng và bọn họ cùng nhau đi tìm kiếm.
Hắn nghĩ tới vị trí của bong bóng thuộc tính thiên phú kia, đi tới lật đất lên, sắc mặt thay đổi, hô to với đám người Lâm Chiến: “Ở chỗ này!”
“A, tìm được rồi!”
Mấy người lập tức chạy tới.
“Không cảm giác được khí tức, chắc là đã chết rồi.”
“Lão Dương, giao cho ngươi, đào lên xem có tinh cốt hay không.” Ánh mắt Lâm Chiến nóng rực nói.
“Không thành vấn đề, để ta xem sao.”
Dương Phi cười hì hì, ngồi xổm xuống đẩy tảng đá bên cạnh ra, kéo con Độc Giác Hống từ trong đất ra, sau đó móc ra con dao găm bắt đầu xử lý.
Độc Giác Hống chắc chắn đã chết, trên người rải rác vết thương, máu chảy mất hơn phân nửa.
“Anh Dương sắp thành đồ tể trong đội rồi.” Vương Đằng trêu ghẹo cười nói.
“Ha ha ha, ai bảo thiên phú của hắn tốt, rất thích hợp làm chuyện này.” Lâm Chiến cười to nói.
Dương Phi cười cười, còn rất đắc ý.
Chỉ một lát sau, hắn đã cắt một sừng của con Độc Giác Hống xuống, móng vuốt, thậm chí là cả tấm da cũng bị lột xuống.
“Đáng tiếc, tấm da này đã bị hủy hoại nghiêm trọng, giá trị bị giảm đi nhiều!” Dương Phi tiếc nuối nói.
“So với tinh cốt thì giá tiền chỉ là món tiền nhỏ, đừng có lề mề nữa, tìm tinh cốt trước đi?” Lâm Chiến thúc giục.
Dương Phi gật đầu, hít sâu một hơi, tay chạm vào thi thể của Độc Giác Hống, hơi cảm ứng, sắc mặt hơi vui mừng: “Có tinh thạch!”
Vừa nói hắn vừa cắm dao găm vào trong cơ thể Độc Giác Hống, một quả cầu màu xanh nhảy ra, chính là một tinh hạch hệ Phong của Độc Giác Hống.
Giá tiền tinh hạch của tinh thú tam tinh cao hơn nhiều so với tinh thạch của tinh thú nhất tinh, huống chi còn là hệ Phong.
Đám người Lâm Chiến lộ ra vẻ mặt vui mừng, mặc dù không có tinh cốt, nhưng tinh hạch này cũng đủ cho bọn họ có một khoản tiền bất chính nữa.
Chẳng qua…
Sau một khắc, Dương Phi hoảng sợ nói: “Tinh cốt! Thực sự có tinh cốt! Ha ha ha, đội trưởng, chúng ta giàu to rồi!”
“Tốt! Mau đào lên!” Lâm Chiến trừng mắt, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng nói.
Từ Ngôn Cẩm Minh cho tới Liễu Yến và Ngôn Cẩm Nguyệt phía xa nghe được tin tức tốt này cũng lao nhao vui mừng không xiết.
Đây chính là tinh cốt đấy!
Mặc dù sớm đã suy đoán nhưng mà xác suất xuất hiện tinh cốt đúng là quá thấp, bọn họ cũng chỉ ôm một phần vạn khả năng mà thôi!
Không nghĩ tới vậy mà thực sự xuất hiện tinh cốt, chắc chắn thứ này sẽ bán ra được với một giá tiền đáng kinh ngạc trên bàn đấu giá.