Chương 191: Tùy tiện ghẹo con gái là phạm pháp đấy không biết sao! (2)
“Ồ?” Vương Đằng nhìn họ tên và địa chỉ trên đó, ngạc nhiên nói: “Đúng là của ta.” “Ngươi đợi một lát, ta đi xem thử phần mà ta lấy có phải của ngươi không.” Hắn vừa nói thì quay người trở vào trong sân, nhìn qua địa chỉ trên đồ ăn.
Quả nhiên sai rồi.
Vừa rồi hắn chỉ nhìn tên cửa hàng trên kia, xác nhận không sai thì không xem địa chỉ và họ tên nữa, ai có thể ngờ rằng nhà hàng xóm cũng gọi đồ nướng của cùng một quán chứ, khăng khăng còn làm nhầm nữa, đúng là trùng hợp.
“Xem thử phần này có phải của các ngươi không, ta vẫn chưa kịp mở ra.” Vương Đằng đưa đồ ăn cho nàng.
“Là của bọn ta, cảm ơn ngươi.” Cô gái búi tóc cười tươi như hoa nói.
“Không cần khách sáo, không tới nỗi cảm ơn gì đâu mà.” Vương Đằng nói.
“Ừm.” Cô gái búi tóc gật đầu, trông dáng vẻ hình như ấn tượng về Vương Đằng không tồi, đưa bàn tay trắng nõn ra mỉm cười nói: “Cho làm quen nha, ta tên Nhan Hân, ở nhà bên cạnh ngươi, mong sau này quan tâm nhiều hơn.”
Vương Đằng hơi ngạc nhiên nhìn cô gái xinh đẹp tính cách hoạt bát trước mắt, đưa tay ra nắm lại, nở nụ cười nói: “Ta tên Vương Đằng, đều là hàng xóm, đừng khách sáo!”
“Ngươi vừa dọn qua đây sao? Trước kia hình như chưa từng gặp ngươi.” Nhan Hân nói.
“Mướn được một thời gian rồi, chỉ là trước đó có việc nên không có qua đây ở, hơn nữa bình thường ta hơi nhiều việc, thời gian ở bên đây không nhiều.” Vương Đằng nói.
“Chà, thuê căn nhà to như vậy cũng không thường xuyên qua ở, có tiền phóng khoáng đấy.” Nhan Hân trêu đùa rằng.
Vương Đằng mỉm cười, không tiếp lời nhưng lại hỏi: “Còn ngươi thì sao, là học sinh của đại học gần đây ư?”
“Đúng vậy, ta là học sinh của Sư Phạm Đông Hải, sau kỳ nghỉ hè thì là năm ba rồi, nhưng mọi khi phải ra ngoài làm thêm, có khi buổi tối về trễ, dì quản lý ký túc xá không cho bọn ta vào, không tiện lắm, cho nên ta với mấy chị em ra ngoài thuê nhà ở.” Nhan Hân nói: “Chắc ngươi cũng là học sinh của Đại học gần đây nhỉ, để ta đoán thử, ngươi chắc chắn là học sinh mới năm nhất, sang đây trải nghiệm sơ qua trước, đúng không?”
“Ta đúng là học sinh mới năm nhất của trường Quân đội Hoàng Hải.” Vương Đằng gật đầu.
“Ôi chao, trường Quân đội Hoàng Hải hả!” Nhan Hân kinh ngạc nhìn Vương Đằng, nói: “Thế ngươi chắc chắn có luyện võ đúng chứ? Cảm giác lợi hại quá.”
“Đúng là có luyện võ.” Vương Đằng gật đầu.
“Thật ngưỡng mộ võ sinh các ngươi mà, đãi ngộ tốt, thân phận cao, thực lực bản thân lại mạnh, sau này ra trường đều là tinh anh trong tinh anh, nhất là học sinh của trường Quân đội Hoàng Hải, ta nghe nói sau này tốt nghiệp có cơ hội trực tiếp vào quân đội đấy.” Nhan Hân càng nói càng ngưỡng mộ.
“Không khoa trương tới mức này, Sư Phạm các ngươi cũng không tệ mà, ra ngoài làm thầy cô tốt biết mấy, được người khác tôn kính.” Vương Đằng nói.
“Ôi, không nói nữa, nói nhiều đều là nước mắt, bây giờ muốn đến trường công lập làm thầy cô cũng không dễ dàng, không có nghiên cứu sinh tốt nghiệp cũng đừng hòng vào được trường cấp ba trọng điểm, tới trường tiểu học trung học thì chắc chắn đãi ngộ không bằng trường cấp ba, khó quá.” Nhan Hân thở dài, tỏ vẻ cay đắng.
Chợt Vương Đằng không biết làm sao an ủi nàng lắm, thân thiết với người quen sơ, dù sao hai người cũng vừa quen biết.
“Ha ha, để ngươi chê cười rồi, nói một hồi không cẩn thận kể khổ với ngươi mất.” Nhan Hân cũng phản ứng lại, cười gượng nói.
“Không có gì, ta chỉ là không biết làm sao an ủi ngươi mà thôi.” Vương Đằng nói.
“Hi hi, ngươi như vậy không được đâu, phải biết dỗ con gái, ui da, ta phải quay về rồi, không làm phiền ngươi nữa… Đúng rồi, chúng ta kết bạn Wechat đi, nếu em trai khóa dưới muốn tìm hiểu tình hình xung quanh, đàn chị có thể làm người hướng dẫn.” Nhan Hân lấy điện thoại ra nói.
Kết bạn Wechat!
Sao hiện nay con gái hở ra là thích kết bạn Wechat người khác vậy, đúng là…
“Ừm~ Thế thì kết bạn vậy, đúng lúc ta không quen thuộc phố đại học lắm.” Vương Đằng nghiêm túc nói.
Nhan Hân kết bạn Wechat xong, đi về nhà thuê.
Hai cô gái đang nhìn lén cạnh cửa lập tức giả vờ như không làm gì hết, vây lại nàng nói: “Hân Hân, nói, đi làm gì rồi hả? Lâu như thế mới về.”
“Ta nói với các ngươi, có một con chó sói nhỏ cực kỳ đẹp trai đang ở sát vách đấy.” Nhan Hân nói với vẻ khá hưng phấn.
“Thật sao!”
“Thật ư!”
Đôi mắt của hai cô gái lập tức sáng ngời, không hẹn mà cùng nói.
Vừa rồi Vương Đằng vẫn luôn đứng bên trong cửa, bọn họ chưa thấy được dáng vẻ của hắn, lúc này nghe nàng nói vậy, đột nhiên có cảm giác bất ngờ vui mừng.
Dù sao hắn cũng ở nhà bên cạnh, gần quan được ban lộc mà!
“Hì hì, muốn biết, các ngươi bao quần áo của tuần sau đi.” Nhan Hân giơ điện thoại lên: “Ta đã kết bạn Wechat của hắn đó nha.”
“Á á á, bỉ ổi quá, lại giành kết bạn Wechat trước rồi, Nhan Hân cô gái cơ mưu này.” Hai cô gái la lớn.
“Hừ hừ, xem ra các ngươi không muốn biết chuyện của hắn rồi, dám gọi ta là cô gái tâm cơ.” Nhan Hân nói.
“Đừng mà, bọn ta muốn biết, Hân Hân tốt, bọn ta sai rồi, bọn ta giặt quần áo cả tuần cho ngươi được chưa.” Hai cô gái mỗi người ôm một cánh tay của Nhan Hân, ra sức lắc lư xin tha.
“Ha ha, tốt thật!”
Nhan Hân ngước cao vòng cổ trắng nõn, nói với vẻ mặt không thèm: “Không cần nói điều gì nữa, giờ đây ít nhất phải giặt quần áo của hai tuần, bằng không miễn bàn.”
“Hả, hai tuần!” Hai cô gái luôn miệng kêu khổ.
“Do dự tiếp, lần sau đợi các ngươi thấy được người thật thì đừng đến tìm ta nha, tới khi đó không phải giặt quần áo của hai tuần thì có thể giải quyết được nữa.” Nhan Hân nói.
“Được được được, bọn ta giặt, chỉ là quần áo của hai tuần thôi mà?” Hai cô gái đưa mắt nhìn nhau, cắn răng đồng ý.
“Phải rửa bằng tay, nhất là áo lót và quần trong.” Nhan Hân nói.
“Yên tâm đi, bọn ta tuyệt đối sẽ không lừa bịp ngươi, nói mau nói mau.” Hai cô gái nói.
Tiếp theo tất nhiên chính là một cuộc trò chuyện riêng tư giữa con gái, bọn họ vừa ăn đồ nướng, vừa bàn tán người hàng xóm nào đó, nói tới chỗ phấn khởi, thi thoảng phát ra một tiếng hô kinh ngạc.
Không chỉ khi con trai ở chung sẽ bàn tán về đủ loại người đẹp, các cô gái rảnh rỗi không việc gì cũng sẽ bàn bạc về người đàn ông.
…